Chương 1421:
“Đường Ninh được cái dáng vóc… có điêu cũng có tuôi rôi.”
Bởi vì Đường Ninh không ở trong giới, nhưng trong giới vẫn luôn có tin đồn về cô ở khắp nơi.
Vì vậy chị Long rất khó chịu.
“Đám người này quả thật vô liêm sỉ..
Đường Ñinh đã tuyên bố giải nghệ rồi, tại sao vẫn không buông tha cô ấy?”
“Bởi vì đây là quyên lợi của người khác, cho dù là phầu thuật thầm mỹ!”
Hàn Tu Triệt đến nộp bản thảo, thây chị Long bắt bình thay cho Đưởng Ninh bảng nói một câu khách quan, “Huống hô, bây giò Đường Ninh cũng không hoạt động trong giới giải trí nữa, có người bắt chước thì đã sao?”
“Cậu không phải người bị bắt chước nên không biệt mắc ói thê nào đâu.”
“Đã là kinh điển thì kế cả người khác có bắt chước giống đến đâu cũng chỉ là lòe thiên hạ thôi, cho nên em không phải tức giận làm gì”
Nghĩ kỹ mà xem, chính là đạo lý này.
“Lễ nào, em không tin tưởng Đường Ninh sao?”
“Bây giờ Đường Ninh đã có nếp có tẻ, đã là người chiến thăng rồi, đến bản thân cô ây còn không quan tâm, em bận tâm làm gì?”
Sau khi nghe những lời này, chị Long cảm thấy tư tưởng thoáng hơn rất nhiều, cô cười với Hàn Tu Triệt: “Không ngờ răng một họa sĩ truyện tranh như cô cũng khá là biết cách khuyên bảo người khác đấy chứ.”
Hàn Tụ Triệt cười, đáp lại chị Long: “Tôi vân đang mong cô giới thiệu tôi với Đường Ninh vì tôi thực sự hứng thú với những | bộ phim khoa học viền tưởng của cô ấy.”
“Yên tâm đi, bây giò thì không tiện lắm nhưng sau này chắc chắn sẽ có cơ hội thôi.”
Hàn Tu Triệt nhún vai, với Đường Ninh, càng tới gân, anh càng thây hứng thú.
Nhất là từ sau khi anh rời khỏi Cự Tinh, mỗi khi biết thêm về Đường Ninh từ chị Long, anh càng tò mò hơn về người phụ nữ này.
Vệ những người bắt chước Đường Ninh ở bên ngoài, anh chỉ coi đây là trò mua vui, họ bắt chước càng giỗng anh càng cảm nhận được thú vui quản lý những nghệ sĩ này.
Nhưng để so sánh với Đường Ninh thì vân còn thua xa.
Anh ta phải xuất hiện trong cuộc hộ của Tangning càng sớm càng tốt ..
Sau gần 3 tiếng đồng hồ phẫu thuật, cuồi củng Đường Ninh cũng hạ sinh con gái một cách suôn sẻ, ngay sau đó, Đường Ninh tỉnh dậy, cô con gái nhỏ nhăn nhó nằm trong lồng ấp từ khi lọt lòng. Vì sinh non, lại sinh l ng phương pháp mồ nên sức đề kháng không thể so với trẻ sinh thường được, phải nuôi nắng cần thận.
Đường Ninh tỉnh lại, nhìn thấy Mặc Đình, vô thức nhìn cái bụng đã trở lại bình thường của mình, liên hỏi Mặc Đình: “Con đâu anh? Ảnh nhìn thấy chưa?”
“Mọi thứ đều ồn. Bây giờ bác sĩ đang làm các xét nghiệm khác nhau. “Mặc Đình nắm tay Đường Ninh, đáp: “Nếu em vân thấy r mệt thì nhắm mắt lại và ngủ một lát đi.”
Pu Ninh lắc đầu: “Em ngủ nhiều lãm rôi..
“Chị Long và họ muốn đến thăm, nhưng anh bảo họ hôm khác hãng đến.”
“Đình… Em muốn về nhà.” Đường Ninh nũng nịu nói.
“Hiện tại thì chưa được, nhưng anh hứa với em sau này nhất định không đề em phải chịu vất vả vì sinh nở nữa.” Mặc Đình cam đoan với Đường Ninh: “Sinh ba con là đủ rồi.”
Đường Ninh nghe xong, cô mỉm cười nhìn Mặc Đình bằng ánh mắt rất dịu dàng: “Em thích đông con, náo nhiệt, chúng làm bạn với nhau cũng đỡ cô đơn.”