Chương 1916
Chương 1916: Các người nợ thầy Dương một lời xin lỗi
Hai chân của Bắc Trấn Vĩnh giờ như nhữn ra, căn bản không còn sức để anh ta đi lên nữa!
Nhìn về phía đám đông bên dưới, hàng trăm thiên tài của Lạc Việt cùng nhau nhìn anh ta, Bắc Trấn Vĩnh trên mặt lộ ra vẻ kinh hãi, thậm chí còn có ý nghĩ muốn chết!
“Là ai cho phép anh dám kiêu ngạo ở cái đất Lạc Việt này?”
“Còn dám nói những người ở Lạc Việt này đều không cao cường bằng anh sao?”
Mấy trăm người nhất thời cùng gặng hỏi, khí thế hừng hực tức giận lan rộng cả một vùng trời!
“Ờm...ờm!”
Bắc Trấn Vĩnh hoàn toàn không thể chịu nổi khí thế mạnh như vũ bão của những người đó, trực tiếp quỳ rạp xuống đất như quả bóng bay bì xì hơi.
Đáng sợ!
Những người khác có mặt ở đây cũng đều sợ đến mức tái mặt, không dám hó hé nói một lời!
Đám người này quả thực quá đáng sợ
Không chỉ vậy, có người đã sớm phát hiện ra một vấn đề khác lớn hơn!
Bọn họ không chỉ võ công được khôi phục mà thực lực cũng được tăng lên rất nhiều!
Thậm chí còn có vài người đạt được đến mức thực lực cao nhất!
Bọn họ rốt cuộc đã làm thế nào cơ chứ?
Có vài quốc gia khác cũng đã bắt đầu hoài nghỉ về việc này!
Không chỉ khôi phục hết, sức mạnh của bọn họ cũng đã tăng hơn trước rất nhiều!
Rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra?
Khoan đã.
Trong khoảnh khắc, ánh mắt của tất cả mọi người đều đồng loạt nhìn về phía một người, Dương Hạo Quân.
Thoáng chốc, mọi câu hỏi lúc nãy còn đang thắc mắc đều được giải quyết trong tức khắc!
“Được rồi, đừng thất thân như vậy nữa! Mọi người đều đã đến đông đủ, chúng ta cũng nên bắt đầu giải đấu được rồi!"
Dương Hạo Quân không khỏi thúc giục mọi người.
Anh lại nhìn vê phía các Đại Thiên Ngạo và hét lớn: “Còn đứng đó làm gì cơ chứ?”
“Xin thây cứ yên tâm, chúng tôi nhất định sẽ hoàn thành nhiệm vụ!”
Mãy trăm thiên tài của Lạc Việt đều đồng loạt cúi người hô to, trên mặt lộ ra vẻ cung kính đối với Dương Hạo Quân!
“Hít!”
Tất cả mọi người có mặt ở đó đều không khỏi kinh ngạc hít vào một ngụm khí lạnh.
Nếu như một khắc trước bọn họ còn đang sợ hãi trước khí thể quá mạnh mẽ của những thiên tài kia thì lúc này lại không khỏi kinh ngạc trước thái độ cung kính của những người đó đối với Dương Hạo Quân!
Bọn họ bất luận như thế nào cũng không nghĩ tới, cuối cùng người cứu thoát cho Lạc Việt một