Thời Cảnh Thường cười khẽ, anh vừa trêu chọc với nụ hoa trước ngực Hứa Sơ Sơ, vừa chơi đùa với sự tuyệt mật ướt át bên dưới, trông vô cùng thích thú!
Hứa Sơ Sơ ưỡn lưng cong lên, tay cô bất giác bấu chặt vào ga giường, lắc đầu như vừa muốn lại vừa không muốn
Sự khoái cảm đang lấp đầy cơ thể cô, nhưng nó cũng đang giết chết cô, bằng chính sự ma mị đầy tê dại đó
Đầu Thời Cảnh Thường dần trượt xuống dưới, anh lấp hoàn toàn khe hở dưới chân cô, bắt đầu làm tăng thêm kích thích
Sự liếm láp ướt át đó như một đòn công kích trí mạng, khiến Hứa Sơ Sơ nổ tung, móng tay cô siết ga giường càng thêm chặt, một tay khác lại không chủ động mà đưa xuống, chặn lấy đầu Thời Cảnh Thường
Năm ngón tay cô đan vào tóc anh, vừa muốn đẩy lại vừa muốn nhấn vào, cảm giác bức bối, không biết phải làm gì này khiến cô phát điên
- A aưm ahaha
Tiếng thở xen lẫn tiếng kêu khoái cảm đầy kích dục, Hứa Sơ Sơ lắc đầu, ánh mắt cô lim dim, đôi môi gần như không tự kiểm soát mà nghiêng qua, cắn vào mảnh vải trên tay mình
Thời Cảnh Thường "thưởng thức" một cách chậm rãi, anh hoàn toàn xem Hứa Sơ Sơ là thức ăn, nhẹ nhàng mà thú vị "đánh chén" cô sạch sẽ
CHo đến khi thỏa mãn, anh mới ngước đầu lên, trong đôi con ngươi hiện lên màu đỏ ngầu của kích thích
Chậm rãi đưa "vị anh hùng" của mình vào, Thời Cảnh Thường hơi nhíu mày, thân thể trong phút chốc cứng ngắc
Nơi ấy của Hứa Sơ Sơ mềm mại mà ẩm ướt, nhưng lại siết chặt lấy anh, truyền sự ấm áp không cách nào cưỡng lại đươc
Thời Cảnh Thường nhẹ nhàng chuyển động, anh nhìn Hứa Sơ Sơ, thấy cô đang cắn vào tấm ga giường, liền vươn tay lấy nó ra
Luồn các khớp ngón tay vào mài tóc mềm mịn, anh nâng măt Hứa Sơ Sơ lên, hôn xuống mạnh mẽ
Thời Cảnh Thường vừa hôn vừa di chuyển thân thể, từng đợt rồi từng đợt kéo tới, khiến Hứa Sơ Sơ vô sức phòng bị, cô ôm lấy cổ anh, thở dốc muốn hòa vào làm một
Cho đến khi đợt sóng cuối cùng mang đến cao trào, anh siết chặt thân thể cô, đưa cơn khoái cảm lên tới cực đỉnh, hoàn toàn lấp đầy nơi ấm áp bên trong
Hứa Sơ Sơ nằm bệt ra giường, tay chân cô đều mềm oặt, chút lí trí vừa mới hiện lại được khiến cô bất giác lên tiếng:
- Dừng dừng lại
Thời Cảnh Thường hình như không hề mệt như vậy, anh đến sát gần khuôn mặt cô, đáp:
- Sơ Sơ đây mới chỉ là hiệp đầu!
Hứa Sơ Sơ nhăn mày, đầu óc cô vẫn còn hơi mơ màng, ngây thơ nói:
- Vây thì vậy thì nghỉ hiệp 1!
Thời Cảnh Thường nghe xong, anh bật cười một cách quyến rũ Ngồi thẳng người lại, anh cầm lấy chân Hứa Sơ Sơ, chậm rãi kéo người cô về phía mình, giọng trầm thấp đầy từ tính lên tiếng:
- Anh lại không có ý định tha cho em!
*Chảy nước mũi lần 2 --*
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com và Ngontinh.vn