Chương 1404:
Hơn nữa, vấn đề của chị Long và nhà họ Lục vẫn chưa được giải quyết triệt đề, đừng quên mẹ của Lục Triệt vẫn ở bên ngoài, nuôi một “đứa con trai”
cho Lục Triệt, cũng không sinh ra hay chưa. Vấn đề này chung quy cũng sẽ được giải quyết, chỉ là sớm hay muộn mà thôi.
May mãn là chị Long đã là cây già trong giới giải trí, trong tay chị ây cũng có những môi quan hệ, vì vậy chỉ cần chị ấy muốn, không có gì chị ây không thê làm được.
“Từ hôm nay trở đi, em phải trở lại bệnh viện dưỡng thai à?”
Đường Ninh gật đầu với chị Long: “Vốn dĩ Đường Nghệ Thần sẽ không để cho em ra ngoài, nhưng em đã xin Đình cho em một chút thời gian, Đường Nghệ Thần cũng đành chịu.”
“Em đó nha, đời này gặp được Mặc Đình thật sự là may mắn lớn nhất của em đấy. Đừng lo lăng, thỉnh thoảng chị sẽ đền thăm em.”
Đường Ninh yên tâm cười cười, chẳng máy chốc đã trở thành một ảo ảnh, bị Mặc Đình đưa một hơi đến thẳng bệnh viện quân khu.
“Cuối cùng em cũng đã trở lại.”
Đường Nghệ Thần nhìn thầy người, liên thở phào nhẹ nhõm: “Mặc dù chị đã hứa sẽ giữ đứa trẻ đến khi đủ tháng, nhưng chị không chịu nồi bị em dày vò như này.
“Sau này em sẽ ngoan ngoãn nghe lời mà.” Đường Ninh nhẹ giọng nói.
“Mau đi đến phòng bệnh xa hoa của em năm xung.”
Lúc trước còn Đường Huyện, Đường Nghệ Thần thường lây cớ quá bận rộn, ít khi về nhà, chị ây luôn giữ thái . độ trung lập về chuyện của cô và Đường Huyên, không hề nói một lời, cho nên lúc trước cô và Đường Nghệ Thần cũng không nói chuyện, không có tình cảm gì nhiều. Chẳng qua khi thật sự tiếp xúc với nhau, thật ra Đường. Nghệ Thần là một cô gái nhiệt tình cởi mở.
Đường Ninh có thể nhìn ra chị ấy rất ngưỡng mộ Lục Quang Ly, nhưng Lục Quang Ly thì sao?
Trong phòng bệnh, Đường Ninh nằm ở trên giường hỏi Đường Nghệ Thần đang bận tới bận lui: “Có phải chị cũng nên tính chuyện chung thân đại sự rôi không? Em đã có ba đứa con rồi.”
Đường Nghệ Thân sửng sôt một chút, dừng lại động tác trên tay, quay đầu lại liếc nhìn Đường Ninh: “Tuy rằng bên ngoài em thật sự có thê hô.
mưa gọi gió, nhưng đến bệnh viện rôi cũng sẽ do chị Sắp xếp, cho. nên tốt hơn hết là đừng có dò hỏi về chuyện cá nhân của chị.”
“Lục Quang Ly, đuổi theo không dễ đúng không?”
“Có tin chị đánh em bậy giờ không hả?” Đường Nghệ Thần giơ số bệnh . án trong tay lên: “Chị chính là con tôm nhỏ của anh ây. Người thích anh ấy trong bệnh viện quân đội chiếm 90% rồi, chị cùng lắm thì cũng chỉ có thể coi như là anh em của anh ấy mà thôi.”
“Thân mật cũng chỉ là xây dựng trên nên tảng này.”
“Dù sao chị cũng là nhị tiểu thư nhà họ Đường, sao lại làm việc không quyêt đoán như vậy?”
“Em có ngon thì đừng tới chỗ chị.”
Đường Nghệ Thân khẽ khit mũi, cầm lầy tấu cáo bệnh án, xoay người bước ra khỏi phòng bệnh của Đường Ninh.
Đường Ninh cười cười lắc đầu, nghĩ răng đây có lẽ lại là một đôi oan gia.
Thật ra, Đường Nghệ Thân cũng đã từng mập mờ với Lục Quang Ly, lúc đó chị ấy thật sự cho răng Lục Quang Ly thích min nhưng cuỗi cùng lại nhận ra Lục Quang Ìy chỉ coi chị áy như anh em.
Không, cụ thể mà nói thì phải là một người hâu nhỏ.
Không lâu sau, Đường Nghệ Thần liên trở lại công việc của mình, lúc này Lục Quang Ly mới vừa ra khỏi phòng mồ, gặp chị ây chỉ lạnh ¡ lùng nói: “Lại bận chuyện em gái cô à?”
“Cô có nhớ lúc ba giờ chiều có một cuộc họp nhóm không?”