Mục lục
Truyện Kết Hôn Chớp Nhoáng Ông Xã Cực Phẩm Bách Hương Mật
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 592:

 

“Thật ra anh đã nói với cha mẹ là anh không thể có con rồi!”

 

Chị Long sửng sốt, sau đó kinh ngạc nói: “Là vì em không thể sinh con sao?”

 

“Chúng ta mới kết hôn được bao lâu? Không có con là chuyện bình thường, vợ chồng nhà người ta kết hôn nhiều năm vẫn không kinh con đáy, bao nhiêu nhà như thế, sao em lại nghĩ là mình không thể sinh chứ?” Lục Triệt không nhịn được gõ đầu chị ấy: “Em có thể đừng cứ suốt ngày cho là mình không thể sinh con được không? Lỡ như vấn đề nằm ở chỗ anh thì sao?”

 

” y… anh sinh lực tốt như thế, làm sao có vấn đề được?”

 

“Anh nói với cha mẹ rằng anh có ván đề, để bọn họ không còn quá hi vọng.”

 

“Cái gì?” Chị Long không nhịn được mà lên giọng: “Sao anh có thể nói như thế với cha mẹ? Lỡ như ngày nào đó em mang thai thì chẳng phải là em làm bậy bên ngoài sao?”

 

Nghe xong câu nói này của chị Long, Lục Triệt phì cười: “Cái miệng này của em thật sự không bao giờ biết kiêng kị gì cả.”

 

“Thế nhưng em vẫn nhớ anh từng nói là anh rất thích trẻ con…”

 

“Thế nhưng so với trẻ con thì anh lại thích em hơn.” Lục Triệt ôm lấy chị Long, vùi khuôn mặt đẹp trai vào hõm cổ chị ấy: “Có lẽ em không biết đối với anh, em quan trọng đến nhường nào, anh thật sự không hi vọng cuộc sống của em sau này, ngày nào cũng phải suy nghĩ làm sao để có con.”

 

Nghe thấy câu nói này, chị Long ngây ngắn cả người…

 

Không biết thời gian trôi qua bao lâu, bỗng nhiên chị ấy cảm thấy khóe mắt nóng hồi, sau đó nước mắt cứ thế rơi xuống khỏi khóe mắt.

 

Mặc dù bọn họ không phải là người nỗi tiếng gì,m nhưng chị Long biết, thứ chị ấy nhận được chính là sự hạnh phúc chân thật nhát.

 

“Sinh cái gì mà sinh, không sinh nữa… em còn chưa yêu đương đủ đâu.”

 

Lục Triệt chống người lên, cười cười hôn lên vệt nước mắt trên mặt chị ấy, đôi môi sắp trượt xuống đôi môi mỏng thì chị Long đột nhiên níu tay Lục Triệt lại, đồng thời nịnh nọt nói với cậu ấy: “Dì cả tới.

 

“Thật không đúng lúc…” Lục Triệt xoay người nằm trên giường.

 

“Hay là… anh muốn chiến tranh đẫm máu?”

 

“Nghĩ gì thế hả? Mau ngủ đi!” Lục Triệt vỗ vỗ đầu chị Long, sau khi bạo lực gia đình liền ôm người phụ nữ của mình vào lòng, nhắm mắt lại.

 

Cậu ấy không phải Mặc Đình, cho nên cậu ấy biết rõ, thứ anh có thể cho chị Long không phải là giải thưởng gì đó, không phải giang sơn gì đó, cũng không phải vinh quang gì cả, cái cậu ấy có thể cho chị Long chính là một mái nhà ấm áp.

 

Sau khi lượt vote của mọi người không được tính, sáng hôm sau số lượt bình chọn của Đường Ninh lại mạnh mẽ đuổi theo, bởi vì fan hâm mộ vô cùng mạnh mẽ và trung thành.

 

Thế nhưng tối ngày thứ hai lại một lần nữa bị xóa bớt lượt vote…

 

Trong phòng khách ở Khải Duyệt Đề Cảnh, Mặc Đình ngồi trên ghế salon nhìn kết quả như thế, lông mày hơi nhăn lại: “Hẳn là sẽ nhanh chóng tìm ra được mục tiêu.”

 

Đường Ninh nằm nghiêng gối lên đùi Mặc Đình, miệng cô nhẹ nhàng nói một câu: “Không có cách nào để đề phòng cả, cứ cho là đuổi kịp rồi vẫn quay về con số không.”

 

“Nhưng mà chắc em không biết, nếu như bị nhận định là dùng thủ đoạn như thế quá ba lần thì 20% điểm này sẽ trực tiếp bị hủy.”

 

“Công chúng sẽ không quan tâm có phải em bị hãm hại hay không, bọn họ chỉ biết là, số phiếu của em là nhiều nhất, nhưng lại nhiều lần bị reset.”

 

Cái gọi là minh thương dễ tránh, ám tiễn khó phòng.

 

Mà vào thời khắc trước mắt này, Đường Ninh rốt cuộc cũng hiểu ra rằng không phải trên đường đi cô gặp bao nhiêu khó khăn, mà là cô đang ở trong một môi trường cạnh tranh và địa vị như vậy. Hôm nay, cho dù không phải cô đổi thành người khác, chỉ cần là nó là gây trở ngại cho người khác giành giải thưởng, thì kết quả vẫn như vậy.

 

Nghĩ như vậy khiến lòng cô bỗng thấy bình thản hơn rất nhiều.

 

Có thể người đứng sau thao túng, thực sự ôm sự quyết tâm phải làm được cho diễn viên giành được giải thưởng dưới trướng của mình. Nhưng đừng quên rằng năm nay người tham gia bình chọn có Đường Ninh!

 

Bọn họ quả thực là thần thông quảng đại, nhưng đó là bởi vì Mặc Đình trước giò chưa từng can thiệp vào việc bình chọn giải thưởng Phi Thiên, hơn nữa lần này, đối phương vô ý động đến Đường Ninh, động vào vợ của anh. Anh còn có thể để bọn họ sống yên ổn sao? Đặc biệt là trong tình trạng sau ba lần cảnh cáo vẫn không được, anh có thể cho phép người khác kéo giảm điểm phần trăm của Đường Ninh xuống ư?

 

Tuyệt đối không có khả năng!

 

Vì vậy ngày hôm sau, một màn kịch xuất hiện trước mặt mọi người, đó là các diễn viên liên quan đến bỏ phiếu đơn đều bị nghi ngờ soát phiếu, thậm chí họ còn kiêu ngạo và hung hãn hơn hai nhóm diễn viên đã được thanh lọc trước đó. Về vấn đề này, ban tổ chức Giải thưởng Phi Thiên không chỉ xóa tất cả các phiếu bình chọn mà còn điều chỉnh cách thức bình chọn cho phù hợp.

 

Một người chỉ có thể bỏ phiếu một lần và cùng một địa chỉ IP không được tính trực tiếp là số phiếu bầu hợp lệ. Bằng cách này, mọi người đều trở lại vạch xuất phát công bằng.

 

Bắt luận kẻ nào muốn đấu với Mặc Đình cũng phải cân nhắc xem bản thân có đủ trọng lượng hay không.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK