• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 15: CHỊ EM GẶP MẶT KHÓ CÓ THỂ NHƯỜNG NHỊN




CHƯƠNG 15: CHỊ EM GẶP MẶT KHÓ CÓ THỂ NHƯỜNG NHỊN

"Có ý gì à?" Lâm Yên Yên càng cao ngạo hơn: “Cô nghe không hiểu sao? Được rồi, vậy tôi lại nói rõ ràng cho cô biết. Có lẽ đèn bàn của cô chẳng hỏng đâu, chỉ không có điện thôi."

"Không có điện à?"

"Đúng vậy, bởi vì ngài ấy bảo tôi tắt nguồn điện đi! Lần này là vậy, lần trước cũng vậy. Hơn nữa, ngài ấy nói, chỉ cần ngài ấy về thì trong nhà nhất định phải tắt nguồn điện!"

Lúc Lâm Yên Yên nói lời này, khỏi phải nói cũng biết trên mặt đắc ý tới mức nào.

"Vì sao?"

Đồng Tuệ Lâm thấy bối rối.

"Vì sao à? Cô còn hỏi tôi vì sao à? Ngài không muốn thấy cô chứ sao! Cô chỉ là một công cụ tình dục với ngài ấy mà thôi. Ngài ấy nhìn thấy gương mặt cô là buồn nôn rồi, còn xuống tay thế nào được nữa?"

Nghe lời này tất nhiên không thoải mái gì, nhưng Đồng Tuệ Lâm cảm thấy tuyệt đối không phải là nguyên nhân này, Cho dù ngoại hình của cô không tính là đặc biệt phát triển, nhưng là cô gái chuyên ngành diễn xuất, tuyệt đối không phải là phụ nữ xấu xí được!

Lâm Yên Yên đắc ý nhìn Đồng Tuệ Lâm: “Mặt khác, ngài ấy còn nói cô tới đoàn quay phim, gọi lúc nào phải tới lúc đó, đề phòng ngài ấy có nhu cầu bất cứ lúc nào!"

Đồng Tuệ Lâm chỉ cảm thấy toàn thân run rẩy...

"Cô à, nhiều nhất chỉ là một búp bê bơm hơi, đừng suốt ngày xem mình làm mợ chủ! Theo tôi thấy, cô thậm chí còn chẳng bằng búp bê bơm hơi, chủ nhân còn có thể bơm hơi, lau rửa định kỳ cho búp bê bơm hơi. Cô thì sao? Còn không được tự mình ra tay à!"

Đồng Tuệ Lâm tức tới mức cả người lạnh giá, cô kéo vali nhanh chóng rời đi.

Lâm Yên Yên nhìn về phía cô làm mặt quỷ, tâm trạng đặc biệt khoan khoái. Nói không chừng mình có thể lập tức thay thế được bà chủ này rồi!

Nghĩ tới đây, cô ta nhanh chóng nhặt tờ giấy Đồng Tuệ Lâm ném lại kia. Hóa ra là số tài khoản Mes à!

Cô ta lập tức mở Mes của mình ra tìm kiếm tài khoản này, chọn xin thêm bạn bè thì thỏa đáng hơn.

Đồng Tuệ Lâm ngồi trên xe buýt chạy tới Nhạn Thành, đầu dựa vào trên cửa sổ, trong đầu đều là những lời Lâm Yên Yên nói.



"Cô á, nhiều nhất chỉ là một búp bê bơm hơi!"



"Búp bê bơm hơi!"



"Búp bê bơm hơi!"



Đồng Tuệ Lâm đau khổ nhắm mắt lại. Chẳng lẽ người đàn ông kia đột nhiên xuất hiện chỉ để lấy mình ra thỏa mãn dục vọng thôi sao?



Sao anh ta cưới mình một năm cũng không xuất hiện, một năm sau đột nhiên xuất hiện lại xem mình thành công cụ tình dục à?



Trong lòng cô rất khó chịu.



Cũng đã kết hôn, cô không thể tránh được, chỉ nghĩ đến ly hôn.



Chẳng qua ly hôn, đối phương nhất định sẽ đòi lại ba tỷ của một năm trước này, cô tìm đâu ra ba tỷ đây?



Xe xóc nảy hơn một tiếng mới tới Nhạn Thành. Đồng Tuệ Lâm xách vali, đi tới khách sạn do đoàn làm phim đã xác định.



Đoàn làm phim ở lại quay phim tại đây, khách sạn này gần như đã được đoàn làm phim bao trọn. Cô là nữ số 3, tất nhiên cô cũng có chỗ ở.



Nếu nói giới giải trí là một vòng lớn, vậy một đoàn làm phim chính là một vòng nhỏ hẹp. Đừng thấy chỉ là ở trong một khách sạn, trong này cũng có rất nhiều quanh co lòng vòng.



Nữ số 1 và nam số 1 và đạo diễn tất nhiên phải ở phòng tốt nhất, cũng chính là phòng Vip sang trọng.



Nữ số 2 và nam số 2 và những diễn viên có nhiều cảnh quay, cảnh quan trọng trong phim, còn có vài phó đạo diễn, nhân viên chế tác sẽ ở phòng kém hơn một chút.



Những người còn lại phải ở phòng còn kém hơn nữa, những người có cảnh quay rất ít có thể sẽ ở hai người, thậm chí ba người một phòng.



Phòng là do nhân viên hậu cần của đoàn làm phim đã chia từ trước, chỉ cần đến trước quầy lễ tân, nói tên ra là có thể cầm thẻ đi tới phòng.



Đồng Tuệ Lâm kéo vali của mình đi tới trước quầy lễ tân và nói họ tên, nhân viên lễ tân đưa luôn cho cô cô một tấm thẻ phòng.



302



Đồng Tuệ Lâm cầm thẻ phòng, chắn chắn là hưng phấn rồi. Đây là lần đầu tiên cô chính thức nhận quay một bộ phim truyền hình đấy. Cô hăng hái kéo vali đi ngay tới phòng số 302.



Cô vừa mở cửa ra, đã thấy có một cô gái trẻ đang ngồi ở trên giường, cầm chiếc gương nhỏ trang điểm.



Đồng Tuệ Lâm ngẩn người. Không ngờ là hai người ở?



Cô gái hình như ý thức được sẽ có người tới, cô không ngẩng đầu, vẫn tiếp tục trang điểm.

Mặc dù Đồng Tuệ Lâm hơi thất vọng, chẳng qua suy nghĩ cẩn thận thì hai người cũng được, như vậy còn có thể kết bạn. Cô lại bắt đầu thu dọn đồ đạc.



Cuối cùng cô gái ngồi trên đầu giường cũng hài lòng với trang điểm trên gương mặt mình. Cô ta vẫn tính là một người có dáng vẻ nổi trội, mắt to, mặt trái xoan.



"Hi, tôi là Tống Thái Phân, cô có thể gọi tôi Phân Phân, tôi đóng vai nha hoàn bên cạnh công chúa Nguyên Sênh - nữ số 2 trong phim!"



Cô gái tên Tống Thái Phân này có giọng nói sắc bén, giọng điệu hơi cao, nói tới vai diễn của mình trong phim cũng tương đối kiêu ngạo.



Cô cũng biết quy định ở lại khách sạn, có thể ở trong phòng hai người thì chắc chắn đều là nhân vật nhỏ. Mà cô ta đóng vai nha hoàn thiếp thân này, mặc dù chỉ là một nha hoàn thiếp thân nhưng lại của nữ số 2, gần như chỉ cần nữ số 2 ra sân lại có cảnh quay của cô ta, cho nên cũng thật sự đáng để kiêu ngạo.



Đồng Tuệ Lâm nhìn về phía cô mỉm cười: “Tôi là Đồng Tuệ Lâm, tôi đóng vai Tường Vy ."



"Tường Vy ?!" Tống Thái Phân nghe tới nhân vật này, lập tức tròn mắt nhìn: “Đó không phải là nữ số 3 sao?"



Đồng Tuệ Lâm khẽ gật đầu.



"Vậy sao cô lại ở vậy chứ? Dù không hơn tốt nhất, tối thiểu cũng phải được ở một mình đi!" Tống Thái Phân kinh ngạc kêu lên.



Nói thật thì Đồng Tuệ Lâm không hiểu rõ quy định trọng này, cô hơi ngẩn người, sau đó tiếp tục thu dọn hành lý của mình.



Tống Thái Phân còn muốn nói gì đó, miệng mở ra lại thôi không nói nữa.



Trong lòng cô ta đã biết rõ, vậy còn phải hỏi nữa sao?



Cô là một người lạ mặt, chắc chắn cũng không có cửa không có đường, không giống như là Đồng Vân Thường đóng vai nữ số 2, mặc dù là nữ số 2 lại có thể ở phòng tốt nhất.



Sao lại vậy à? Sau lưng cô ta chính là Thượng Quan Đằng của Quốc Tế Nghệ Tân, có thể không cho cô ta phòng tốt nhất sao?



Chuyện chia phòng này không chỉ phải xem tầm quan trọng của vai diễn, còn phải để ý tới chỗ dựa vững chắc phía sau đấy.



Sau đó, hai người không nói lời nào, ai bận việc người đó.



Sau khi thu dọn xong hành lý của mình, Đồng Tuệ Lâm chụp mấy tấm ảnh trong khách sạn, gửi lên bảng tin .



Cô là một người rất dễ thỏa mãn, cho dù mình bị phân cho gian phòng không phù hợp quy định, cô vẫn rất hài lòng. Dù sao đây cũng là một bắt đầu mới đối với cô.



Cô đăng ảnh lên bảng tin, cũng viết: Bắt đầu mới, Lâm Lâm, cô phải cố gắng lên!



Buổi tối, Tống Thái Phân thật sự cảm thấy chán ngắt, lại hẹn Đồng Tuệ Lâm cùng ra ngoài đi dạo, thuận tiện làm quen với hoàn cảnh xung quanh.



Sau khi trò truyện một lúc, Đồng Tuệ Lâm cũng biết Tống Thái Phân là người được đào tạo chính quy, năm nay mới hai mươi tuổi, còn là sinh viên năm thứ hai.



Hai người vừa mới ra khỏi cửa, lại nghe cách đó không xa có tiếng cười, Tống Thái Phân với bản tính tò mò trời sinh, nhìn về phía âm thanh phát ra, vừa liếc mắt đã nhìn ra Đồng Vân Thường .



Chỉ thấy Đồng Vân Thường được một đám cô bé vây quanh.



Cô ta lập tức hưng phấn, ra sức vẫy tay với Đồng Vân Thường : “Chị Vân Thường !"



Đồng Tuệ Lâm lập tức rơi vào tình trạng khó xử. Nếu qua đó, quan hệ giữa cô và Đồng Vân Thường thật sự hơi khó có thể miêu tả. Nếu không qua, hình như cô không hòa đồng với mọi người.



Cô vừa vào đoàn làm phim, cũng không muốn để người ta cảm thấy mình không hòa đồng, đành phải miễn cưỡng đi cùng Tống Thái Phân qua đó.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK