CHƯƠNG 42: LỜI THẬT LÒNG HAY LÀ ĐẠI MẠO HIỂM
Không biết có phải là bởi vì mình quá nhạy cảm hay không, Tần Nghê Kiệt cứ luôn cảm thấy chuyện này quá kỳ quặc.
Sợi dây chuyền hồng ngọc đó cô ta đã tìm người giám định rồi, tuyệt đối là hàng cao cấp nhất, giá cả còn mắc hơn chiếc vòng tay mã não của cô ta cả con phố, quan trọng là sợi dây chuyền hồng ngọc này cực kỳ hiếm thấy ở trên thị trường.
Một món quà gặp mặt quý giá như vậy, không thể không làm cho người ta có cảm giác mờ mịt.
Hạ Tây lắc đầu nói: “Chị Nghê Kiệt, có phải là chị quá nhạy cảm rồi không? Đồng Tuệ Lâm là nhân vật gì chứ, tổng giám đốc Âu là một người cao quý như vậy, sao lại có khả năng có quan hệ với cô ta được chứ? Cái này không phải là đang kéo thấp giá trị bản thân của tổng giám đốc Âu à?”
Lông mày của Tần Nghê Kiệt hơi giãn ra một chút: “Vậy thì...”
Những năm gần đây ở chung, cô ta hiểu rất rõ cách làm người của Âu Tử Duy, con người của anh rất ít liên lạc với bên ngoài, bởi vì thân phận của anh đặc thù, cũng tuyệt đối không có khả năng tùy tiện quen biết với người khác.
“Còn nữa nha chị Nghê Kiệt, phó đạo diễn Trần này gây thù chuốc oán quá nhiều, cũng không nhất định là bởi vì chuyện của Đồng Tuệ Lâm mà bị đánh, nghe nói là người mà ông ta đắc tội cũng không ít đâu.” Hạ Tây nói tiếp.
“À, ra là vậy...”
“Chị Nghê Kiệt, chờ bộ phim này quay xong rồi em thấy mà chị vẫn lên nói chuyện với tổng giám đốc Âu đi, xác định mối quan hệ một chút, miễn cho chị cứ luôn suy nghĩ lung tung.”
Gương mặt của Tần Nghê Kiệt ửng đỏ, giống như là ánh mặt trời vào buổi chiều: “Nói bậy bạ cái gì đó?”
“Được được được, là em nói bậy. Chị Nghê Kiệt, chị nghỉ ngơi đi.” Hạ Tây che miệng, một biểu cảm em có nói hay không thì chuyện cũng là như vậy.
Trong một căn phòng khác, Đồng Vân Thường và Hoàng Kha hình như là cũng đang thảo luận chuyện này.
Đương nhiên là Đồng Vân Thường cũng biết chuyện phó đạo diễn Trần bị người ta đánh nằm bẹp cùng với chuyện từ chức, cô ta vừa ngồi ở trước bàn trang điểm dưỡng da vừa suy nghĩ chuyện này.
“Hoàng Kha, cô nói xem ở phía sau của Đồng Tuệ Lâm sẽ không phải là thật sự có người nào làm chỗ dựa đó chứ?”
Không hiểu sao cô ta cảm thấy việc ký kết với Tinh Hoàng, chuyện phó đạo diễn Trần lại bị đánh, cứ luôn cảm thấy có chút kỳ quái.
Cái này làm cho Đồng Vân Thường nhớ đến ngày hôm đó người đàn ông lái chiếc ferrari rafael, người có thể lái nổi chiếc xe đó chắc chắn không phải là một nhân vật đơn giản.
Nhưng mà sao Đồng Tuệ Lâm lại có thể quen biết với loại người như thế này chứ, quả thật để cho người ta cảm thấy kỳ quái.
“Cô ta thì có người nào là chỗ dựa cơ chứ, cho dù cô ta có thật sự ngủ với quản lý cấp cao của Tinh Hoàng, cũng sẽ không vì cô ta mà đánh cho người ta tàn phế?” Hoàng Kha vừa thoa mặt cho cô ta vừa trả lời.
“Nói cũng đúng.”
“Có điều là chị Vân Thường à, sau này chúng ta phải nên yên tĩnh một chút đi, nếu như Đồng Tuệ Lâm thật sự có thủ đoạn gì đó, chúng ta vẫn nên cẩn thận vẫn hơn.”
Đồng Vân Thường nhẹ nhàng gật đầu: “Có cơ hội thử cô ta một chút, xem xem rốt cuộc phía sau của cô ta là người như thế nào.”
“Dạ.”
...
Đồng Tuệ Lâm không biết có phải là mình trong họa gặp phúc hay không, nói tóm lại là sau khi cô trở về chuyện gì cũng bắt đầu trở nên thuận lợi hơn.
Lúc làm việc Đồng Vân Thường sẽ không tìm cô gây phiền phức, lúc hai người bọn họ quay phim với nhau Đồng Vân Thường cũng phối hợp lạ thường.
Như thế này cũng tốt, vậy thì có thể để cho cô đàng hoàng quay phim.
Không có người nào làm kiêu, cả đoàn làm phim từ trên xuống dưới hình như cũng hài hòa hơn, mấy ngày nay việc quay phim có vẻ cũng vô cùng thuận lợi, ngay cả đạo diễn Lâm Tề cũng rất vui, lần đầu tiên mời cả đoàn làm phim cùng nhau đi ăn cơm.
Ở trong đoàn làm phim, mối quan hệ của Đồng Tuệ Lâm với mọi người cũng chẳng ra làm sao, cho nên cô cũng chỉ đi theo ngồi cùng một chỗ với Tần Nghê Kiệt.
“Cái cô Đồng Tuệ Lâm này quả thật là một cô gái tâm cơ mà, không ngừng ôm đùi của chị Nghê Kiệt, cho mình là ai vậy chứ.”
“Đúng đó đúng đó, nhìn đức hạnh đó của cô ta đi, thấy cũng không phải là đèn đã cạn dầu.”
“Không phải chỉ ngủ với một nhân viên cấp cao thôi sao, sớm muộn gì cũng sẽ bị người ta bỏ thôi.”
...
Đồng Tuệ Lâm không thèm để ý đến những chuyện này chút nào mà là trò chuyện với Tần Nghê Kiệt, nói chuyện về bộ phim.
Diễn viên ở trong đoàn làm phim đều không ngốc, biết là Quốc Tế Tinh Hoàng đã sắp không được rồi, chỉ sợ là Tần Nghê Kiệt cũng tự thân khó đảm bảo, nịnh bợ cô ta đương nhiên không có tác dụng gì. Cộng với việc con người của Tần Nghê Kiệt tương đối lạnh lùng, cho nên cũng không có người nào dám đến gần.
Chẳng bằng đến nịnh bợ Đồng Vân Thường còn thực tế hơn một chút.
Bữa cơm này cũng không tính là hài hòa, tất cả mọi người hoặc nhiều hoặc ít đều có uống chút rượu, trên đường trở về mọi người nói chuyện với nhau nhiều hơn.
Tần Nghê Kiệt vẫn luôn không thích tiếp xúc với người khác, đến khách sạn liền trực tiếp trở về phòng.
Lúc mà Đồng Tuệ Lâm đang chuẩn bị trở về phòng, giọng nói không hài hòa ở phía sau truyền đến.
“Chị ơi, thời gian vẫn còn sớm mà, hay là mọi người chơi với nhau một chút đi?”
“Tôi buồn ngủ rồi.” Đồng Tuệ Lâm lạnh lùng nói, nghe thấy tiếng gọi chị của cô ta, muốn khó nghe bao nhiêu thì có bấy nhiêu khó nghe.
Phương Hỉ bước một bước đi tới trước mặt của Đồng Tuệ Lâm: “Mọi người đều cùng một đoàn làm phim, cùng nhau chơi đùa thôi mà. Đi đi đi, đi đến phòng của chị Vân Thường thôi.”
Đương nhiên là Đồng Tuệ Lâm muốn từ chối, kết quả Phương Hỉ mang ra sức lực rất lớn lôi kéo cô đi theo, cũng mặc kệ cô có vui hay là không vui.
Gần như là bị kéo tới phòng có Đồng Vân Thường.
Mọi người vọt vào trong phòng của Đồng Vân Thường, líu ríu không ngừng.
Thân thể của Phương Hỉ bỗng nhiên khẽ động: “Chị Vân Thường, không bằng chúng ta chơi trò chơi nói lời thật lòng hay là đại mạo hiểm đi.”
“Được.” Đồng Vân Thường đồng ý ngay lập tức.
“Nhưng mà lại không có đồng nghiệp nam nào hết, không có gì thú vị.” Có một diễn viên nhỏ trong số đó ỉu xìu nói.
“Không có đồng nghiệp nam thì chúng ta chơi cái gì có tiêu chuẩn lớn nha.” Phương Hỉ vô cùng hưng phấn.
Đồng Tuệ Lâm liếc mắt nhìn: “Các người cứ chơi đi, tôi về phòng đây.”
“Chị chơi một lát thôi mà, một mình chị trở về phòng cũng không có ý nghĩa gì.” Đồng Vân Thường vội vàng giữ cô lại.
Phương Hỉ thì lại đè Đồng Tuệ Lâm ngồi ở trên ghế sofa, Đồng Tuệ Lâm biết là mình chạy không khỏi, cô luôn không thể sống chung với người khác, nhưng mà ở trong vòng giải trí thì cô nhất định phải hợp thành nhóm, đây cũng là ngày hôm nay lúc nói chuyện Tần Nghê Kiệt đã nói cho cô biết.
Trong ngành giải trí không có người bạn chân chính, nhưng mà cũng không có kẻ thù.
Ngày hôm nay cô không chơi, vậy thì những người trong đoàn làm phim sẽ trở thành kẻ thù của cô.
“Được rồi.”
Mấy cô gái chơi nói lời thật lòng hay là đại mạo hiểm, nhưng mà mặt của mọi người đều đỏ tới mang tai.
Cái gì mà người đàn ông một đêm nhiều nhất là mấy lần, cái gì mà thích tư thế như thế nào, cởi nội y của mình xuống ở trước mặt của mọi người...
Nói tóm lại là thật sự để cho Đồng Tuệ Lâm phải mở rộng tầm mắt.
Đám con gái này thật là quá... cởi mở rồi!
Mặc dù cô cũng đã từng có tiếp xúc da thịt với người đàn ông, nhưng mà nghe đến mấy chủ đề này mặt vẫn đỏ tới mang tai.
Nhưng sẽ rất ít đến lượt của Đồng Tuệ Lâm, trên cơ bản đều là đến lượt của Đồng Vân Thường.
Những bí mật của Đồng Vân Thường hết một cái lại một cái.
“Mẫu người đàn ông thích nhất?”
“Đương nhiên chính là anh Đằng nhà tôi rồi.”
“Một đêm nhiều nhất mấy lần?”
“Hình như là bốn lần, ôi, xấu hổ quá đi thôi.”
“Thích ở phía trên hay là phía dưới?”
“Phía dưới... mọi người thật là đen tối.”
...
Rõ ràng là đang show ân ái.
Đồng Tuệ Lâm cho là vận khí vào tối ngày hôm nay của mình bùng nổ, có lẽ cũng sẽ không đến lượt của mình, nếu không câu hỏi như vậy ném qua cho mình thì thật sự cô không biết phải trả lời như thế nào.
Kết quả là thần may mắn trực tiếp chỉ hướng Đồng Tuệ Lâm.
“Tuệ Lâm, lời thật lòng hay là đại mạo hiểm?”
“Lời thật lòng.” Đồng Tuệ Lâm suy nghĩ một chút rồi trả lời.
Đồng Vân Thường trực tiếp giơ tay lên: “Để tôi để tôi, vấn đề này để tôi hỏi cho.”
Ánh mắt của hai chị em nhìn nhau, cảm thấy hình như là mình nhìn thấy quỷ kế của Đồng Vân Thường.