Chương 897:
“Cô ở đâu rồi?”
Tống Hân còn không đợi đến câu trả lời của Đoàn Cảnh Hồng nữa, giọng điệu của cô ta càng trở nên phấn khích hơn.
“Tôi đang ở nước ngoài.”
“Tại sao cô lại ra nước ngoài rồi?” Tống Hân cảm thấy không hài lòng vì không biết tung tích của Đoàn Cảnh Hồng.
“Để giảm bớt vét sẹo trên chân của tôi, nhờ thẻ ngân hàng của cô, mà chân của tôi đã hồi phục rất tốt.”
“Vậy thì khi nào chúng ta có thể gặp nhau?” Nghe được câu hỏi của Tống Hân, Đoàn Cảnh Hồng quay đầu hỏi nhóm trưởng.
Nhóm trưởng đang tập dang 2 chân, nhìn thấy Đoàn Cảnh Hồng nháy mắt, cô vội vàng cười nói: “Máy bay là sáng hôm sau..”
*Ngày mót!” Đoàn Cảnh Hồng đáp.
“Vậy được rồi, đến lúc đó cô báo tôi chuyến bay, tôi đến đón cô.
*Ừ.” Đoàn Cảnh Hồng gật đầu.
Sau khi đặt điện thoại xuống, Đoàn Cảnh Hồng nhìn ba thành viên phía sau nhún vai, ba người kia ít nhiều cũng đã nghe nói về Tống Hân, không khỏi mỉm cười: “Đến lúc đó, đừng làm mắt mặt nhóm chúng ta nhé.”
“Cô chính là nhát dao đâm Tống Hân, có lên, tôi tin tưởng cô! Dám khiêu chiến với Hải Thụy, tôi đã thấy không ưa từ lâu rồi, đâm chết cô ta cho tôi.”
“Thực ra bản thân tôi cũng là fan của Đường Ninh, tôi đến với Hải Thụy là vì Đường Ninh, kết quả là do tên họ Tống đó dùng bao nhiêu thủ đoạn sau lưng, ***, tôi thật sự muốn thay Đường Ninh của tôi đi tát cho cô ta veo mồm.Áy xin lỗi, tôi thô bạo quá!” Trưởng nhóm vội vàng che miệng, nói với giọng điệu e thẹn xấu hồ.
“Nếu cô làm cho Tống Hân thất thần, tôi sẽ mời cô đi ăn yến tiệc hải sản trong 1 tháng!”
Ba thành viên lần lượt cổ vũ Đoàn Cảnh Hồng, nhưng không khỏi thở dài: “Tôi chỉ không biết Ninh của tôi đã có sinh em bé chưa,không biết đứa bé là gái hay trai, đợi đến khi Ninh của tôi hồi phục sức khỏe, sẽ dạy lại cho tên họ Tống kia một bài học! “
Mọi người đều đang chờ đợi sự ra đời của đứa bé, nhưng đứa bé này, đã quá ngày dự sinh rồi,mà nó vẫn không chịu ra.
Bác sĩ kiểm tra và cho biết mọi thứ đều ổn, khuyên Đường Ninh nên đợi thêm. Mặc dù Đường Ninh không nói gì, nhưng Mặc Đình còn khó chịu hơn cả sản phụ, bởi nếu đứa bé ở trong bụng Đường Ninh thêm ngày nào, cô ấy sẽ cảm thấy khó chịu thêm ngày đó …
Khi Đoàn Cảnh Hồng trở về Trung Quốc, vì muốn gặp Tống Hân, cho nên đã hành động tách biệt với các thành viên trong nhóm, một mình trên một chuyền bay.
Tống Hân nói rằng muốn đón cô ta, và thực sự đã đợi bên ngoài sân bay. Chỉ là Đoàn Cảnh Hồng đã đi tới trước mặt Tống Hân, cô ta cũng không nhận ra.
Bởi vì Đoàn Cảnh Hồng thường mặc đồ thể thao hoặc một chiếc váy rất trung tính, từ khi nào cô ta lại mặc một chiếc áo khoác jeans, giày cao gót như thế này?
Điều quan trọng nhất là Đoàn Cảnh Hồng đột nhiên trở nên nổi bật, trong lần so sánh này, Tống Hân cảm thấy cách ăn mặc bình thường của cô ta giống như theo hầu hạ Đoàn Cảnh Hồng.
“Sao tự nhiên lại ăn mặc thế này?” Có lẽ ngay cả Tống Hân cũng không biết, lời nói của cô ta vô tình mang theo chút chua ngoai.
“Trước đây tôi không biết sửa soạn cho bản thân. Nếu đã đi Hàn Quốc, thì học luôn một số thứ trở lại. Thế nào?
Không tệ đúng không?” Đoàn Cảnh Hồng cười hỏi.
“Tôi vẫn là quen cô của trước kia.” Tống Hân không thể nói rằng cô không thể xinh đẹp hon tôi, vì vậy cô ta chỉ có thể nói rằng cách ăn mặc của Đoàn Cảnh Hồng không phù họp.
Đoàn Cảnh Hồng biết Tống Hân đang nghĩ gì, nhưng giả bộ không quan tâm, mở cửa xe ngồi vào bên cạnh Tống Hâ ép theo chúng ta đi đâu?”
“Gần đây tôi không có nghe gì về Đường Ninh, cô có nghe không?” Tống Hân câu đầu tiên hỏi Đoàn Cảnh Hồng, đó là về Đường Ninh, mặc dù cô ta cũng không biết tại sao lại hỏi Đoàn Cảnh Hồng, cũng rõ ràng biết Đoàn Cảnh Hồng không thể biết, có lẽ là đã quá háo hức biết về tin tức của Đường Ninh bây giờ.
Trên thực tế, Đoàn Cảnh Hồng thật sự biết, nhưng không nói cho Tống Hân.