Chương 2194: Dương Hạo Quân tôi ra ngoài rồi
Một tiếng trả lời này, Tà Thần Hỏa Vân đã chờ hai năm liền.
Cuối cùng cũng nghe được giọng nói của Dương Hạo Quân.
Dương Hạo Quân mở mắt ra, sau khi nói xong thì liền đứng dậy.
“Hơn hai năm rồi!”
Dương Hạo Quân cảm thán. Tà Thần Hỏa Vân lại nhen nhóm lên hy vọng, kích động nhìn Dương Hạo Quân. Từ hơi thở tỏa ra khi nãy mà nói, ông đối với Dương Hạo Quân tràn đầy tự tin. “Tiên sinh ngài có thể mở nó ra rồi?” Âm thanh của Tà Thần Hỏa Vân rõ ràng đang run rẩy. Dương Hạo Quân cười cười, nói: “Để tôi thử!” “Đứng đằng sau tôi!” Tà Thần Hỏa Vân nghe vậy đứng ở phía sau Dương Hạo Quân.
"Oanh!”
Hắn cười cười, giường nắm đấm lên, tung ra một cú đấm rất bình thường.
Nhưng một quyền nhìn có vẻ bình thường này, lại có uy lực vượt qua giới hạn của thời gian cùng sức mạnh!
Khiêm tốn mới là cảnh giới cao nhất!
Đây là sự theo đuổi đối với tốc độ cực hạn và lực lượng của Dương Hạo Quân trong suốt hai năm bế quan!
Một quyền này nhìn thì thấy bình thường, nhưng lại là câu trả lời của Dương Hạo Quân cho hơn hai năm bế quan!
"Bum bum bum..."
Tà Thần Hỏa Vân trong tại truyền đến tiếng run rẩy, cảm thụ được sự bạo động đáng sợ, một quyền này vậy mà lại trở nên mạnh hơn dưới phương thức tăng tiến.
Đánh ra từng làn sóng dữ dội!
Tà Thần Hỏa Vân kinh ngạc phát hiện, nắm đấm của Dương Hạo Quân còn chưa đập vào bức tường.
Bức tường này cảm nhận được năng lượng cực đáng sợ, vậy mà lại đang biển hình, nó đang lõm dần. vào bên trong.
Sự biến dạng này ngày càng trở nên dữ dội hơn.
"Oanh!”
Cho đến khi một quyền của Dương Hạo Quân đánh xuống, lỗ tai Tà Thần Hỏa Vân điếc luôn, trước mắt mơ hồ, ý thức trống rỗng.
Một quyền này tựa hồ đánh thế giới biến thành trạng thái hỗn loạn luôn.
Khiến linh hồn Tà Thần Hỏa Vân rời khỏi cơ thể...
Khi một quyền này của Dương Hạo Quân đập xuống, sấm chớp đánh loạn ở trên bầu trời bên ngoài.
"Rắc II!"
Vỡ vụn.
Bức tường trước mắt Dương Hạo Quân và Tà Thần Hỏa Vân vỡ vụn!
Nó nổ tung!
Ngay sau đó một hang bức tường kim loại bên ngoài toàn bộ vỡ vụn! Tầm nhìn trước mắt Dương Hạo Quân mở rộng.
"Oanh!”
“Răng rắc răng rắc..”
Toàn bộ nhà tù Hắc Ám vỡ vụn ra, đến cuối cùng, nhà tù Hắc Ám tất cả đều nổ tung.
Không còn gì cả.
Với một quyền của Dương Hạo Quân, đất trời sụp đổ, nhật nguyệt đảo ngược. Nhà tù Hắc Ám trực tiếp bị đánh đổ luôn.
Mặc dù nói giữa hai bức tường kim loại trong nhà tù Hắc Ám có thiết bị chuyển hóa năng lượng, lực lượng mà anh đánh ra hầu hết đều sẽ bị chuyển hóa, căn bản không làm tổn thương bức tường kim loại.
Nhưng thiết bị chuyển hóa này cũng có giới hạn trên, đạt đến giới hạn rồi, thì sẽ có năng lượng không thể chuyển hóa được nữa.
Ngay cả thiết bị chuyển đổi cũng sẽ nổ tung...
Hiện tại uy lực một quyền của Dương Hạo Quân quá mạnh mẽ! Mạnh đến rung chuyển trời đất! Trực tiếp vượt quá giới hạn trên và khả năng chịu đựng của thiết bị chuyển đổi. “Răng rắc!”
Trong nháy mắt thiết bị chuyển đổi nổ tung, trực tiếp vỡ vụn.
Nếu thiết bị chuyển đổi mất tác dụng, như vậy hai bức tường kim loại sẽ trực tiếp bị lực lượng canh kích.
Bởi vậy, uy lực một quyền của Dương Hạo Quân toàn bộ đập vào hai bức tường, mới dẫn đến việc hại bức tường vỡ tung.
Một quyền này của Dương Hạo Quân, đám mây huyết đỏ bên ngoài trực tiếp bị đánh tản hết ra.
Những ngọn núi phức tạp cũng từ giữa nứt ra. Sương mù dày đặc cách đó không xa cũng bị xua tan toàn bộ... Một quyền này, đem nơi địa ngục này đánh thành biển trời xanh thẳm luôn! Đây chính là thực lực hiện tại của Dương Hạo Quân!
Thượng Đế Hắc Ám dựa vào thực lực mạnh mẽ của mình và Địa Đạo thần ký mới có thể mở ra nhà tù Hắc Ám, bị Dương Hạo Quân một quyền đánh ra.
Đáng sợ!
Đáng sợ như vậy! Tà Thần Hỏa Vân hồi lâu mới phản ứng lại. Loại cảm giác này giống như linh hồn và thân thể tách ra...
Ông lại chết một lần nữa rồi.
Quá con mẹ nó mạnh luôn. Sao có người có thể mạnh mẽ đến như vậy? Tà Thần Hỏa Vân tuy rằng đã thấy qua sư phụ của Dương Hạo Quân, cũng đã nhìn thấy ông ta ra tay. Nhưng cũng không có Dương Hạo Quân chấn động như vậy! Ông hiện tại thậm chí còn cho rằng Dương Hạo Quân so với sư phụ của anh còn mạnh hơn nhiều.
Tà Thần Hỏa Vân nằm trên mặt đất, hô hấp từng nhịp một, cảm nhận trời xanh mây trắng.
Đã lâu lắm rồi!
Thế giới bên ngoài thật tốt!
Dương Hạo Quân cũng ngửa mặt lên trời gầm lên: “Thượng Để Hắc Ám ngươi không thể vây hãm tại được đâu! Dương Hạo Quân ta ra ngoài rồi!!!”