CHƯƠNG 23: CÔ HẦU GÁI UỚT SŨNG
Âu Tử Duy hất cằm về phía Đồng Tuệ Lâm, đôi mắt hơi híp lại lộ ra tia sáng màu lam, cực kỳ quyến rũ!
Đồng Tuệ Lâm hung hăng trừng mắt nhìn anh "Cút!"
Tuy nhiên, cô không thể kiềm chế phản ứng của mình, cô cắn chặt môi, phản ứng càng lúc càng mãnh liệt.
Cô cảm thấy trong người mình như có một ngọn lửa đang len lói, hơn nữa càng cháy càng mãnh liệt, như muốn thiêu rụi tất cả.
Làn da bắt đầu ửng đỏ
Âu Tử Duy nhếch môi: "Thật ra em không cần phải chịu đựng như thế này, dù sao đây cũng không phải là lần đầu tiên của hai chúng ta!"
Nói xong, Âu Tử Duy ngồi bên cạnh Đồng Tuệ Lâm, choàng một tay qua vai cô.
Cái ôm này không chặt, Đồng Tuệ Lâm lại cảm thấy như có lửa bùng cháy dữ dội, như có một luồng điện xẹt qua vai cô!
Nhìn thấy Đồng Tuệ Lâm thở dốc, Âu Tử Duy không nhịn được nữa, chầm chậm kề sát lại gần môi Đồng Tuệ Lâm.
Đồng Tuệ Lâm làm sao không biết Âu Tử Duy muốn làm gì?
Trong lòng cô dường như có hai người đang đấu tranh.
Nghe theo anh, ít nhất sẽ không khó chịu như bây giờ, dù sao hai người cũng đã có quan hệ rồi.
Không, tuyệt đối không được, chồng cô đã trở về rồi, không cho phép bản thân vi phạm đạo đức.
Ngay khi môi của Âu Tử Duy chuẩn bị chạm vào môi Đồng Tuệ Lâm, Đồng Tuệ Lâm đột nhiên đẩy mạnh rồi nhanh chóng đứng dậy, nhảy xuống giường như một con thỏ, trực tiếp lao vào phòng tắm.
Ngay sau khi Âu Tử Duy vừa định thần lại, anh nghe thấy tiếng nước chảy trong phòng tắm.
Anh nắm chặt tay, đấm vào chăn bông.
Cơ hội tốt biết bao!
Đồng Tuệ Lâm đi đóng phim, không biết bao giờ mới về nhà, anh muốn chạm vào cô đến phát điên rồi!
Quyền Nam từng nói đàn bà bị bỏ thuốc chẳng khác gì con mèo hoang khiến đàn ông không muốn dừng lại!
Anh thực sự muốn nếm thử mùi vị của cô mèo hoang này.
Đồng Tuệ Lâm bật vòi hoa sen trong phòng tắm, nhưng cô không bật nước nóng, muốn dùng nước lạnh để hạ nhiệt.
Bây giờ vẫn chưa vào mùa hè, dùng nước lạnh để tắm cũng có chút hiệu quả, ít ra khiến cô cảm thấy thoải mái hơn nhiều.
Đồng Tuệ Lâm tắt vòi hoa sen, vừa định đi ra ngoài nhìn thấy mình trong gương!
Bộ đồ hầu gái đen trắng này đã bị ướt hoàn toàn, một người phục vụ như thế này sao có thể mặc loại vải tốt được chứ? Vải này hễ bị ướt, thì lớp màu trắng sẽ gần như trong suốt, mấy chỗ màu đen thì đỡ hơn một chút.
Nhưng mà, cứ để lồ lộ như thế này, sẽ khiến người ta dòm ngó!
Không thể ra ngoài với cái bộ dạng như thế này được.
Cô đứng ở cửa phòng tắm.
Âu Tử Duy không nghe thấy tiếng nước chảy nữa, nói: "Này, em xong chưa?"
"Cái này, Tử Duy, anh có thể giúp tôi đến Thất Nguyệt Hoa lấy quần áo được không?"
Bây giờ cô chỉ có thể trông chờ vào anh thôi!
Ngay khi Âu Tử Duy nghe thấy lời này, anh lập tức hiểu ra cô chắc chắn vẫn còn chưa cởi quần áo, nhưng trong đầu anh lúc này lại xuất hiện hình ảnh Đồng Tuệ Lâm mặc quần áo hầu gái ướt sũng
Bộ dạng đó chắc hẳn rất sexy!
"Sao tôi phải lấy giúp em chứ? Vì cứu em, buổi làm ăn hôm nay cũng hủy! Em xem thái độ của em đối với tôi kìa!" Âu Tử Duy đột nhiên tự đắc.
Đồng Tuệ Lâm khổ sở nhắm mắt lại, hít sâu một hơi: "Vừa rồi là tôi sai. Không nên nói chuyện với anh như vậy. Tôi xin lỗi anh, được chưa?"
"Xin lỗi? Thành ý chút đi!"
"Tôi… mời anh ăn!"
“Còn tới cái quầy ăn đó à, tôi cầu xin em, tha cho tôi đi!” Lần trước Âu Tử Duy không có ấn tượng tốt về chỗ đó, nhưng đối với Đồng Tuệ Lâm mà nói đó là một bữa ăn rất cao cấp rồi!
"Hay là ... tôi sẽ tự nấu ăn cho anh! Thế nào? Tay nghề của tôi rất giỏi, tuyệt đối không khiến anh thất vọng."
Âu Tử Duy hứng thú nhìn chằm chằm cửa phòng tắm: "Không ngờ em cũng biết nấu ăn? Không định hạ độc tôi chứ?"
"Sao có thể? Hạ độc anh thì có lợi ích gì chứ? Tôi thật sự biết nấu ăn, em trai tôi rất thích mấy món tôi nấu, còn Thượng Quan..."
Nhắc đến Thượng Quan Đằng, Đồng Tuệ Lâm do dự không biết nói gì, cô không còn muốn nhắc tới người đó nữa!
Âu Tử Duy hừ lạnh một tiếng: "Được, được rồi, để tôi đi lấy quần áo cho em."
Đồng Tuệ Lâm nói vị trí để quần áo cụ thể cho Âu Tử Duy, người phục vụ có tủ riêng, lấy thẻ số là có thể mở được.
Âu Tử Duy làm sao có thể tự mình chạy việc vặt được? Anh chỉ cần gọi điện thì người của Thất Nguyệt Hoa lập tức mang quần áo đến.
Sau khi Âu Tử Duy rời đi, Đồng Tuệ Lâm lại có phản ứng, cô lại bật vòi hoa sen một lần nữa.
Anh đưa quần áo cho Đồng Tuệ Lâm qua khe cửa.
Tuy nhiên, không thấy Đồng Tuệ Lâm thay quần áo đi ra.
"Đưa quần áo cho em rồi, sao còn chưa đi ra?"
"Hiệu quả của thuốc này rất mạnh, sợ là một lát nữa sẽ mất khống chế, tôi chỉ có một bộ quần áo này, lỡ như lát nữa lại phải ngâm nước, thì không thể mặc được nữa.”
Cô cứ như vậy đứng trong phòng tắm, mặc quần áo ướt sũng, bộ đồ hầu gái gần như dính chặt vào người cô, nhỏ nước liên tục.
Âu Tử Duy chỉ đơn giản ngồi ở cửa phòng tắm.
Đột nhiên nghe thấy tiếng nước rất lớn: "Em làm sao vậy?"
“Tôi xả nước bồn tắm, ngâm nước lạnh có lẽ sẽ tốt hơn.” Đồng Tuệ Lâm đáp.
Âu Tử Duy thở dài một hơi, nếu bây giờ Đồng Tuệ Lâm biết thân phận của mình, có lẽ đêm nay sẽ là một đêm vui vẻ.
Tuy nhiên, anh hơi tự mãn về thái độ không khuất phục của Đồng Tuệ Lâm.
Ít ra, vợ của anh sẽ không vì bị hạ thuốc mà tùy tiện lên giường với người khác.
Đồng Tuệ Lâm ngâm mình trong nước lạnh, cái lạnh thấu xương đang từ từ xua đi hơi nóng trong người cô.
"Tử Duy, anh có thể đi rồi, đợi thuốc hết tác dụng, tôi sẽ về đoàn phim."
"Bộ dạng của em như thế này, tôi có thể đi sao? Lỡ như thuốc vẫn chưa hết tác dụng bị người đàn ông khác lợi dụng thì làm sao?"
Vợ của anh, anh đương nhiên phải giữ chặt chứ.
Đồng Tuệ Lâm ngâm mình trong bồn tắm nhếch môi cười, xem ra cái tên này cũng không phải là kẻ xấu.
Thật ra, nếu anh thật sự muốn làm gì đó với cô, thì sao giờ lại để cô ở yên trong này được chứ?
Anh là đàn ông, cô là phụ nữ, sức lực của hai người cũng chênh lệch rất nhiều, hơn nữa, bản thân cô đã bị đánh thuốc, còn anh thì không, cho thấy, anh vốn không phải là kẻ xấu xa bại hoại.
“Này, thật sự em nấu ăn rất ngon sao?” Âu Tử Duy đột ngột hỏi.
"Ừ, rất ngon, bảo đảm anh ăn một lần sẽ muốn ăn lần nữa."
"Thế quyết định vậy đi."
"Được, đợi tôi nghỉ quay, tôi sẽ báo cho anh."
Hai người, một người thì ngâm mình trong bồn tắm, người còn lại thì ngồi ngoài phòng tắm, bắt đầu trò chuyện với nhau.
Đang nói giữa chừng, bên trong đột nhiên không có tiếng động.
"Đồng Tuệ Lâm, Đồng Tuệ Lâm, em còn sống chứ?!"
Tiêu rồi!
Âu Tử Duy ngay lập tức lao vào phòng tắm.