CHƯƠNG 190: ANH LAU ĐI NƯỚC MẮT CỦA CÔ
Tiêu Mộc Diên bất giác nhìn Thịnh Trình Việt, trực giác cho cô biết, Thịnh Trình Việt này vẫn luôn ngây ngốc dán mắt vào cô, người đàn ông này muốn làm gì? Nhìn cô đến cả người nóng ran lên.
“Diên Diên, xin lỗi.” Anh đột nhiên nói lời xin lỗi. Tiêu Mộc Diên sững người, người đàn ông này quả nhiên là vui đến phát điên luôn rồi, bây giờ vô duyên vô cớ lại đến nói xin lỗi cô.
“Nể mặt hôm nay là sinh nhật anh, không cần anh xin lỗi, ăn bánh gato đi.” Tiêu Mộc Diên cười ha ha nói, cả gương mặt sáng lạn, trên mặt cô hoàn toàn không có bất kì tia đau buồn nào, có lẽ quên đi chuyện sáu năm đó là chuyện tốt đối với cô.
Thịnh Trình Việt cũng thấp giọng cười, sao đến bây giờ anh mới phát hiện. Anh yêu cô như thế, nếu như anh sớm phát hiện một chút, cô đã không phải chịu nhiều đau khổ như thế.
“Diên Diên, hôm nay em thật đẹp.” Thịnh Trình Việt vẫn nhìn Tiêu Mộc Diên nói.
Tiêu Mộc Diên vừa mới cắn một miếng bánh, suýt nữa phun hết ra, nghẹn chết rồi, người đàn ông này bị điên rồi sao? Cô hôm nay rất đẹp sao? Sáng nay cô còn bị Trương Vân Doanh cho một cái bạt tai, mặt không đỏ lên đã coi như may mắn lắm rồi, còn đẹp?
Tiêu Mộc Diên hoàn toàn bị Thịnh Trình Việt đánh bại rồi, cô không nói được gì nữa rồi, Thịnh Trình Việt này bị thần kinh cái gì, anh rốt cuộc muốn nói cái gì? Anh đừng có một lúc lại tự nhiên nói ra mấy câu vô lí như thế này có được không?
“Thịnh Trình Việt, anh hôm nay thật đẹp trai.” Tiêu Mộc Diên đáp lại một câu, Thịnh Trình Việt hôm nay thực sự rất đẹp trai, cả một thân đồ vest vô cùng anh tuấn, anh như thế này mà đi ra ngoài đường chắc chắn có thể mê hoặc rất nhiều phụ nữ.
“Cám ơn Tiểu Diên Diên, nhưng mà vẻ đẹp trai của anh chỉ dành cho một mình Tiểu Diên Diên nhìn thôi.” Giọng nói của Thịnh Trình Việt rõ ràng có chút kiêu ngạo, trên khuôn mặt anh tuấn lộ ra lúm đồng tiền nhỏ mê người.”
Tiêu Mộc Diên thật sự không biết phải nói gì mới được, cô làm sao lại gặp phải người đàn ông cực phẩm này, bây giờ cô thật không biết nói gì, ài, thật là một người đàn ông cực phẩm mà.
“Ba, sao vẻ đẹp trai của ba chỉ để cho mẹ nhìn chứ, đều không cho bọn con nhìn sao?” Tiểu Nguyệt Nguyệt không nhịn được mở miệng hỏi, lẽ nào sau này ba mặc quần áo mới còn không cho bọn họ nhìn, để cho mẹ nhìn trước?
Khóe miệng Thịnh Trình Việt co rút, xem ra sau này trước mặt bọn nhỏ anh phải chú ý hình tượng một chút, nếu không sẽ khiến chúng chê trách mất.
Tiêu Mộc Diên nghe lời nói của Nguyệt Nguyệt, lớn tiếng cười ha ha, thật thú vị, khi thấy Thịnh Trình Việt mất mặt, trong lòng cô liền vô cùng vui vẻ.
“Không phải như thế, là buổi tối ba phải ngủ cùng mẹ các con, như vậy các con liền không nhìn thấy ba rồi.” Thịnh Trình Việt mở miệng giải thích.
“Phì...” Tiêu Mộc Diên không nhịn được phun toàn bộ bánh ngọt trong miêng ra.
Sắc mặt Thịnh Trình Việt hơi thay đổi, người phụ nữ này kích động cái gì? Bọn họ lại không phải chưa từng ngủ cùng nhau, lại nói, không cùng một chỗ làm sao có thể sinh ra ba đứa con ưu tú thế này.
“Mẹ, nào, uống chút nước, cẩn thận nghẹn.” Thịnh Tuấn Hạo lúc này đã rót nước ra rồi. Tiêu Mộc Diên lại nghẹn lời, Thịnh Tuấn Hạo này, lại còn nói câu cẩn thận nghẹn, cô phát hiện, cô thật không thể ở cùng người nhà này được rồi, ở cùng mấy người này, chắc cô sẽ điên mất.
“Diên Diên, em không thể như thế được, em phải tập cho quen, sau này em dù sao cũng sẽ ngủ với anh.” Thịnh Trình Việt nói rất chắc chắn, cô như thế này, nói câu lên giường cũng bị nghẹn, sau này làm sao cái kia.
Vừa nghĩ đến chuyện kia, ài, anh rất lâu rồi chưa làm chuyện kia rồi, hơn nữa xem tình hình của Tiêu Mộc Diên, anh còn phải cấm dục một thời gian nữa rồi, anh rất muốn Tiểu Diên Diên của anh, nhưng anh sợ dọa cô chạy mất, ài, số anh sao lại khổ thế này cơ chứ?
Tiêu Mộc Diên nghe lời nói của Thịnh Trình Việt, thực sự chỉ muốn ngất đi luôn, ài, sao lại có thể như thế chứ? Đàn ông quả nhiên đều không là thứ tốt đẹp gì.
“Thịnh Trình Việt, anh không phải có vị hôn thê rồi sao? Nếu như anh muốn lên giường, có thể đi tìm vị hôn thê của anh, cô ta có thể giúp anh giải quyết nhu cầu sinh lí.” Tiêu Mộc Diên bộ dáng đường hoàng nói, xem ra, sau này cô vẫn phải giữ khoảng cách với người đàn ông trước mặt này, cũng có thể nói là có thể chạy bao xa thì chạy, tránh cho người đàn ông này đột nhiên nổi tính sắc lang.
Thịnh Trình Việt hơi nhướng mày, khóe miệng cong lên cười, nữ nhân này đang ghen, cô cuối cùng cũng vì anh mà ghen rồi.
“Em đang ghen à? Anh biết là em để ý anh mà.” Ý cười khóe môi Thịnh Trình Việt càng sâu, cô gái nhỏ này đang để ý đến anh, tuy cô không nói ra miệng, nhưng anh có thể cảm nhận được.
“...” Tiêu Mộc Diên bất lực nhìn Thịnh Trình Việt, cô giống như là đang ghen sao? Cô làm sao lại ghen được chứ? Trái tim cô đã chết rồi, vừa nghĩ tới Trương Vân Doanh đánh cho một bạt tai, cô không khỏi ảm đạm xuống, sao Trương Vân Doanh lại đối xử với cô như vậy.
Thịnh Trình Việt nhìn Tiêu Mộc Diên, thu hết mọi biểu cảm của cô vào đáy mắt, sao cô đột nhiên lại buồn bã như vậy rồi, có phải lại nghĩ đến chuyện đau lòng gì không? Cô đang nghĩ đến Trương Vân Doanh sao?
Tiêu Mộc Diên liền thu lại tâm tư của mình, trên khuôn mặt nhỏ lại hiện lên nụ cười, chỉ là nụ cười lúc này lại không còn sáng lạn như ban nãy nữa rồi.
Thịnh Trình Việt nhìn cô, cuối cùng rót cho cô một cốc nước, anh có thể cảm nhận được cô đau lòng, Trương Vân Doanh đã mất đi kí ức, anh ta đã quên cô, hơn nữa Trương Vân Doanh cũng sắp kết hôn rồi.
Thịnh Trình Việt rõ ràng còn không biết chuyện sáng nay, nếu như để anh biết Trương Vân Doanh đánh người phụ nữ của anh, không biết sẽ lại gây nên một trận sóng gió thế nào đây? Không cần biết là ai đều không có quyền đánh người phụ nữ của anh.
“Diên Diên, em không cần phải đau lòng nữa, sau này anh sẽ thật yêu em.” Thịnh Trình Việt vừa nói vừa thâm tình kéo tay nhỏ của Tiêu Mộc Diên, trong mắt đều là tình cảm sâu đậm.
Tiêu Mộc Diên tiếp tục cạn lời, người đàn ông này quả nhiên là thần kinh không bình thường, hôm nay anh sao lại cứ luôn nói lời yêu cô vậy?
“Tôi không có đau lòng, nếu như anh sau này có thể không đến tìm tôi, tôi sẽ càng không đau lòng nữa.” Tiêu Mộc Diên nói rất chắc chắn, thực ra cô vẫn đang suy nghĩ xem phải nói với Thịnh Trình Việt chuyện kết hôn giả với Âu Vũ Đình như thế nào? Người đàn ông này nếu như biết được sự thật rồi, sẽ có kích động đi đánh nhau với Âu Vũ Đình không.
Nhưng cô biết lại không thể nói với Thịnh Trình Việt là giả kết hôn, cô nghĩ bằng thế lực của Thịnh Trình Việt, cho dù là kết hôn giả anh cũng không đồng ý. Cho nên, nghĩ đến đây, Tiêu Mộc Diên liền nghĩ tạm thời không nói với anh.
Thịnh Trình Việt rõ ràng không ngờ Tiêu Mộc Diên sẽ nói như vậy, cô cũng đã mua cho anh dây chuyền tình nhân rồi, cô sao lại vẫn chán ghét anh như thế, chắc chắn là cô đang giả vờ, cô đã bắt đầu có chút thích anh rồi, chỉ là tự cô không muốn thể hiện ra ngoài thôi. Bình thường những gì phụ nữ thể hiện ra ngoài phần lớn đều là giả, cho nên, anh nghĩ cô bây giờ đang muốn anh tới tìm cô.
Nghĩ đến đây, Thịnh Trình Việt không khỏi cong khóe môi, ánh mắt lộ ra ý cười, anh nhất định sẽ có được người phụ nữ này, anh sẽ khiến cô lại yêu anh lần nữa.
“Diên Diên, cho dù em nói gì, anh đều không để ý, cho nên, anh đều nghe theo em.” Thịnh Trình Việt rõ ràng không nghe những lời Tiêu Mộc Diên vừa nói, hơn nữa còn làm ra bộ mặt dịu dàng ra vẻ lần này thật sự phải trân trọng Tiêu Mộc Diên.
Tiêu Mộc Diên nhìn biểu tình của Thịnh Trình Việt, thật sự rất đau đầu, anh không phải nên tức giận sao? Biểu tình bây giờ của anh là có ý gì?
Ba đứa nhóc rõ ràng cũng sững người, ba hôm nay không phải uống nhầm thuốc chứ, hay là hôm nay sinh nhật nên vui quá rồi.
Mẹ nói ba như thế ba cũng không tức giận, thật là hiếm thấy, tính khí của ba lúc nào lại tốt vậy.
“Ba, ba có hiểu mẹ vừa mới nói gì không ạ?” Nguyệt Nguyệt bất giác hỏi ra miệng, cô bé có chút lo lắng cho ba, bộ dạng không bình thường của ba bây giờ thực sự khiến người khác lo lắng mà.
Thịnh Trình Việt trừng Nguyệt Nguyệt một cái, đến bọn nhóc của họ đều có thể nghe hiểu, anh có thể không hiểu sao? Thật sự xem thường năng lực của anh à?
“Ba đương nhiên hiểu, nhưng mà các con không hiểu rõ mẹ của các con, mẹ của các con thích nhất nói ngược.” Thịnh Trình Việt nói chắc nịch, khuôn mặt tuấn mỹ tràn ra một nụ cười hoàn mỹ.
Nụ cười của anh sáng rực, một khắc này dường như khiến tất cả tia sáng đều ảm đạm đi, còn anh lúc này lại chói mắt nhất.
Nguyệt Nguyệt sững người, cười theo, thì ra là như thế, con bé cười ha ha cắn một miếng bánh, cái bánh này sao càng ăn càng ngon thế?
Thịnh Tuấn Hạo thấp giọng cười, cũng ăn bánh ngọt, xem ra ba biết nói đùa rồi, như vậy sẽ dễ theo đuổi mẹ hơn chút đi.
Viễn Đan nhìn Thịnh Trình Việt, lại nhìn Tiêu Mộc Diên, cuối cùng làm như cái gì cũng chưa nhìn thấy, tiếp tục ăn bánh của mình, làm như ba mẹ đang đánh thương mắng yêu.
Chỉ có Tiêu Mộc Diên tức giận trừng mắt nhìn Thịnh Trình Việt, cô thích nói ngược lúc nào rồi, cô không muốn anh đến thì chính là không muốn anh đến, anh ngược lại hay rồi, còn nói cô thích nói ngược, lại nhìn biểu tình của bọn nhóc, rõ ràng đều tin lời nói của Thịnh Trịnh Việt rồi, anh thật quá đáng, tức giận cắn một miếng bánh lớn.
Sao lại cảm thấy cái bánh này có chút không có mùi vị gì? Hừ, thật tức chết mà.
“Diên Diên, em đừng trừng anh như thế, sẽ trừng hỏng mắt mất.” Thịnh Trình Việt bất giác nói, trong mắt đều là ý cười, anh không để ý Tiêu Mộc Diên tức giận, cười sáng lạn.
Tiêu Mộc Diên càng thêm tức giận, Thịnh Trình Việt này càng lúc càng quá đáng, lại còn nói cô sẽ trừng hỏng mắt, hừ, tức giận lại cắn một miếng bánh lớn.
“Thịnh Trình Việt, anh rõ ràng biết tôi không nói ngược, sau này anh đừng đến tìm tôi nữa.” Mặt Tiêu Mộc Diên trầm xuống, thực ra cô cũng biết trong sinh nhật anh lại nói như vậy dường như không được hay lắm, nhưng cô cũng không còn cách nào khác, dù sao cô cũng không muốn để anh đến.
Cũng không biết tại sao, thực ra cô có chút lo lắng anh biết được sự thật, cô không muốn để anh biết chuyện cô muốn kết hôn giả cùng Âu Vũ Đình.
“Tại sao? Anh yêu em như thế.” Giọng nói của Thịnh Trình Việt hiện rõ vẻ ủy khuất, nhưng mà anh lại cũng không tức giận như bình thường, dù sao anh cũng muốn theo đuổi người phụ nữ này.
Tiêu Mộc Diên lại bị sét đánh trúng, anh lại nói yêu cô như thế, anh cũng nói có ý tứ như thế, cô thật sự phục anh da mặt dày rồi.
“Chính là bởi vì không muốn đón nhận tất cả sự theo đuổi của anh, cho nên tôi mới không cho anh tới tìm tôi.” Thực ra cả chính Tiêu Mộc Diên đều không biết rõ Thịnh Trình Việt này rốt cuộc làm sao rồi? Anh làm sao đột nhiên lại đối tốt với cô như thế?