• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Đường Hạ Vũ được Tạ Minh Triết lôi về nhà gã. Dù sao thì cũng không thể để cậu một mình trong căn nhà to lớn trong khi mọi người đang ở Canada được. Bảo bối của gã tỉnh dậy mà thấy được điều đấy có khi sẽ khóc lóc tủi thân mà chạy vèo đến nhà gã ăn vạ mất.

''Được rồi xuống thôi.''

Tạ Minh Triết vỗ nhẹ con koala đang treo trên người mình.

''Im đê~''

''.....''

Đường Hạ Vũ mặc kệ lời nói của Tạ Minh Triết mà bám chặt gã hơn. Cái chân cuốn quanh eo gã còn hai tay lại ôm cổ gã. Có thể nói tư thế này đối với Tạ Minh Triết chính là cực hình!!!

''Lão Tạ~~ Tôi mún xem trứng của cậu~''

''...Không có!''

''Nói dối!!! Cậu có trứng mà!!!''

Đường Hạ Vũ bị quả trứng ám mất rồi!

Tạ Minh Triết nhức đầu không thôi. Làm sao có thể chịu đựng được trong khi người mình thích đang cuốn chặt lấy mình như này cơ chứ? Mẹ nó cái cơ thể mềm như không có xương này lần nào cũng ép gã muốn chết!

''Tôi nói một lần cuối, xuống ngay!''

''...Cậu mắng tôi à????''

Đường Hạ Vũ ngu ngơ mang gương mặt ấm ức đầy men rượu ngước lên hỏi gã, hai mắt óng ánh ước, giọng nói lại mềm mại ngọt ngào như mật. Quả thật điều này đối với Tạ Minh Triết chính là mật ngọt chết người!

''Tôi không mắng cậu, ngoan. Buông tôi ra trước đã, tôi đi lấy trứng cho cậu xem. Được không?''

''Ưm~ Thật sao?''

''Thật!''

Tạ Minh Triết đành phải gạ giọng xuống để dỗ dành tiểu tổ tông này, bình thường cậu đã ngốc rồi, khi say lại còn ngốc hơn nữa!

Đường Hạ Vũ hơi híp mắt, cậu nghi hoặc nhìn gã. Bị nhìn như thế này khiến Tạ Minh Triết nổi danh lạnh lùng nay hai tai có chút đỏ.

''Lỡ cậu lừa tôi thì sao??? Không được!!! Hứa với tôi đi lão Tạ~''

''....Hứa!''

Đường Hạ Vũ vẫn chưa hài lòng mà ép Tạ Minh Triết phải móc tay hứa với cậu ta. Nhận được sự đảm bảo từ ngón út của Tạ Minh Triết xong thì Đường Hạ Vũ mới ngoan ngoãn ôm gối ngồi trên ghế.

Tạ Minh Triết chỉ đành dặn dò cậu mấy câu sau đó đi pha nước chanh giải rượu cho cậu. Đường Hạ Vũ ở bên ngoài hai mắt dán chặt lên người Tạ Minh Triết như thật sự đợi để được xem quả trứng của gã. Khi thấy bóng lưng Tạ Minh Triết bị khuất trong bếp, đột nhiên Đường Hạ Vũ không nhìn nữa. Cậu thả mình trên ghế sofa nhìn trần nhà sau đó đột ngột đứng dậy đi vào phòng tắm.

Tạ Minh Triết vừa mới pha li nước xong ra thì chẳng thấy người đâu, gã lo rằng Đường Hạ Vũ khi say sẽ lại làm mấy hành động ngu ngốc như lần trước nữa thì khổ!

''Đường Hạ Vũ! Cậu trốn đâu rồi, ra đây ngay!''

''Đường Hạ Vũ! Ra đây tôi mang trứng cho cậu xem!''

''........''

Đến khi Tạ Minh Triết vừa đặt chân vô phòng ngủ chính thì đã thấy quần áo bị vứt lộn xộn trên sàn nhà, cửa phòng tắm không đóng chỉ hơi khép hờ, tiếng nước bắt đầu vang lên sau đó....

''Oái!!! Tên quái vật dám phun axit lên mặt ta hả????!!!!!!''

''.........''

Tạ Minh Triết chưa gì đã cảm nhận được cơ thể gã đang nóng bừng bừng. Không cần nói cũng biết bây giờ Đường Hạ Vũ không mặc gì. Nhớ đến cơ thể mềm mại ấy, nhớ giọng nói ngọt ngào của cậu khi làm nũng với gã, nhớ đến gương mặt ửng hồng gợi tình của cậu khi bị gã trêu chọc mỗi đêm. Chỉ như vậy thôi đã khiến con quái vật trong tâm trí gã kêu gào điên cuồng. Hít một hơi thật sâu, Tạ Minh Triết tiến đến mở cửa phòng tắm.

Đường Hạ Vũ mặt mày nhăn nhó khó chịu đứng ngay dưới vòi hoa sen chửi bới.

''Á!!! Sao ngươi lại phun nước miếng vô mặt ta!!!!!''

Thân thể cậu trắng nõn, hơi nước bốc lên lại khiến phòng tắm lẫn tầm nhìn trở nên mơ hồ hơn.

''Đường Hạ Vũ.''

Giọng nói Tạ Minh Triết khàn khàn. Đường Hạ Vũ vừa thấy gã đã lên tiếng ăn vạ.

''Lão Tạ!!! Cậu xem cái con này nhà cậu nó cứ nhả nước vào mặt tôi là sao???!!!''

Tạ Minh Triết tiến đến tắt vòi sen tiện tay kéo cậu lại. Đôi tay trần tiếp xúc trực tiếp với cơ thể mịn màng không một màng ngăn cách nào khiến hô hấp của gã càng thêm nặng nề.

''Tôi nói ngồi ngoan đợi tôi mà?''

Vừa nói bàn tay Tạ Minh Triết vừa vuốt ve nhẹ nhàng dọc sống lưng Đường Hạ Vũ. Cảm nhận được cơ thể như có dòng điện chạy qua, thân thể cậu có hơi run. Đường Hạ Vũ theo bản năng rụt người lại, lại như vô tình rúc vào lòng Tạ Minh Triết.

''Ưm~ Tôi nóng~''

Giọng nói nhỏ nhẹ tựa như đang làm nũng này khiến sợi dây thần kinh lẫn sợi dây lí trí của gã căng chặt. Đường Hạ Vũ vì nhột mà liên tục ngọ nguậy trong lòng gã.

''Nóng sao?''

''Ừm! Cậu nói cho tôi xem trứng mà??? Trứng của tôi đâu???''

Tạ Minh Triết nhìn con người đang làm loạn trong lòng mình. Gã hơi cụp mi mắt xuống, suy nghĩ một chút sau đó sâu xa nói.

''Thật sự muốn xem trứng của tôi sao?''

Lúc nói một tay Tạ Minh Triết siết chặt eo nhỏ của Đường Hạ Vũ lại, một tay thì miết nhẹ môi cậu.

''Ưm? Muốn, cho tôi xem trứng cậu đi~''



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK