Mục lục
Tổng tài quá tàn nhẫn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 136: Yêu và bị yêu




…………………



“Anh… tên cầm thú này …!” Tình Không không cam lòng yếu thế tiếp tục đánh lên cơ bắp hắn, phát hiện tay mỗi lúc một đau.



Người tên này làm bằng thứ gì không biết, cứng quá!



Xung quanh, ngọn đèn ảm đạm dần dần sáng hơn một chút, Tình Không hơi không thích ứng ánh sáng như vậy, cô đem mặt vùi vào Lôi Ân trong ngực, chậm rãi ngẩng đầu lên, về sau, giật mình ngay cả miệng cũng không bật thành tiếng.



Dưới ánh đèn loang lổ, kia là một đôi nam nữ đang quấn lấy nhau, hôn nhau thắm thiết, xé rách quần áo trên người lẫn nhau, thậm chí là, có người còn để mình hoàn toàn xích lõa.



Từ nhỏ sinh sống tại Mĩ quốc, Tình Không quá rõ ràng chuyện này, đây là nơi mà nhiều cặp nam nữ ăn chơi hoan ái không hề kiêng kị bất cứ điều gì!



“Anh……” Tình Không nhìn Lôi Ân, ánh mắt hắn đầy nhục dục, quá rõ kế tiếp hắn muốn làm gì, chính là như vậy thời gian, trường hợp như vậy, đều làm cho cô sinh ra một loại bài xích tâm lý.



“Bảo bối, hưởng thụ một chút, sẽ rất kích thích!” Lôi Ân hôn mái tóc của cô, ngón tay di chuyển đến dưới váy, tham nhập dễ dàng vào trong, ngón tay lạnh lẽo vuốt ve đến da thịt thượng, Tình Không sợ run, run run, thân thể buộc chặt cảm thụ được hắn gây cho cô kích thích khác thường.



Dưới ngọn đèn phía xa, một người khác dễ dàng nhìn thấy đôi nam nữ đang hoan ái. Lôi Ân hôn dần dần xuống di, dùng răng cắn áo Tình Không, bạc môi cắn bả vai của cô, nhìn hình xăm kia trong lòng hắn tràn đầy vui mừng.



Cô là hắn, ngay cả thân thể đều có khắc tên của hắn.



Hắn ôm cô vòng vo cái vòng, lập tức liền dung nhập trong đám người, Tình Không cảm thấy toàn thân nổi da gà, cô không dám giương mắt, ôm cổ Lôi Ân cảm thụ được tay hắn đang ở trong thân thể cô bắt đầu tạo lửa.



“Lôi Ân, không cần……” Tình Không thở dốc, răng lại cắn bờ vai của hắn, muốn ngăn cản hắn xâm phạm.



“Muốn!” Hắn không được vào, xốc váy cô lên, cô nghe được tiếng hắn kéo khóa quần, cô nhíu nhíu mày, còn chưa chuẩn bị tốt, hắn cũng đã xông vào.



Cô thấy đau, hắn lưu lại trong lòng cô một bóng ma, mỗi một lần hoan ái, giống như là chịu hình, Tình Không luôn cảm thấy đau.



Hắn hôn đã hôn lên ngực cô, đầu lưỡi di chuyển.



“Thả lỏng……” Hắn vỗ mông của cô, ôn nhu dụ dỗ.



Cô gắt gao cắn môi, không cho chính mình quát to ra tiếng, hầu hạ như vậy, làm cho cô cảm thấy đó là một loại vũ nhục.



Hắn cho tới bây giờ đều chưa bao giờ tôn trọng cô, cũng không hỏi ý kiến cô, cũng không quan tâm thân thể cô có thể tiếp nhận hắn hay không, cường thủ hào đoạt, Tình Không hận chết hắn ngông cuồng bá đạo như vậy!



Lôi Ân cảm nhận được cô không chuyên tâm, thân thể dùng sức hướng đến chỗ sâu nhất trong thân thể cô, móng tay Tình Không khảm vào da thịt của hắn, để hắn mang cảm giác sung sướng dưới hạ thể cho cô.



Đột nhiên, hắn giữ lấy cằm cô, đôi môi ẩm ướt hôn lên vành tai cô, “Nhìn phía trước xem!”



Ngọn đèn chiếu sang một chỗ, Tình Không theo bản năng nheo mắt, một chỗ góc sáng kia, khi nhìn thấy chiếc mặt nạ màu bạc, cô lập tức quên hô hấp.



Đó là…… Hắc Ngân Thánh!



Trong lòng hắn ôm một cô gái tóc vàng, đối diện phương hướng của cô, cặp mắt xếch của Hắc Ngân Thánh kia cũng quét về phía cô. Lôi Ân đột nhiên lại dùng lực, ánh mắt Tình Không vô thố nhìn hắn. Con ngươi của Hắc Ngân Thánh tràn đầy tức giận, hắn đột nhiên ôm lấy cô gái trong lòng, trực tiếp vạch váy của cô ta lên, thô lỗ tiến nhập thân thể của cô ả, ánh mắt cũng không hề chớp mắt, nhanh nhìn chằm chằm Tình Không bị Lôi Ân ôm trong ngực.



“Tình Không, Tình Không của ta……” Mồ hôi hắn toát ra, dùng tay siết lấy cô gái đang ôm trong tay, kêu lên cái tên mà hắn âu yếm.



Hắn hiện tại, chỉ có thể trơ mắt nhìn một tên đàn ông khác hung hăng yêu thương bảo bối của hắn.



“Cô là của ta……” Lôi Ân lại ôm Tình Không vào lòng, cô đưa lưng về phía Hắc Ngân Thánh, nhìn miệng hắn nói ra bốn chữ, đúng hơn là nói với Hắc Ngân Thánh cách đó không xa.



Cô đột nhiên hiểu được, hắn mang cô tới nơi này, cố ý ở trước mặt Hắc Ngân Thánh giao hoan, nguyên lai đều có mưu tính cả!



Trận đấu tình này kéo dài suốt hai giờ, Tình Không không biết đêm đó cô trở về như thế nào, chờ cô ở trong lòng hắn mệt mỏi hoàn toàn, hắn mới ôm cô rời đi.



Hắc Ngân Thánh lần này đến La Mã là nằm trong dự diến. Lôi Ân muốn cho hắn ta biết, Mộ Tình Không, người phụ nữ này, hoàn toàn chỉ thuộc về hắn!



*********



Thân thể Sơ Tình lại bắt đầu gầy yếu, ăn cái gì cũng nôn ra.



Lôi Ân đối với cô đã không còn kiên nhẫn như lúc trước, từ lúc nghe Cốc Vân cùng người làm nói cô lại ăn không được thứ gì, hắn đã nổi giận.



Rõ ràng người sai không phải là nàng, nhưng Lôi Ân lại vô duyên vô cớ nổi giận.



“Điện hạ, cậu đi thăm Sơ Tình đi, còn như vậy thì, thân mình như thế nào chịu được?” Hiện tại Cốc Vân, khi nhìn Lôi Ân, trong mắt hơn một phần cảnh giác.



Lôi Ân chậm rãi xắn cổ tay áo, lên lầu đi thẳng vào phòng Sơ Tình.



“Không ăn cơm thật không?” Lôi Ân đẩy cửa ra đi vào, nói với người trong phòng, “Sơ Tình, em hẳn là biết, anh sẽ không cho em gặp chuyện không may!”



“Lại té xỉu thì truyền máu của Mộ Tình Không, muốn bao nhiêu liền truyền bấy nhiêu!”



“Cho nên, đừng bỏ mặc thân thể mình như vậy nữa, biết không?” Hắn nói lạnh lùng, theo giống như báo trước cho cô biết.



Sơ Tình nghe nghe, nước mắt liền rơi xuống, cô vụng trộm lấy tay lau đi, nhìn hắn tinh thần thanh sảng, vẻ mặt rạng ngời, những điều muốn nói lại thu trở về.



Lôi Ân nói xong liền xoay người đi ra ngoài, Sơ Tình lại khóc nhiều hơn.



“King, hôn lễ hội hủy bỏ sao?” Trong lòng cô có loại thật dự cảm không tốt, hắn có thể vì chuyện đó mà hủy hôn lễ hay không?



Lôi Ân làm bộ như là không nghe thấy, bước chân không hề dừng, cứ như vậy đi ra ngoài.



Nước mắt Sơ Tình tuôn ra như suối, cô mạnh mẽ lau đi, miệng không ngừng lặp lại, “Người anh yêu là em, là em!”



Tình Không giống như bị đánh qua, cả người đau nhức, tỉnh lại đã là ngày hôm sau, cô thấy dưới chân mình là một mảnh ẩm ướt lưu lại, hiển đó là hắn để lại trong cơ thể của cô.



Tình Không đỏ mặt đi vào phòng tắm, tắm sạch sẽ, trước gương, cô nhìn dấu hôn trên người, còn hình xăm đầu vai kia, cô chợt hoảng hốt, xả nước tẩy thân thể, lại không xóa được dấu vết kia.



Hắc Ngân Thánh, nhớ đến gương mặt đau mặt nạ bạc đó cùng ánh mắt đau thương, đột nhiên cảm thấy thật đau lòng.



Có người yêu một người đàn ông như vậy sao?



Vì sao lại khiến người đàn ông đó yêu cô?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK