Chương 2175: Hướng đi của Dương Hạo Quân
Đã từng là Nam Đế số một Thiên Bảng của Lạc Việt. Ông ta đã sớm biến mất khỏi mắt mọi người. Nhưng dường như đã từng xuất hiện ở Đông Hải của nước Lạc Việt một lần. Nên đã bị dark web đưa vào bảng xếp hạng!
Nam Để đứng thứ năm!
Không ai biết trận chiến ở Đông Hải nước Lạc Việt đã xảy ra thế nào, càng không có ai biết Nam Đế đã làm gì trong trận chiến ấy.
Nhưng không có ai có thắc mắc gì về uy tín của dark web.
Dù sao thì từ thời kì trước đây cho tới bây giờ, dark web đều cho thấy sự mạnh mẽ và chỗ độc đáo của nó. Nhưng mà sau khi Nam Đế được xếp hạng, Lạc Việt xao động. Không thể nào? Năm đó Nam Để không biết đã bị quăng đến đâu... Dương Hạo Quân bị xếp sau Sát Thần Bố Y, một người bị người đời quên lãng. Bây giờ lại đứng thứ năm trong Thần Bảng. Phải biết rằng, trước kia Sát Thần Bố Y đứng thứ hai trong Thiên Bảng, đứng trước Nam Đế.
Nhưng bây giờ Nam Đế đứng thứ năm trong Thần Bảng, Sát Thần Bố Y lại không được liệt kê trong danh sách này!
Sự chênh lệch này quả lớn phải không?
Thậm chí có người nghi ngờ tính đúng đắn của chuyện này. Cuối cùng Thiên Sách phủ ra mặt, tuyên bố: Nam Đế có thực lực leo lên hàng thứ năm trong Thần Bảng. Đồng thời, Thiên Cơ các cũng đổi mới Thiên Bảng Lạc Việt. Nam Đế xếp hạng nhất Xem ra Thiên Cơ các đã biết truyện của Nam Đế từ lâu rồi. Trên Thần Bảng, có nhiều người Lạc Việt có tên trong danh sách.
Nam Phương và Trung Phương trải qua muôn ngàn thử thách, cuối cùng cũng có tên trong danh sách, vượt qua các tiền bối như là Sát Thần Bố Y.
Tây Phương và Đông Phương cũng đã đến rất gần bảng danh sách này. Văn Hi cũng từng ra tay, cô ta cũng có tên trong Thần Bảng. Cũng không biết hai năm qua Hà Dạ Tuyết đã trải qua những gì, nhưng cô ta cũng có tên trong danh sách. Có thể thấy hai năm qua đã cho người ta cơ hội, để cho bao nhiêu người bình thường, có được cơ hội hoá rồng. Ở thời đại này, hai năm đã đủ lâu rồi. Có xảy ra chuyện gì cũng không thấy lạ nữa. Bên phía Tinh Quốc, Lý Ngọc Kỳ cũng được liệt vào danh sách...
Trong bảng danh sách này có rất nhiều người quen của Dương Hạo Quân, đương nhiên cũng có rất nhiều người mới.
Bên phía tổ chức Kinh Thánh. Thượng Đế Hắc Ám vẫn luôn chú ý đến Dương Hạo Quân. Đã qua một năm rồi. Dương Hạo Quan vẫn chưa có động tĩnh gì.
Cố gắng bế quan một năm.
Không giống như trước đây, tỉnh dậy đánh một quyền rồi tiếp tục bế quan.
Lần này lại bế quan liên tục. "Được rồi, rất tốt, tôi muốn xem xem anh có thể gắng gượng tới khi nào.”
Thượng Để Hắc Ám không tin vào chuyện kỳ lạ này. Đoàn Lê Nguyên thật tò mò không biết rốt cuộc ai đang bế quan bên trong. Bây giờ Dương Hạo Quân đang bế quan. Lần trước đã bế quan một năm.
Anh thử dung hòa tất cả những gì anh đã được học, bao gồm các công pháp cơ bản, các loại thuật cấm kỵ, và những thứ anh tự tay chế tạo ra.
Dung hòa tất cả những thứ này, đánh ra một chiêu phá huỷ trời đất, kết quả lại không có tác dụng gì lớn với vách tường.
Căn bản không thể đánh vỡ!
Vậy nên lần này bế quan, anh đã vứt bỏ tất cả những suy nghĩ bậy bạ, quên hết thuật cấm kỵ và những thứ không liên quan.
Anh chỉ luyện một thứ. Cũng chính là công pháp cơ nền tảng!
Theo đuổi sức mạnh cực đại, theo đuổi tốc độ cực đại... Có thể nói là công pháp nền tảng này không có giới hạn, không có ngày sẽ luyện xong. Chỉ có ngày càng mạnh hơn.
Bởi vì khi bạn đã luyện đến mức tận cùng, bạn cũng không dám nói thực lực của bạn mạnh nhất, tốc độ nhanh. nhất...
Vậy nên, bây giờ Dương Hạo Quân bế quan là để theo đuổi giới hạn này. Anh đã bế quan một năm.
Dương Hạo Quân còn chưa tỉnh lại. Nhưng Thượng Đế Hắc Ám đã có hao tổn. Bây giờ ông ta đã luyện Đoàn Lê Nguyên thành cỗ máy giết người rồi. Nhân tính trong cô ta ngày càng ít đi. Trong mắt cô ta, ngoài thù hận và giết chóc thì không còn thứ gì khác. Từ sau khi Đoàn Lê Nguyên rời núi, gần như đều làm nghề giết người cướp của. Tổ chức Kinh Thánh nhận tiền của người ta, diệt trừ tai vạ cho người ta. “Lê Nguyên, nhiệm vụ của con đến rồi!”
"Lần này con phải đến Công Nghiệp Vân Lang nước Lạc Việt cướp thuốc tế về! Sau khi lấy được thuốc tế, phải giết hết người ở đó!”.
Nhận được nhiệm vụ mới, Đoàn Lê Nguyên chỉ hơi hoảng hốt. Có nghĩ là cô gần như không có khái niệm về Lạc Việt.
Chỉ có máu và giết chóc.