Chương 1549
Chương 1549: Để anh ta tự hủy bỏ võ công
Từ trên xuống dưới vệ binh Viêm Long đều rất luống cuống.
Dù sao Dương Hạo Quân bây giờ quá nổi tiếng, ai ai cũng muốn mời chào.
Điều kiện quá ư là hấp dẫn, khiến cho bất cứ ai đều rung động.
Vương Định vội vàng nói: "Nếu như là lúc trước thì chắc chắn sẽ không xảy ra chuyện như thế này! Trước kia Dương Hạo Quân quyết tâm cúc cung tận tụy cống hiến cho Lạc Việt cho đến khi chết thì mới dừng."
"Nhưng bây giờ đã khác rồi! Lần trước xảy ra
chuyện kia đã khiến cho anh ta cảm thấy lạnh lòng, thậm chí có khi còn hận chúng tai”
"Nhất là bây giờ anh ta là người bình thường, chắc chắn sẽ càng thêm khát vọng quyền lợi tiền tài, anh ta rất khó kiên trì dưới những điều kiện như thế này."
Mọi người nghe Vương Định phân tích thì đều cảm thấy đúng.
Lỡ đâu Dương Hạo Quân không chịu được sự dụ dỗ và mời gọi của những quốc gia hay thế lực khác mà gia nhập vào bọn họ thì sẽ gây nên sự thay đổi rất lớn về thế trận trên thế giới.
Là một sự đả kích rất lớn với Lạc Việt.
Thứ nhất, Dương Hạo Quân quá mạnh, trước mắt còn chưa có ai mạnh tới nỗi có thể chống lại anh.
Thứ hai, Dương Hạo Quân hiểu rất rõ về nội
bộ Lạc Việt.
Nếu như anh đi về phía thế lực đối lập thì Lạc Việt sẽ không còn sức mà đánh lại.
Cho dù Dương Hạo Quân không bao giờ phản bội Lạc Việt nhưng trong suy nghĩ của những người khác thì
truyện này chẳng khác nào là một tai họa ngầm.
"Đáng sợ, thật sự rất đáng sợi
Bọn họ vừa nghĩ tới chuyện này thì đều chảy cả mồ hôi lạnh.
"Tôi tin vào nhân phẩm của Dương Hạo Quân, anh ta sẽ không lung lay trước những điều kiện này!"
"Tôi cũng thết"
Mọi người đều nhao nhao tỏ thái độ, biểu thị tin tưởng vào nhân phẩm của Dương Hạo Quân.
"Tôi biết các anh đang nghĩ gì, tôi cũng tin tưởng anh ta nhưng đây là một tai họa ngâm."
"Một khi tai họa ngầm tồn tại thì cho dù chỉ một ngày cũng là sự uy hiếp đối với Lạc Việt!"
"Ví dụ như đối phương dùng vợ con Dương Hạo Quân để uy hiếp anh ta thì sao? Đây không phải là chuyện không thể xảy ra, như thế sẽ rất nguy hiểm”
Cho dù như thế nào thì câu nói này vẫn rất có lý.
"Chúng ta không thể xử trí theo cảm tính, chúng ta phải suy nghĩ cho tất cả mọi người! Phải diệt trừ tai họa ngầm, phòng ngừa bất cứ nguy hiểm nào!"
"Đồng ý, mọi người thương lượng nên làm thế nào cho phải?"
Sau khi bàn bạc xong thì người đầu tiên phát