Chương 1555
Chương 1555: Cho cậu nếm thử mùi vị mất đi người thân yêu nhất
Bây giờ sức mạnh của anh đã cao hơn trước rất nhiều.
Ân sư của anh lần này đã giúp anh mở mang hơn, nhìn thấy được sức mạnh vĩ đại!
Nói như thế, dường như không cùng một thế giới nữa rồi!
Ai mà biết được bây giờ sức mạnh của Dương Hạo Quân đã đạt đến mức độ nào?
Còn cân chi người khác bảo vệ?
"Còn cậu, sau này bớt ở trước mặt ta ra vẻ! Đúng là phiền phức!"
Dương Hạo Quân đuổi khéo Thục Thiên Vương.
Thục Thiên Vương đứng bên ngoài, nhìn chằm chằm một lúc rồi thở dài: 'Ài, tính tình của thây vẫn hung hãn và độc đoán như ngày nào! Cho dù thành người bình thường, cũng vẫn như thết"
"Nhưng dù sao thây cũng là người bình thường rồi, lỡ như gặp phải kẻ thù hay nguy hiểm gì, lúc đó thây hiểu ra thì đã quá muộn rồi!"
"Được rồi được rồi! Con đến để bảo vệ bình an cả đời cho thầy!"
Thục Thiên Vương đặc biệt phái mấy cao thủ bảo vệ bên cạnh Dương Hạo Quân.
Đương nhiên chính là tám thiên vương còn lại rôi. Bọn họ đều muốn bảo vệ Dương Hạo Quân.
"Các người nhất định phải giấu mình thật kỹ,
tuyệt đối đừng để thây phát hiện ra các người!"
"Thiên Vương, yên tâm đi! Thầy ấy chỉ là người bình thường, sẽ không phát hiện ra chúng tôi đâu!"
Nói rồi, mọi người tản ra xung quanh biệt thự.
Cùng lúc đó, Dương Hạo Quân cũng nhìn sang mấy hướng đó.
Mấy người này vừa xuất hiện thì anh đã biết rồi.
Thục Thiên Vương không hề nói sai, Dương Hạo Quân vẫn còn bị kẻ thù lăm le nhắm vào.
Thành Phượng Thiên nằm ở phía đông bắc Lạc Việt.
Tuyết dày bao phủ, trời băng đất tuyết.
Có mấy người đang tập luyện trong công viên.
Đánh thái cực quyền, động tác uyển chuyển, vô cùng say sưa.
Dưới thời tiết âm hai mươi độ, mấy người này mặc một chiếc áo dài phong phanh.
Lúc này có một người đàn ông mặc áo khoác đi tới.
"Chuyện lớn không hay rồi, sáu người phái đi giết Dương Hạo Quân biến mất hết rồi!" Người đàn ông nói.
"Hửm?”
Mấy người lập tức dừng lại, toàn bộ đều đổ đồn ánh mắt về người đàn ông đó.
"Sao có thể? Vệ binh Viêm Long đã hủy kinh mạch của Dương Hạo Quân rồi, anh ta chỉ là một người bình thường! Sáu người bọn họ sao lại biển mất chứ?" Một ông lão trong số những người đó tỏ vẻ khó tín.