Chương 18: Vượt xa tưởng tượng của anh ta
Bạn lâu năm luôn sai bảo anh không hề khách khí.
Vì thế anh liền chọn mấy quyển khó nhất……
Thật ra Đường Tuấn Đình cũng sợ sách này Hạ Trí xem không hiểu, nhưng Hạ Trí nói, muốn sách tốt nhất, khó nhất, khó thế nào cũng không sợ.
Đường Tuấn Đình rất thắc mắc từ khi nào mà Hạ Trí lại có thể xem hiểu những cuốn sách này.
Lại không nghĩ tới cậu giúp người khác mượn.
“Vừa rồi tôi nói với cậu ấy, cậu cũng nghe được đi. Cậu ấy mượn giúp người làm mini game kia.” Đường Tuấn Đình nhìn về phía Tịch Mục Bạch nói.
Tịch Mục Bạch gật đầu, “Chính là người có phương pháp lập trình hoàn hảo mà cậu nói kia đúng không?”
“Đúng vậy. Đừng nhìn người đó chỉ làm một phần mềm mini game mà lầm, mỗi một bước của cô ấy đều rất hoàn hảo, cậu cũng thấy rồi đó, thủ pháp rất quen thuộc, ít nhất kinh nghiệm không ít.”
“Đúng là không tồi, nhưng chỉ biết viết logistics, không đại biểu cho gì cả.” Tịch Mục Bạch kết thúc đề tài nói chuyện, “Lần này nâng cấp hệ thống bảo mật giao cho các cậu, cần phải hoàn thành trước khi cuộc thi hacker bắt đầu.”
“Cậu yên tâm, việc này bọn tôi rất am hiểu, bọn tôi sẽ tăng ca để hoàn thành nâng cấp hệ thống.” Đường Tuấn Đình nghiêm túc bảo đảm, Tịch Mục Bạch gật đầu, lúc này mới nhanh chóng rời đi.
Đường Tuấn Đình cũng nhanh trở về làm việc.
Gần đây anh ta bận chết được, nâng cấp hệ thống bảo mật đừng nhìn thấy đơn giản mà nhầm, đây không phải là nâng cấp bình thường.
Bởi vì lần này bọn họ muốn khai phá hệ thống, cần phải cản trở xâm nhập của hacker.
Cuộc thi hacker mỗi năm, hacker bên đối thủ đều rất giỏi, nếu có thể đánh cho bọn họ trở tay không kịp thì tốt thôi.
Mấy năm gần đây cạnh tranh Internet càng lúc càng mạnh.
Cho nên mỗi một công ty đều tập trung sức lực nghiên cứu phát triển kỹ thuật hạt nhân, sợ bị đánh bại, một khi thất bại rất dễ bị phá sản.
Bởi vậy cuộc thi hacker lần này, bọn họ không chỉ phải giúp Tịch thị kiên trì đến cuối cùng, mà còn phải bảo toàn danh dự và ích lợi của Tịch Thị.
Ai bảo công ty này là do nhà họ Đường và nhà họ Tịch hùn vốn thành lập đây.
…… ……
Lần này sách mà Hạ Trí mượn trở lại cuối cùng cũng khiến Hạ Tinh Hà hài lòng.
Nhưng, rất nhanh cô đã xem xong……
Hạ Trí không nghĩ tới cô lại giỏi như vậy.
Lần thứ hai cậu đi giúp Hạ Tinh Hà mượn sách, Đường Tuấn Đình rất ngạc nhiên, “Đều xem xong rồi?”
“Đúng vậy, cô ấy nói sách này không tồi, còn hỏi có …… sách nào hay hơn một chút nữa không.” Hạ Trí nói ra miệng cũng có hơi chột dạ, chị của cậu quá giỏi!
Rốt cuộc chị ấy là ai vậy!
Cùng là người nhà họ Hạ nhưng sao chị cậu lại đỉnh thế chứ?
Cậu nhất định là được cha nhặt ở đâu đó về nuôi rồi.
Đường Tuấn Đình nghe xong càng kinh ngạc, sách này đã rất khó, dùng một ngày xem xong không nói, cô lại còn muốn khó hơn nữa sao.
Bản lĩnh của người này dường như đã vượt xa tưởng tượng của anh ta.
Sắc mặt của Đường Tuấn Đình nghiêm túc, nắm lấy cánh tay của Hạ Trí, “Đàn em à, nói cho anh biết, người bạn kia của em rốt cuộc là ai? Giỏi như vậy, em phải giới thiệu cho anh làm quen chút đi.”
“Đàn anh, bây giờ cô ấy không muốn công khai thân phận, nhưng em đồng ý giúp anh, đến lúc đó em nhất định giới thiệu cho anh làm quen.” Hạ Trí nói lời bảo đảm.
Bình thường người có bản lĩnh, tính tình đều có chút cổ quái, Đường Tuấn Đình cũng hiểu.
Anh ta không ép hỏi gì nữa, nhưng lần này anh ta tận tâm mượn cho Hạ Trí rất nhiều sách. Nếu người nọ có bản lĩnh, anh ta cũng không ngại lấy lòng hơn chút, trước khi Hạ Trí đi, anh ta còn hứa hẹn nói.
“Hạ Trí, nếu người bạn kia của em muốn làm việc, em bảo cô ấy cứ đến tìm anh, chỉ cần cô ấy có bản lĩnh, anh sẽ sắp xếp cho cô ấy một vị trí tốt.”
Trong lòng của Hạ Trí vui vẻ, cậu gật đầu bảo đảm, “Được, em sẽ nói với cô ấy!”
Trở lại bệnh viện, Hạ Trí gấp không chờ nổi nói chuyện này với Hạ Tinh Hà.
…………..