Vu Quân buông cô ra, trào phúng ngồi xuống ghế, chân vắt ngất ngưởng:
- Em cứ nghĩ kĩ đi... Tôi có cả ngày hôm nay để dành riêng cho em, Sam Sam...
Nữ nhân cắn răng đi lại, Vu Quân anh đã đem thứ gì ra đánh đổi, nếu không đạt được chắc chắn sẽ phá hoại. Bàn tay cô run run cầm tờ đăng kí kết hôn, đảo mắt một lượt, sau cùng cay đắng cười kí tên mình vào. Xong xuôi tay nắm cuộn lại, móng tay cào vào da thịt đến chảy máu. Trái lại, Vu Quân cà rỡn cầm lên, vẻ mặt sung sướng vô cùng. Uyển Sam bỗng chốc gọi tên anh:
- Vu Quân...
Nam nhân quay lại, đáp:
- Sao nào, vợ yêu?
Uyển Sam cười khinh, rặn ra từng lời uất ức:
- Tiêu Uyển Sam tôi.... Đồng ý cưới vào tờ giấy này, chỉ vì không muốn những đứa trẻ vô tội ấy chết thảm dưới Chương thị mục nát các người...
Tiếng cô đanh sắc nói lớn, âm lượng vang ra trước mặt Vu Quân. Sau cùng, nam nhân nhẹ nhàng nắm lấy tay cô, cứ thế dắt đi hoàn thành các thủ tục khác. Kết thúc một buổi sáng hôm đó, chính thức cả hai là vợ chồng hợp pháp. Đến nhà Vu Quân dĩ nhiên thỏa mãn bản thân vô cùng, còn Uyển Sam một mực ủ rũ, lên phòng thay đồ rồi lặng im trên giường..
.. Chiều hôm đấy...
Uyển Sam cả ngày nằm lì trên giường, đến lúc thím Liên nhẹ nhàng bước vào, gọi nhỏ:
- Cô chủ... Cả ngày nay cô ở trong phòng rồi... Có muốn ra ngoài chơi không?
Uyển Sam thở dài, chất vấn:
- Tại sao sáng nay rõ ràng thím biết Vu Quân là chuẩn bị đem con ép đi kết hôn... Thím không báo mà còn giúp đỡ sự chuẩn bị cho con?
Thím Liên gục mặt, bà lẳng lặng:
- Xin lỗi cô chủ... Cũng vì, tôi bất đắc dĩ...
Uyển Sam chịu ngồi dậy, nhìn về phía thím Liên, thở dài:
- Thôi không sao.. Thím xuống dưới đi, con muốn ở một mình
Cuộc trò chuyện và mọi hành động của Uyển Sam Vu Quân từ bên thư phòng nghe rõ, A Điền bên cạnh liền khuyên giải:
- Ngài Chương... Liệu làm như này, cô chủ có thêm xa cách?
Vu Quân đóng máy lại, cương quyết nói:
- Cứ để tôi tiến tới chỗ cô ấy.... Uyển Sam lùi một bước, tôi tiến hai... Uyển Sam ùi hai bước, tôi tiến bốn.... Cứ thế nhất định thu hẹp khoảng cách...
Cả tháng đó đêm nào Vu Quân cũng " đường đường chính chính " ngủ bên cạnh Uyển Sam, gọi cô bằng những tên thân mật, mình anh cứ vui cười trong khi Uyển Sam từ sau hôm đăng kí kết hôn, nghe những lời uy hiếp từ nam nhân, chỉ khiến cô thêm cảm thấy anh bỉ ổi đến nhường nào, vẻ mặt rầu rĩ, nam nhân hỏi gì thù trả lời lấy lệ
Một hôm nọ, để thay đổi không khí, Vu Quân quyết định mở tiệc nhỏ riêng trong gia đình. Để coi như một sự ra mắt chính thức về phu nhân Chương thị. Trong khoảng sân rộng lớn cũng nhộn nhịp hơn hẳn, trên phòng, top những bộ váy lộng lẫy nhất đem vào cho cô. Uyển Sam từ từ bước tới, tay rờ lên thừng cái một, ánh mắt không biểu cảm gì, sau cùng chạm đến chiếc váy đen tuyền, vát cao đùi xẻ tầng về sau, quay ra lại lấy thêm chiếc vương miện nhỏ bằng vàng, kết hợp cả hai sẽ rất sáng. Thím Liên bỗng nó với đám người hầu:
- Không được... Cậu chủ đã yêu cầu hôm nay sẽ chọn bộ váy lỗng lẫy và tông tươi sáng cho cô chủ... Sao lẫn chiếc váy đen này?
Uyển Sam rờ lên ngắm nghía, đáp lại:
- Thím không thấy nó rất đẹp sao?
Bàn tay cô mân mê sờ khắp, từ cầu vai đến hai bên eo váy, thím Liên nhẹ nhàng nói nhỏ:
- Cô chủ à... Dù gì hôm nay là ngày vui, sao có thể mặc một màu đen như vậy chứ?
Uyển Sam hờ hững:
- Ai vui chứ không phải Uyển Sam này...
Xong xuôi cô quay gót vào phòng tắm, mặc cho thím Liên đành thở dài bên ngoài. Mối quan hệ cả hai người ra sao chỉ có bà biết rõ nhất, từ hôm đăng kí kết hôn về, Uyển Sam trở nên lãnh đạm vô cùng, thần thái khác với vẻ yếu đuối như xưa, giờ như đang bọc lớp giáp bên ngoài, không ai hiểu tâm tư..
Dưới sân mọi người đã đông đủ, Cirilo Dignasio cùng vợ cũng tới dự, Tiểu Thiết và Trình Cán lại loanh quanh phụ giúp bên ngoài. Vu Quân trong nhà khoác lên mình bộ vest trắng, thấy rõ được nét mặt anh tươi vui đến nhường nào. Uyển Sam thừ trên tầng bước xuống, ngay lập tức thu hút ánh nhìn nam nhân. Bộ váy đen trong ngày vui mừng là điều cấm kị, cớ sao khi Uyển Sam khoác lên mình, bao quy tắc tan biến, một sự huyền bí và kiều diễm vô cùng. Mái tóc búi lọn lưa thưa vài sợi, thêm chiếc vươn miện nhỏ xinh, chiếc váy xẻ tà rồi trễ vai vát hai bên. Cô bước xuống từng bước, tới khi đứng trước mặt nam nhân, tự dưng chủ động mở lời:
- Anh thấy sao? Chiếc váy này...có màu đen
Vu Quân rờ lên bầu má cô, vuốt ve rồi thủ thỉ trầm mặc:
- Đúng... Màu đen, nhưng không mang vẻ u tối... Thực huyền bí, huyền bí một cách để người ta nổi cơn khám phá, moi móc mọi bí ẩn để khám phá cho bằng được....
Uyển Sam bỗng rướn lên sát người anh, tay chạm môi mỏng lạnh của anh, thều thào dụ mị:
- Không... Anh sai rồi... Chiếc váy này đen... Đen như mối quan hệ này, sẽ chẳng có chút hi vọng gì dù cho anh cố gắng đến đâu... Vu Quân, sao càng ngày tôi lại càng chán ghét anh hơn nhỉ? Ha ha..