Vô thức bàn tay Vu Quân sờ xuống vết roi, hai bên thái dương nhăn lại tự trách mình. Dĩ nhiên vết này nếu có thuốc sẽ hết nhanh hơn là chờ đợi thời gian khỏi. Uyển Sam ngượng ngùng, với tay ra kéo chăn đưa lên chùm kín người mình. Duy lộ ra khuôn mặt ủy khuất cùng ánh mắt tránh né nam nhân. Vu Quân bỗng nảy ra ý châm chọc, anh rờ tay vào trong chăn, lân la xuống nộn ngu*ệt, bắt đầu lại càn quấy nghịch ngợm
Uyển Sam người vẫn cố thủ bịt kín chăn nhưng sớm đã nóng chảy mồ hôi. Bên dưới hạ bộ rung rung lên vì chịu sự kích tình. Vu Quân nằm áp xuống người cô, hơi thở lá bạc hà phả ra thanh mát ngay trên khuôn mặt cô. Bên dưới ngón tay thon dài của anh đã ẩm ướt, từ nãy chơi đùa ngoài cửa hu*ệt rồi lại mê man tiến vào sâu trong. Cả hai chưa ai chịu nói lời nào, không gian tĩnh lặng duy là có tiếng thở hấp hối của nữ nhân. Khác vớt vẻ ngoài xấu hổ của cô thì Vu Quân lại khá bình tĩnh. Ánh mắt anh đen láy xoáy sâu vào biểu cảm trên khuôn mặt cô, quan sát lấy cánh mũi đang hếch lên thở, hai môi hờ hững vì cổ họng như đang muốn rên nhẹ
Dưới sò hu*ệt, hạt trân trâu hồng nhỏ lâu ngày không được anh "chăm sóc" nên khi bị chạm vào đã nhạy cảm. Rung lên bần bật, d*ch thủy cứ thể chảy ộc ra dù chưa kích thích nhiều. Nhúm cỏ đen mỏng mềm mại dưới lòng bàn tay anh thật thích. Trêu đùa vậy là đủ, Vu Quân rút lấy tay mình ra, đưa lên ngắm nghía thủy d*ch bóng nhẫy, thoải mái đưa lên miệng liếm láp. Động tác dứt khoát mà giựt mạnh chăn cô ra. Cả người cô mồ hôi kèm sức nóng tỏa ra ấm áp, làn da đỏ ựng lên như tôm con, bên dưới sò hu*ệt phơi phới khơi gợi nam nhân. Vu Quân sau cùng khàn đặc lên tiếng gọi:
- Sam Sam...
Tiếng gọi chứa đầy yêu dấu, như thật sự hai người không có mối hận thù nào, chỉ chìm đắm trong xúc cảm của nhau. Vu Quân cúi xuống đối diện mặt cô, ánh mắt vật nhỏ vẫn le lói sự sợ hãi mà né tránh. Anh khẽ nói:
- Nhìn anh đi...
Ánh mắt trong như suối theo phản xạ liếc lên, không chứa bất cứ sự toan tính gì. Đôi mắt to tròn kèm ánh mắt mềm yếu ủy khuất đúng khiến người ta muốn hóa thú. Vu Quân đáp xuống môi cô một nụ hôn sâu, không hút cạn khí mà nhẹ nhàng đưa lưỡi vào trong mơn trớn khắp khoang miệng. Lưỡi cô mềm oặt không phản bác, thuận theo sự điều chỉnh của anh. Bàn tay thô ráp từ tốn xoa nắn hai bầu ng*c nõn của cô, thi thoảng đưa lên véo nhẹ đầu n*m khiến Uyển Sam thở hắt ra một nhịp.
Xong màn dạo đầu nhẹ nhàng, nam nhân ngửng lên giải phóng cho côn th*t hùng mãnh phía dưới. Không biết là do đã một khoảng thời gian cô không nhìn lại hay do sinh lực nam nhân đang căng tràn mà vật đó trướng to bất thường. Vẻ mặt cô ái ngại thực nhiều, hai chân theo đó mà e ấp lại bảo vệ lấy ngu*ệt nhỏ. Vu Quân thấy vậy môi chỉ nhếch lên, anh mạnh mẽ căng hai chân cô vắt bên eo, gậy lớn đâm vào được gần nửa thì mắc lại. Cả hai cùng đau, Uyển Sam phía dưới như rách lấy mô thịt mềm, còn phía anh thì không khác là bao. Miệng nhỏ của cô mút chặt, không thể vào sâu hay ra ngoài. Vu Quân khó nhọc nói:
- Yêu tinh... Kẹp anh chặt quá rồi... Mau thả lỏng ra..
Uyển Sam khóc nấc lên, cô đau quá, thực sự bên dưới cửa ngu**t đang mút thắt vào. Nam nhân kiên nhẫn nói tiếp:
- Hai chân em... Đừng lên gân... Hơi thở từ từ điều tiết...
Uyển Sam ngoan ngoãn nghe theo, bỗng thấy dễ chịu hơn. Côn th*t theo đó mà đâm sâu tận cùng. Lúc này nam nhân mới thở ra luồng khí căng thẳng ban nãy, sung mãn mà luận động liên tục. Nữ nhân không theo kịp nhịp mà nức nở:
- Um... Chậm...chậm chút nga... Hmm...
Vu Quân cười nhẹ, cúi xuống thủ thỉ bên tai cô:
- Yêu tinh... Có phải lâu rồi... Nên mới siết chặt như vậy?
Hơi thở trầm nóng phả ra nóng hổi bên tai cô. Cả khuôn mặt Uyển Sam đỏ ựng lên như gấc, cô bặm chặt môi, thổn thức:
- Không.. Tuyệt đối.. Không ưm..ưm...
Vu Quân lân la miệng hôn lấy dưới dái tai cô, mút chặt thớ da trong miệng rồi nhả ra tạo vết bầm nhỏ xinh xinh. Lại đi qua cổ, xương sườn, xương quai nam nhân đều làm vậy nên thành ra cơ thể cô nhue báo đốm hoa. Hai đỉnh tuyết sơn ngạo nghễ lắc lư theo nhịp, giờ đang yên vị trong khoang miệng nam nhân. Tiếng b* mút tùn tụt vang lên, dịch bọt nhe nhớp hết ra. Bên còn lại cũng không thoát khỏi bàn tay xoa nắn của anh. Uyển Sam cả người nơi nào cũng bị trấn ngự. Hai bên eo mỏi nhừ vẫn bị o ép quặp lấy hông anh, nộn ngu**t nở rộ ra ngậm lấy que kẹo lớn. Thi thoảng tiếng rên khe khẽ của cô vang lên khiến anh đã tai vô cùng.
... Lúc sau...
Uyển Sam mệt nhoài người, lấy hết can đảm mà nỉ non cầu xin:
- Um... Có thể...nghỉ được không? Hmm..um.. Tôi mệt...
Hai bên thái dương của cô đầm đìa mồ hôi, mái tóc ươn ướt xõa ra, khuôn mặt lộ rõ vẻ mệt mỏi và buồn ngủ.