Mục lục
Tổng tài quá tàn nhẫn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 161: Gương mặt thật




Không đợi Tình Không nói ra, Tả Sâm đã điểm ngón tay lên cánh môi của cô, làm động tác đừng nói, “Tình Không, cha biết con muốn nói gì. Bây giờ chúng ta đều biết con là con gái của Mộ Linh, cha đương nhiên không thể để mặc con!”



“Mặc kệ thế nào, là Lôi Ân cũng được, Hắc Ngân Thánh cũng được, cha nuôi đồng ý với con, chỉ cần con muốn, bọn họ ai cũng không gặp được con, có thể chứ?”



Tả Sâm dùng ngữ điệu hiền từ đồng ý với Tình Không, cô không biết nên như thế nào trả lời.



Cô có thể quyết tâm cự tuyệt hắn!



“Cha……”



“Không cần nói nữa, Tình Không! Ở lại đây đi, ở bên cạnh cha nuôi, chờ thân thể con khỏe mạnh trở lại, muốn đi muốn ở, chúng ta lại nói tiếp!” Tả Sâm không cho cô cơ hội do dự, liền tự quyết định, cho dù hiện tại ông đồng ý cho cô đi, Lôi Ân cũng sẽ không để cô đi.



Tình Không nằm ở trên giường, trong đầu lặp lại những gì xảy ra hôm lễ cưới, cô giống như nhìn thấy Khuynh Khuynh, còn có Hắc Ngân Thánh, cô tỉnh lại sau vốn không có nhìn thấy hắn nữa, hắn giờ thế nào?



Chẳng sợ cô lại hận hắn, hận không thể báo thù cho người mẹ đã chết, nhưng cô không hy vọng hắn chết!



Còn có Việt Trạch, không biết cậu ta thế nào, Walter tâm ngoan thủ lạt, cho dù lúc này đây cậu có tránh thoát, vẫn bị người ta truy đuổi!



“Mẹ, con nên làm cái gì bây giờ?” Đứng ở trước mộ của Mộ Linh, hai mắt Tình Không mê mang nhìn chằm chằm dải hoa màu tím, cô hận Lôi Ân, nhưng cô nếu cô ở lại, vẫn sẽ là chướng ngại giữa hắn ta và Sơ Tình.



Cô nghe Tả Sâm nói, hôn lễ đã hủy bỏ, Sơ Tình hẳn là hận thấu cô?



Còn kém một bước, nếu không phải cô xuất hiện, chị ấy đã trở thành vợ của Lôi Ân, hoàn thành mong ước nhiều năm qua!



Lôi Ân hiện tại đối với cô nói yêu, hắn yêu có bao nhiêu rẻ mạt, nhanh như có thể vứt bỏ một người đã ở bên bao nhiêu năm để nói yêu với một người khác, không nực cười sao?



Sơ Tình vô tội, chị cái gì cũng không biết, nhưng vẫn cố chấp giữ lấy tình yêu của mình thôi!



Tình Không xoay người, bất ngờ một bóng dáng mảnh khảnh đã đứng đằng sau cô, hai tay cô vô thố để sau, trong lúc nhất thời, không biết nên xưng hô với cô gái như thế nào.



“Tôi từng nói nếu chúng ta là chị em của nhau thì thật là tốt, không ngờ tới chúng ta cư nhiên thật là chị em, còn là song sinh!”



Sơ Tình cười, có chút chua xót, ông trời tựa như trêu đùa cô, cho cô từ trên thiên đường ngã vào địa ngục, ngay cả nguyên nhân cũng không chịu nói rõ ràng, thậm chí đến bây giờ vẫn không thể tiếp nhận.



“Sơ Tình……” Mái tócTình Không phất phơ trong gió, lãnh liệt phất vào trên mặt mặt cô có chút đau, cô thấy trong mắt Sơ Tình nhìn không niềm vui, chỉ có nồng đậm bi ai.



“Tôi vẫn cảm thấy kỳ quái, mỗi lần nhìn thấy cô, thân thể cảm nhận được sự đồng huyết tương thân, ngay cả máu của cô chảy vào thân thể tôi, tôi cũng cảm nhận được giống như chính mình đang bị lấy máu, Tình Không, cô vĩ đại, cô vô tư, cô hy sinh chính mình thành toàn cho tôi, nhưng cô biết không? Tôi không cảm tạ cô, nếu tôi cứ như vậy mà chết đi, nói không chừng King có thể cả đời nhớ kỹ tôi!” Nước mắt Sơ Tình ngưng tụ thành tuyến, các cô là chị em ruột, trong thân thể chảy dòng máu giống nhau, cho nên mới an tâm cho máu lẫn nhau!



“Sơ Tình, sao chị phải nói như vậy? Nếu hắn thật sự yêu chị, chị còn sống hay chết đều giống nhau! Tôi không hy vọng chị xem nhẹ sinh mệnh của chính mình, chị có biết năm đó mẹ vất vả thế nào mới sinh hạ chúng ta không?”



“Đừng khiến tôi cảm thấy những gì tôi làm cho chị đều không có giá trị!”



“Tôi sẽ không giành Lôi Ân của chị!”



“Cái gì thuộc về chị, tôi không bao giờ giành được!”



“Tôi hy vọng chị có thể vui vẻ, hạnh phúc, chị gái…..”



Nghe được Tình Không thốt lên một tiếng “chị gái”, Sơ Tình đột nhiên ngồi phịch xuống khóc thành tiếng, vì sao người này lại là Tình Không?



Lần đầu tiên gặp cô, cô là thích này cô gái, cô càng thêm không có bất cứ ý muốn nào muốn hại cô ta, cô ta hết lần này đến lần khác cho cô máu, cô không phải không có cảm giác, nhưng kết quả là, người quan trong nhất của cô bị đoạt đi, Lôi Ân không cần cô, thế giới của cô tất cả đều sụp đổ!



Nhìn đến Sơ Tình giống như bị lạc mất linh hồn, Tình Không càng thêm kiên định quyết tâm phải rời khỏi nơi này.



Lúc tiến vào biệt thự, Tình Không nhìn thấy Cốc Vân đang đi trên lầu xuống dưới, cô quyệt miệng làm bộ không biết có người đi qua bên mình.



Cánh tay lại đột nhiên bị giữ chặt, “Tình Không……”



Cốc Vân kêu tên cô như vậy, Tình Không cảm thấy có chút không thoải mái.



Cốc Vân thấy ánh mắt Tình Không bất ngờ đề phòng bà, đột nhiên quỳ đến trước mặt của cô, Tình Không lui về phía sau hai bước, vẻ mặt không tin được, một lão thái bà hung hãn như vậy, cư nhiên quỳ xuống trước mặt cô?



“Dì trước kia không biết con cũng là con gái của Mộ Linh, có thể tha thứ cho dì được không? Trước kia dì đã làm bao nhiêu chuyện……”



Bà đánh cô, cũng mắng cô, Tình Không không phải kiểu người thích ghi hận, trừ phi thật sự tổn thương đến cô.



“Bà làm bao nhiêu chuyện với tôi, tôi có thể tha thứ cho bà, nhưng tôi không thể tha thứ chuyện bà hại chết Mark!”



Tình Không mặc kệ bà là ai, là trưởng bối của ai, cô chỉ biết là bà đối với cô không tốt, ở trang viên hoa hồng, chỉ có Mark đối với cô tốt nhất, người hại chết nó, cô sẽ không tha thứ!



“Thực xin lỗi!” Cốc Vân sám hối, Tình Không cũng không quay đầu, tính tình mạnh mẽ như vậy, hình thành sự đối lập rõ ràng với một Sơ Tình nhu nhược!



******



Sắc mặt Hắc Ngân Thán tái nhợt vô cùng, Dịch Phong không lập tức đưa hắn về Las Vegas, bởi vì hắn biết Hắc Ưng đã có mai phục.



Trên đò, Hắc Ngân Thánh thỉnh thoảng ôm ngực ho khan, mặt nạ màu bạc phản chiếu ánh trăng in trên mặt nước, bọn họ hiện tại đang ở trên một con đò nhỏ.



“Ngân Đế, một đêm này qua, chúng ta đi về Las Vegas ……” Dịch Phong nhắc nhở hắn, sau trở về, hắn cùng Hắc Ưng chắc chắn sẽ có một trận chiến ác liệt, nhưng lần này Hắc Ngân Thánh rời đi, cho Hắc Ưng một cơ hội quá tốt để giết hắn!



“Dịch Phong, có hối hận đi theo ta không?” Một bàn tay của Hắc Ngân Thánh chụp lên vai Dịch Phong, một bàn tay đã tháo xuống mặt nạ trên mặt, Dịch Phong lập tức cúi thấp đầu xuống, sau đó trung thành và tận tâm nói, “Không hối hận!”



“Nếu ngươi giống Dịch Hàn đi theo Lôi Ân, có lẽ sẽ càng mạnh hơn!” Hắc Ngân Thánh trên cao nhìn xuống nhìn cậu ta, sau đó cường thế mệnh lệnh, “Ngẩng đầu lên!”



“Thuộc hạ thề sống chết theo Ngân Đế!” Dịch Phong nhìn thấy vết sẹo uốn lượn trên mặt Hắc Ngân Thánh, chính là nói sẹo này, lúc nào cũng nhắc nhở hắn, muốn như thế nào đòi lại gấp bội những khuất nhục mà Hắc Ưng đã đối với hắn!



“Hôm nay bắt đầu, ta muốn vứt bỏ mặt nạ này!” Đôi mắt xếch của Hắc Ngân Thánh hiện lên tia sáng, “Nếu trở về sau, ta còn sống, ta sẽ dùng tất cả thế giới này để đón Tình Không trở về!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK