Mục lục
Truyện Kết Hôn Chớp Nhoáng Ông Xã Cực Phẩm Bách Hương Mật
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHương 1339:

 

Nghe lời của MC nói, Mặc Đình bát giác nhếch miệng cười: “Vậy. cái chết của Kiều Sâm, tại sao lại là lỗi của vợ tôi?”

 

MC lại bị chặn họng.

 

“Còn những lời nói bên ngoài thì sao, vợ tôi phải chịu trách nhiệm hai mạng người, cũng chính là chuyện của Hứa Hân sẽ mãi mãi không thê qua đi.”

 

“Nhưng tài liệu bôi nhọ ngày trước, không ngừng. tích tụ đến khi những tài liệu mới xuất hiện. Sự hữu dụng duy nhất của quá trình này bây giờ chính là nói cho mọi người biết người nghệ sĩ này, cô ây từng làm những chuyện gì, từ đó càng tăng thêm sự ghét bỏ trong cái nhìn của những người qua đường. Không một ai quan tâm đến sự thật, vì họ chỉ cần những câu chuyện phiếm mà thôi.”

 

“Vợ tôi cô ấy sẽ không ra ngoài kêu oan, cũng không đứng ra tây trăng, vì cô ây không muôn lãng phí thời gian đó. Nêu khán giả đã muôn cô ây đừng đi ra ngoài đề “hại người” vậy thì cô ây lựa chọn tránh xa thân phận diễn viên này. Mặc dù cô 3y không nói ra nhưng nhất định vẫn luôn dặn lòng.”

 

“Vậy… chủ tịch Mặc cho rằng còn có chỗ khôi phục không?”

 

Mặc Đình lắc đầu vô cùng kiên định.

 

“Cô ấy luôn biết rằng mình không quá quan trọng đối với khán giả, nhưng cô ây có quyên lựa chọn.”

 

Cuộc phỏng vấn này kéo dài tròn 40 phút. Miễn là MC nghiêm túc đặt câu hỏi, Mặc Đình đều cố gắng hết sức trả lời.

 

Trong đó nói đến những vấn đề rất sắc bén, cũng có nặng nê. MC nghĩ mặc dù có rât nhiêu câu hỏi Mặc Đình chỉ trả lời khía cạnh nhưng cô lại có thê cảm nhận được rất rõ ràng diễn viên Đường Ninh này là một người giàu tình cảm và thú vị như thế nào.

 

Vì cô ấy có thể giữ gìn cá tính của mình, nói không diễn xuất nữa thì chúng ta sẽ không diễn nữa, đồng thời luôn kiên định giữ đúng lời thê.

 

Đây là một cuộc phỏng vấn mà cả MC và khán giả đêu không thê rút ra điểm bùng nỗ. Mặc dù những câu hỏi của MC đêu vô cùng sắc bén, nông nặc mùi thuốc súng, . nhưng không biết tại sao những câu trả lời của Mặc Đình lại có khả năng làm dịu lửa giận trong tích tắc.

 

Nhưng người xem xong cuộc phỏng vân này tìm không nồi điều để bôi nhọ, không thê năm bắt được trọng điểm bởi vì Mặc Đình rất biết cách để tránh nói vào vấn đề chính nhưng mà trên thực tế, anh thực sự đã nói những thứ khó hiểu.

 

Ví dụ như khúc mắc Đường Ninh sau khi Hứa Hân tự sát.

 

Ví dụ như cảm giác phản kháng của Đường Ninh.

 

Rõ ràng đều có thể trở thành những vết đen của Đường Ninh nhưng không biết tại sao, rất nhiều người sau khi xem xong cuộc phỏng vấn lại có một cảm giác không Sao nói rõ được, như thê càng thêm hiểu Đường Ninh hơn.

 

Giống như hiểu hơn về tâm hồn của cô ây vậy.

 

Sau khi cuộc phỏng vần kết thúc, MC đứng dậy nói với Mặc Đình: “Chủ tịch Mặc, tôi tâm phục khẩu phục rồi.”

 

Mặc Đình cũng đứng lên, chỉnh lại tay áo vest sau đó đáp: “Nói với đạo diễn của mây người từ này biến khỏi giới giải trí, nêu không, tôi sẽ giúp anh ta biến mắt.”

 

Nói xong Mặc Đình hiên ngang rời khỏi địa điểm phỏng vần.

 

Trên đường trở về, Lục Triệt nói với Mặc Đình qua gương chiều hậu: “Chủ tịch, ngày mai là lễ đưa tang của Kiều Sâm, phu nhân nhất định sẽ rất đau lòng, có cân làm chút gì đó không?”

 

“Làm tốt công tác an ninh, những thứ khác cậu không cân bận tâm.” Mặc Đình không dặn dò gì thêm, chỉ thông báo với Lục Triệt trong lễ đứa tang ngày mai nhất định không. được xảy ra bât cứ sự cô an ninh nào.

 

Lục Triệt lúc này vẫn chưa nhận thức được sự nghiêm trọng của việc bảo vệ an ninh ngày mai, mặc dù anh đã dốc hết sức rồi.

 

Chín giò tối, Mặc Đình bước vào nhà, thấy Đường Ninh vẫn đang ngôi trên sofa xem TY, anh liền sải bước đến bên cạnh cô.

 

Đường Ninh thuận thế ôm lấy eo Mặc Đình, nước mắt bất giác rơi xuống ướt đẫm áo anh.

 

ˆCó một thời gian rất dài em luôn nghĩ đên cái chêt của Hứa Hân, đọc những bình luận trên mạng mà suýt chút nữa em đã tin rằng mình chính là hung thủ.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK