Mục lục
Truyện Kết Hôn Chớp Nhoáng Ông Xã Cực Phẩm Bách Hương Mật
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 397: Có phải quá rớt giá rồi không?

Khi xác định Bắc Thần Đông chỉ còn năm ngày là phải vào tổ phim, Hàn Hinh Nhi mừng thầm. Nhưng lại bị Bắc Thần Đông phát hiện ra, đôi mắt hẹp hơi nheo lại: “Cô có vẻ rất vui khi biết phải tôi phải vào tổ phim?”

Hàn Hinh Nhi ho nhẹ một tiếng nhìn về phía ông nội mặt lạnh đối diện cười: “Bởi vì tôi cái gì cũng không hiểu, tôi nghĩ đã gây rất nhiều phiền phức cho anh.”

Bắc Thần Đông thu lại ánh mắt, nhàn nhạt đáp: “Điều đó khiến tôi cảm thấy rất phiền …”

Vì luôn muốn nhào tới hôn …

“Vậy thì đợi vào tổ phim rồi, chính thức bắt đầu quay phim, anh sẽ không cảm thấy phiền nữa.” Hàn Hinh Nhi đặt kịch bản xuống, dự định tối nay sẽ nghỉ làm sớm và ra ngoài xem phim. Nhưng, ông nội này có bỏ qua không? “Cái đó, tay anh gần như có thể cử động được rồi. Hôm nay tôi muốn về nhà sớm.”

“Trong nhà cô còn người khác?”

“Không có…” Hàn Hinh Nhi đáp: “Nhưng mà, tôi đã lâu không có thời gian riêng tư. Tôi muốn ra ngoài mua vài thứ rồi đi dạo phó.”

“Tôi đi với cô.” Bắc Thần Đông đột ngột nói.

*“Hả?” Hàn Hinh Nhi ngạc nhiên: “Anh? Ảnh đế quốc bảo?

Đi dạo phó với tôi? Không cần, tôi mới không muốn bị vây.

xem.”

*Cô một chút cũng không thấy ở cùng tôi rất tốt sao?” Bắc Thần Đông chỉ vào mũi mình hỏi: “Cô thà ở với Đường Ninh cũng không muốn ở lại đây?

“Bởi vì tôi thích chị Ninh…”

“Vậy ý cô là, cô không thích tôi … cho nên ở cạnh tôi là cực hình?”

Hàn Hinh Nhi sững sờ, cô có nói vậy sao? Hơn nữa, Bắc Thần Đông dù sao cũng đã ba mươi ba tuổi, hơn Mặc Đình vài ngày tuổi, tại sao suy nghĩ của anh ta lại không chín chắn và vững vàng như người bạn cùng lứa?

“Tôi muốn đi xem phim…”

“Vậy tôi sẽ đi với cô, yên tâm, sau khi tôi cải trang thì không ai có thể nhận ra được.” Nói xong, Bắc Thần Đông bước vào phòng ngủ để cải trang, ngay sau đó, một người đàn ông để râu xuất hiện trước mặt Hàn Hinh Nhi. “Như: này có thể đi được rồi chứ?”

“Làm không tốt ngày mai sẽ lên trang đầu tin tức, nói trợ lý nhỏ và đại minh tinh lăng nhăng!” Hàn Hinh Nhi vẻ mặt kinh hãi.

“Vậy cô đi đi.” Bắc Thần Đông thất bại ngã xuống, trực tiếp ngồi trên ghế sô pha, quan trọng hơn là Hàn Hinh Nhi gần như chạy trối chết, anh có khủng bố đến vậy không?

Mang theo vẻ mặt u ám, Bắc Thần Đông gọi cho Mặc Đình: “Để Đường Ninh nghe máy…”

Mặc Đình hơi nhíu mày, anh ta ăn phải thuốc nổ à? Dù vậy, anh vẫn đổi máy cho Đường Ninh nghe điện thoại.

“Trợ lý của cô hơi ngốc, không… thật sự là rất ngốc.”

Đường Ninh chế nhạo, có vẻ như Bắc Thần Đông đã bị Hàn Hinh Nhi giày vò đến phát điên. Anh ấy lấy lòng ở khắp nơi, nhưng Hàn Hinh Nhi tránh hết lần này đến lần khác, hình như cô ấy hoàn toàn không nhìn ra.

“Để đối phó với Hinh Nhi, anh phải lợi dụng sự cảm thông của cô ấy, cũng chính là câu tục ngữ, khổ nhục kế.”

“Cô xem tôi là đại minh tinh, cô bộ dạng muốn hầu hạ tôi, Hinh Nhi đương nhiên lựa chọn chiều có cô rồi.”

“Dù sao không phải là con bé chưa từng thấy trai đẹp. Vị này nhà tôi đã đủ khiến con bé rung động rồi, nên anh phải để con bé thấy được điểm tốt của anh, tình đầu ý hợp, hiểu không?”

“Anh ta lười như vậy, làm sao hiểu được tình đầu ý hợp?”

Mặc Đình ngồi bên cạnh nói: “Cái tính của anh ta một ngày đã nghĩ muốn lên giường, hai ngày liền đi đăng ký kết hôn, thật sự không thích quá trình rườm rà theo đuổi người ta.

Cho nên sẽ không có người phụ nữ nào muốn lấy anh ấy đâu. “

Bắc Thần Đông bị đâm chọc đau đớn, trực tiếp tắt điện thoại. Nói đến điểm này mặc dù anh không muốn thừa nhận, nhưng anh quả thật giống như Mặc Đình nói, anh không thích sự lề mè. Vì vậy máy lần anh muốn kéo Hàn Hinh Nhi lại hỏi, hay em ở bên tôi đi, nhưng vì biết Hàn Hinh Nhi sẽ từ chối nên anh không thể hỏi.

Đường Ninh nói, khổ nhục kế?

Người ta theo đuổi ngôi sao, cả đời đều chưa từng được gặp một lần, cô ấy cả ngày ở bên ảnh đề quốc bảo, tại sao lại không nghĩ tới muốn ăn đậu hũ, ngắm mỹ nhân?

Bắc Thần Đông bối rồi.

Anh đường đường là ảnh đề, theo đuổi một trợ lý nhỏ, có phải quá rớt giá rồi không?

Công việc chuẩn bị cho “Kỳ Phu” đã đến giai đoạn cuối, và trong khoảng thời gian này, Đường Ninh biến mắt khỏi tầm mắt của công chúng, chăm chú nghiên cứu kịch bản của cô. Tuy nhiên, hai ngày trước khi chuẩn bị vào đoàn phim, cô nghe tin vui rằng “Đồ nhi ngốc” đã hoàn thành, đó là bộ phim đầu tiên cô tham gia, nó có ý nghĩa vô cùng quan trọng đối với cô.

“Ra mắt vào tháng 6, vì vậy đến lúc đó, em cũng phải tham gia tuyên truyền.”

“Đó là đương nhiên …” Đường Ninh cười nói: “Nhưng em nghe nói anh thật sự sắp xếp cho Tĩnh Tuyên vào danh sách đào tạo người mới của Hải Thụy?”

“Cậu ấy bây giờ là Lạc Tinh, tự mình lấy nghệ danh. Có thể thấy rằng cậu ấy có ý định rời khỏi môi trường nhà họ Đường.”

“Anh không thể mở cửa sau cho nó!”

“Anh vẫn luôn yêu cầu nghiêm khắc, đối với em cũng như vậy, huống chi là cậu ấy.” Mặc Đình duỗi tay ôm Đường Ninh nói: “Không ai có thể một bước lên trời. Anh nghĩ Đường Tĩnh Tuyên cũng hiểu được đạo lý này, nhưng phải nói, giọng của cậu ấy thực sự có chút đặc biệt. “

“Yên tâm, “Kỳ Phu” em sẽ giao ra một bản thành tích khiến người đại diện này của em hài lòng.”

“Trong phim có nhiều cảnh cháy nổ. em nhất định phải chú ý an toàn.” Mặc Đình nghiêm túc dặn dò Đường Ninh, vừa hôn vừa nhắn mạnh: “Hàn Hinh Nhi Bắc Thần Đông muốn rồi, đoán chừng là không về được. Chị Long bên kia, hình như cũng không thích hợp lắm, dù sao chị ấy và Lục Triệt đang chuẩn bị mang thai, cũng không thích hợp cùng em bôn ba khắp nơi, anh sẽ tìm trợ lý khác cho em.”

“Hiểu chuyện là được.” Đường Ninh không hy vọng nhiều vào trợ lý.

Cô không cần một người tính khí quá nóng nảy, nói chuyện quá mệt, thực ra nếu không phải vì tập trung tinh thần quá nhiều cho phim ảnh thì cô chẳng cần trợ lý chăm Sóc.

“Anh rất muồn theo em…”

“Lần này có Bắc Thần Đông và Tử Hạo, nên anh không cần lo lắng.”

Mặc Đình không nói, nhưng anh ôm chặt Đường Ninh.

“Mặc Tổng, anh càng ngày càng ấu trĩ… Em chỉ là đi quay phim.”

“Nhưng không có em bên cạnh, anh ăn không ngon ngủ không yên… Anh đã quen với việc có em trong cuộc sống rồi” Mặc Đình nhẹ nhàng nói: “Quay phim xong phải nhanh chóng về nhà. Có thời gian anh sẽ đi xem.”

Đường Ninh bất đắc dĩ nói với anh: “Mẹ và Tĩnh Tuyên đều nhờ anh chăm sóc.”

“Chúng ta là vợ chồng, những điều này em không cần nói…

Mặt khác, người hâm mộ trên mạng, đã lâu không thấy Đường Ninh xuất hiện, như bị mắc bệnh tương tư, liền vào trang chủ mạng xã hội của Mặc Đình hỏi người.

“Mặc Tiểu Đình, giao Đường Tiểu Ninh ra, cô ấy đã lâu không xuất hiện rồi!”

“Lẽ nào đã bắt đầu tạo người?”

“Tiếp theo Đường Ninh sẽ có hoạt động gì, Mặc Tổng…

Chúng tôi đều rất nhớ Đường Ninh.”

Thấy vậy, Đường Ninh không nhịn được cười, chụp một tấm ảnh tự sướng sau đó đăng lên tài khoản của Mặc Đình và nói: “Đường Tiểu Ninh không biến mát!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK