Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lam Tinh Long quốc, sở thú Tây Hồng thành phố Ninh Nam.

Nhìn bầy thú đang sống dở chết dở trước mặt, trên mặt Dương Lâm tràn đầy vẻ tuyệt vọng.

Dù sao thì cậu cũng là một sinh viên tài năng tốt nghiệp từ trường đại học 211, vốn nên có tương lai tươi sáng mới đúng chứ.

Nhưng trời không như ý nguyện, cha mẹ không đáng tin cậy của cậu thế nhưng lại thực sự ném sở thú được thừa kế từ ông nội vào tay cậu.

Mà chính bọn họ lại ra nước ngoài an hưởng tuổi già.

Nếu là sở thú bình thường thì cũng không sao đi, ít nhất tiền kiếm được cũng nhiều hơn tiền đi làm.

Nhưng vấn đề là không có gì bình thường trong vườn thú này từ cơ sở vật chất cho đến động vật.

Cơ sở vật chất của công viên còn lớn hơn cả tuổi của cậu, còn những con vật đều được cha và ông của cậu giải cứu khỏi những đoàn xiếc thú.

Một con sư tử rụng răng, một con cọp không có lông, một con gấu mù một mắt và một con báo đốm bị gãy tay.

Hắc tinh tinh mắc bệnh trĩ nặng, vượn bị trĩ và một số loài động vật phổ biến có thể thấy ở khắp mọi nơi như lợn, bò, cừu và chó Gâu đần.

Một sở thú như vậy vốn sẽ không có người đến tham quan, chứ đừng nói đến việc kiếm lợi nhuận.

Nếu không phải cha Dương ra tối hậu thư trước khi rời khỏi đất nước, thì Dương Lâm thực sự muốn thả hết những con vật này đi.

"Xem ra chỉ có thể lừa một vài khách du lịch nước ngoài qua trực tuyến để kiếm chút tiền bán vé, bằng không ngày mai sẽ đói chết quá."

Vừa thở dài, Dương Lâm vừa bật phát livestream trên Douyin của mình lên.

Phòng livestream vừa mở ra, mấy cư dân mạng cuồng nhiệt đã bị hệ thống đẩy vào.

Thấy có người tiến vào phòng livestream,, Dương Lâm vội vàng ra sức tuyên truyền.

"Các vị bảo bối mới tới hãy nhìn sang đây, sở thú Tây Hồng chúng ta tặng một phần thưởng lớn vào cuối năm."

"Một tấm vé vào cửa cộng thêm một gói quà vặt lớn, lại thêm một gói thức ăn lớn của động vật, chỉ 49,9."

"Ở chỗ này bạn có thể chụp ảnh với hổ Siberia hùng mạnh, có thể chơi với chú gấu hải tặc thật thà, một vé là có thể chơi thoải mái toàn bộ công viên, không giới hạn thời gian."

"Mua ngay bây giờ bạn còn có cơ hội được tặng một tấm sticker động vật ngẫu nhiên."

Cậu vừa mới thét to lên, một cư dân mạng đã gửi một làn mưa đạn.

"49,9, rẻ như vậy sao? Tuần này tôi vừa vặn đi Ninh Nam, tiện thể mua một vé."

"Đúng đó, nghe cũng không tệ lắm nhỉ."

Nhưng mà còn không đợi Dương Lâm cao hứng, đã có một mưa đạn phát ra.

"Mọi người đừng mắc lừa, sở thú Tây Hồng này năm ngoái tôi đã đi qua rồi, đặc biệt hố, bên trong vừa nát vừa cũ. "

"Động vật còn ít đến đáng thương, cột một con chó ở đó rồi nói là sói thảo nguyên, con khỉ đột cũng là một con khỉ đột hói đầu, hoàn toàn không quan tâm đến con người."

"Hố nhất vẫn là con hổ kia, không treo biển hiệu kia, ta còn cho rằng đó là chó nhỏ nhà nào đấy."

Theo màn đạn này phát ra, hai cư dân mạng vốn còn có dục vọng mua vé lập tức buông tha ý niệm trong đầu.

"Mẹ kiếp, thiếu chút nữa trúng bẫy của tên chủ kênh này rồi, đa tạ vị đại hiệp này."

Đại Phong: "Cảm ơn đại hiệp, đã cứu ví tiền của mạng chó ta."

Nhìn hai màn mưa đạn này, Dương Lâm nhất thời tức giận mà không có chỗ phát tiết, mắt thấy sắp lừa được hai kẻ đầu to, lại đột nhiên bị quấy rối, hắn có thể không tức giận sao.

"Đá Vào Chân Lành Của Người Què đúng không, tao nhớ kỹ cái tên của mày, dám làm hỏng chuyện tốt của tao."

Trong lúc nói chuyện, hắn liền nhấp vào trang chủ của người có tên là ' Đá Vào Chân Lành Của Người Què ' kia.

Nhưng một giây sau hắn liền thấy mình tức giận hoàn toàn tiêu tan, bởi vì danh sách yêu thích của người này thật sự quá tuyệt, nếu định lực kém một chút hắn liền không thoát ra được.

Ước chừng qua một hồi lâu hắn mới vẻ mặt còn chưa thỏa mãn tắt điện thoại di động.

"Không được không được, không thể cứ hỏng bét như vậy được nữa, nếu cứ tiếp tục như vậy, thì tiền thức ăn ngày mai của những con vật này sẽ không có."

"Phải đi quay một đoạn video thu hút lượng truy cập mới được."

Nói xong hắn liền đi về phía công viên bên cạnh.

Đi chưa được mười thước, một khu vực khép kín liền xuất hiện ở trước mặt hắn.

Và trong khu vực này, một con hắc tinh tinh đầu trọc đang ngồi quay lưng lại với hắn.

"A Vĩ, xoay mặt lại, tao quay video cho mày nhé, quay xong chúng ta sẽ có chuối ăn."

A Vĩ chính là tên của con hắc tinh tinh trưởng thành này, cũng không biết lúc trước ông nội nghĩ như thế nào, đặt tên cho những con vật này đều là tên của người.

Con khỉ đột trước mặt tên đầy đủ là Lý Vĩ.

Cũng không biết là A Vĩ không có nghe được Dương Lâm nói, hay là cố ý không để ý tới Dương Lâm, sau khi Dương Lâm gọi vài tiếng cũng không có ý quay đầu lại.

Rơi vào đường cùng, Dương Lâm đành phải tìm con vượn tay dài Lý Cường cách vách.

Là một con vượn tay dài bị trầm cảm, thái độ của Lý Cường cũng không tốt hơn Lý Vĩ bao nhiêu.

Mắt thấy không có một con vật nào nguyện ý phối hợp với hắn quay video, Dương Lâm nhất thời tuyệt vọng.

Nhưng mà cũng vào lúc này, âm thanh hệ thống lại đột nhiên vang lên trong đầu hắn.

"Đinh! Hệ thống đào tạo tài năng đã được kích hoạt. "

"Kỹ năng ràng buộc ban đầu."

"Kỹ năng 1: Thành thạo ngôn ngữ động vật, học được kỹ năng này có thể tiến hành giao tiếp với tất cả các loài động vật trên thế gian mà không hề có rào cản."

"Kỹ năng 2: Giám định thiên phú, sau khi học được kỹ năng này có thể tùy ý nhìn ra thiên phú tiềm ẩn của động vật."

"Kỹ năng 3: Cộng điểm cho thiên phú, sau khi học được kỹ năng này có thể thông qua phương thức tăng điểm kích hoạt thiên phú tiềm ẩn của động vật."

"Bởi vì Ký Chủ là lần đầu tiên ràng buộc với hệ thống, nên miễn phí tặng một phần quà tặng thiên phú, bên trong chứa ba loại thiên phú sơ cấp, đồng thời tặng ba điểm thiên phú."

......

Nghe âm thanh hệ thống trong đầu, sau một hồi bối rối, Dương Lâm đã lập tức phản ứng lại trong chớp mắt.

"Đậu xanh rau muống! Phần mềm hack rồi!"

"Không đúng, là bàn tay vàng!"

Chịu ảnh hưởng sâu sắc của Internet, hắn làm sao còn không biết đây là bàn tay vàng đời này của hắn.

Mang theo chút phấn khích, không bao lâu sau hắn đã hiểu được cái gọi là hệ thống ở trong đầu mình.

Sau một phen nghiên cứu, hắn cũng nhanh chóng biết cách sử dụng hệ thống.

Nói tóm lại, động vật được nuôi cấy bằng cách cộng điểm, từ đó đánh thức các tài năng tiềm ẩn khác nhau của động vật.

Mà điểm thiên phú cần thiết để cộng ngoại trừ hệ thống tặng ra cũng chỉ có thể nhận được thông qua nhiệm vụ.

Tất nhiên hắn vẫn có thể tiến hành mua sắm từ bên trong Thương Thành của hệ thống.

Nhưng sau khi nhìn thoáng qua giá cả, hắn đã từ bỏ ý định mua.

Cùng lúc đó âm báo hệ thống cũng vang lên lần nữa.

"Đinh! Xin Ký Chủ nhanh chóng chọn ba con vật để thức tỉnh thiên phú của nó, sau khi hoàn thành nhiệm vụ có thể đạt được một điểm thiên phú."

Nghe được tiếng nhắc nhở nhiệm vụ này, Dương Lâm nhất thời liền hiểu được đây là nhiệm vụ dành cho lính mới.

Lúc này hắn cũng không do dự nữa, xoay người nhìn về phía hắc tinh tinh Lý Vĩ đang ngồi ở một bên không biết làm gì.

Hắn cũng rất muốn biết, lão tinh tinh hói đầu này rốt cuộc có thiên phú nào tiềm ẩn hay không.

Mang theo một chút tò mò, hắn hướng Lý Vĩ ném ra một đạo ánh sáng 'giám định'.

Một giây sau, một danh sách chi tiết đã được trình bày trước mặt hắn.

"Thiên Phú 1: Chế tạo công cụ (thiên phú màu vàng) kích hoạt cần năm điểm thiên phú."

"Thiên phú 2: Siêu trí tuệ (thiên phú màu vàng) kích hoạt cần năm điểm thiên phú."

"Thiên phú 3: Ném thành thạo (thiên phú màu xanh lá) kích hoạt cần một điểm thiên phú."

"Thiên phú 4: ?"

"Thiên phú 5: ?"

......

Nhìn đống thiên phú trước mặt, Dương Lâm không chút suy nghĩ liền bấm vào 'Ném thành thạo'.

Không có lý do nào khác, chỉ vì chỉ có thiên phú này là thứ duy nhất hắn có thể mua được.

Mà ngay sau khi cộng điểm xong, trên người tinh tinh Lý Vĩ nhất thời xảy ra một sự thay đổi khó hiểu.

Lý Vĩ vốn còn đưa lưng về phía Dương Lâm đột nhiên quay người lại.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang