Hàn Cẩn Du vẫn giữ nguyên tư thế khi bị đánh đó, im lặng không lên tiếng, điều này càng làm Hứa Sơ Sơ tức điên hơn
Cô mím chặt môi, nói:
- Em không thể hiểu nổi, rốt cuộc tại sao anh lại làm như vậy? Lệ Lệ anh ghét cậu ấy lắm sao? Đã hủy hoại cuộc đời cậu ấy một lần rồi, tại sao lại còn muốn hủy hoại cả thân xác của cậu ấy nữa?
Hàn Cẩn Du một lần nữa im lặng, vẫn không lên tiếng
Hứa Sơ Sơ tiếp tục nói:
- Hay là do em đã lầm?? Lầm tưởng rằng anh vẫn còn thích cậu ấy, yêu cậu ấy, cho nên sẽ không tổn thương cậu ấy nữa?
Hàn Cẩn Du bây giờ mới có chút động tĩnh, anh ngước mắt lên nhìn Hứa Sơ Sơ, cong môi đáp:
- Anh làm sao có thể thích một người phụ nữ đê tiện như cô ta?
Lời nói vừa thốt ra, Hứa Sơ Sơ tức đến run người, khóe mắt hướng đến xấp ảnh trên ghế ngồi, cô thở hắt ra một hơi, lên tiếng:
- Đê tiện? Vì mấy tấm ảnh đó anh bảo cậu ấy đê tiện sao?
Ánh mắt Hàn Cẩn Du lấp đầy gợn sóng, nhấp nhô trong màn đêm, thẫn thờ hỏi:
- Không phải?
Hứa Sơ Sơ nghe liền cười nhếch môi, nói:
- Vốn em không muốn nói đến chuyện này, nhưng mà xem ra, không thể giấu được rồi!
Hứa Sơ Sơ cầm xấp ảnh lên, từng tấm từng tấm đều là cảnh Mạc Lệ ôm ấp người đàn ông khác, hôn môi, hôn má, thậm chí có tấm đã cởi áo quá một nửa
Ánh mắt Hứa Sơ Sơ âm u, cô vứt lại nó xuống trước mặt Hàn Cẩn Du lên tiếng:
- Ba năm trước, dù là từ chính miệng anh nói, em cũng chưa bao giờ tin anh thích đàn ông Bây giờ, có lẽ em đã đúng rồi!
Hứa Sơ Sơ mím môi, cô cố ổn định lại chính mình, bắt đầu nói:
- Năm đó, Lệ Lệ bị bắt đi tù, em đã dùng mọi cách để cứu cậu ấy ra, khi được thả ra tù rồi, Lệ Lệ năm lần bảy lượt đi tìm anh, tìm khắp con phố, khắp ngõ hẻm, không bỏ qua một chi tiết nhỏ nào Gần như lúc ấy, cả Bắc Kinh đều bị Lệ Lệ lục tung lên
- Anh thì hay rồi, bỏ chạy, trốn thoát khiến cậu ấy không tìm ra được!
- Mạc gia bị báo chí chỉ trích, Lệ Lệ càng bị người ngoài lăng nhục, cậu ấy bị sỉ vả, nói xấu, nhắn tin chửi mắng, thậm chí lên trường còn bị đám học sinh nữ ném đá, anh biết không?
- Suốt khoảng thời gian đó, Lệ Lệ chẳng khác gì một cái xác không hồn, em dù cố gắng bao nhiêu cũng không thể làm cậu ấy tốt hơn được
- Sự việc kéo dài, cho đến một năm trước Cậu ấy đi bar và đã chủ động hôn môi một người đàn ông khi đang nhảy Lúc đó, cậu ấy hôn rất điên cuồng, cũng rất mãnh liệt, thậm chí còn dùng tay sờ soạng khắp người tên đó nữa
Nói tới đây, Hứa Sơ Sơ liếc qua Hàn Cẩn Du, thấy vai anh hơi run, cô đảo mắt, nói tiếp:
- Nhưng mà khi rời khỏi đôi môi người đàn ông đó, cái tên hiện lên trên miệng Lệ Lệ lúc say ấy, lại là hai chữ Cẩn Du! Lúc đó, em mới biết cậu ấy đang nhìn người đàn ông đó là anh!
- Sau lần ở quán bar, Lệ Lệ đi rất nhiều khách sạn, tìm rất nhiều trai bao, hôn môi, hôn má, sờ người, cái gì cậu ấy cũng làm, nhưng duy chỉ có một thứ Lệ Lệ không làm anh biết là gì không? Chính là làm tình!!
- Lệ Lệ, cậu ấy có thể chơi muôn ngàn người, có thể hôn hàng tá đàn ông, nhưng cậu ấy chưa bao giờ phản bội anh!
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com