Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Anh họ, đây là sở thú mà cậu cả để lại cho anh sao?”

"Thoạt nhìn còn tốt hơn tưởng tượng nhiều nha, hơn nữa nghe nói vườn thú này của anh bây giờ nổi tiếng trên mạng lắm.”

Vừa đi vào bên trong khuôn viên sở thú, trên mặt Trần Khả Hân liền lộ ra vẻ hưng phấn.

"Các nhân viên khác, các nhân viên khác ở đâu, em cũng muốn làm quen với các đồng nghiệp mới của em nha.”

Nghe được lời nói tràn đầy chờ mong của Trần Khả Hân, trên mặt Dương Lâm không khỏi lộ ra vẻ xấu hổ.

"Những nhân viên khác không phải vừa rồi đều gặp qua rồi sao?”

"Hả? chẳng lẽ anh nói mấy con chó đó?”

"Đúng vậy! Sở thú chúng ta hiện tại chỉ có ba chức vụ, một viện trưởng, một nhân viên bán vé, còn có đội trưởng bảo vệ, bây giờ em chính là nhân viên bán vé kiêm tài vụ thu chi của sở thú Tây Hồng chúng ta.”

Nói đến đây, trên mặt Dương Lâm cũng không khỏi tỏ ra nghiêm túc.

Trần Khả Hân ở một bên cũng đảo tròng mắt.

"Còn phải kiêm chức tài vụ thu chi, vậy thì phải thêm tiền.”

"Hơn nữa em còn là em họ của anh, vậy càng phải thêm tiền. Em cũng không muốn nhiều, một tháng cho em thêm 1000 đồng.”

“1000! Em có biết mức lương trung bình của sinh viên tốt nghiệp Ninh Nam bây giờ là bao nhiêu không? Nhiều nhất là 3000 đồng, anh thấy em là em họ của anh nên mới cho em 4000 đó.”

Dương Lâm lúc này liền từ chối thẳng thừng.

"Đương nhiên, anh họ cũng không phải người nhỏ mọn như vậy, lại cho em thêm 800 tiền lương hiệu suất, chỉ cần em hoàn thành tốt công việc, là có thể lấy được toàn bộ.”

"Ok luôn!”

Dương Lâm vừa nói xong, Trần Khả Hân liền sảng khoái đồng ý.

"Rất tốt, nếu em đã đồng ý, vậy bây giờ em là nhân viên chính thức của sở thú Tây Hồng chúng ta.”

"Đi, anh họ dẫn em đi ăn cơm của nhân viên!”

Vung tay lên, Dương Lâm liền dẫn Trần Khả Hân đi tới văn phòng quản lý nhân viên của mình.

Chỉ chốc lát sau, một tô mì gói nóng hổi đã được bưng lên bàn.

Nhìn một tô mì tôm đầy ắp trước mặt, Trần Khả Hân vốn còn tràn đầy chờ mong nhất thời trợn mắt.

"Anh họ à, động vật gì còn ăn mì gói vậy.”

"Ai nói muốn lấy cái này cho động vật ăn, đây là mình ăn đấy.”

Trong lúc nói chuyện, Dương Lâm liền tự múc cho mình một chén lớn ăn.

Đợi đến khi hai anh em ăn sáng xong, thời gian cũng đến tám giờ, thấy ngoài cổng vườn thú ngày càng nhiều du khách, thậm chí còn phải xếp hàng dài.

Mặc dù vậy, những du khách ngoài cửa lớn lại không cảm thấy không kiên nhẫn chút nào, mà cả một đám đều đang hưng trí bừng bừng xem đội Gâu Gâu huấn luyện buổi sáng.

Mỗi khi Lý Cẩu Đản mang theo đám chó con này hoàn thành một môn huấn luyện, du khách bên ngoài sẽ bộc phát ra một trận cười vang.

Thỉnh thoảng còn có người vỗ tay khen ngợi.

"Cũng may đến sớm, không nghĩ tới sở thú này lại còn có chương trình ẩn giấu.”

"Cười chết tui rồi, trời mới biết đây quả thật là huấn luyện an ninh của sở thú hay là cố ý an bài biểu diễn động vật.”

"Đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy một loại động vật chó như vậy trong sở thú đó.”

"Động vật gì, người ta rõ ràng là nhân viên sở thú.”

"Công việc này không thể trả lương bằng mười mấy cân thức ăn cho chó mỗi tháng được."

"Phía trước nhường đường một chút, chắn ống kính của tôi rồi nè. ”

"Con chó tinh này đáng yêu quá đi.”

"Nếu đăng lên mạng khẳng định sẽ bùng nổ.”

"Cái này còn cần phải nói sao, không phải khẳng định, mà đã hot luôn rồi, vừa rồi tôi thấy có một đoạn video quay đội Gâu Gâu đã có hơn một triệu lượt thích.”

......

Trong khi du khách hào hứng thưởng thức buổi tập luyện của đội Gâu Gâu, Dương Lâm cũng dẫn Trần Khả Hân đến nơi làm việc của cô nàng.

Mà Lý Cẩu Đản vốn còn đang dẫn đội huấn luyện nhìn thấy Dương Lâm tới vội vàng cũng chủ động chào hỏi.

"Ông chủ sở thú, lão đại, các môn huấn luyện buổi sáng của đội Gâu Gâu đã hoàn thành toàn bộ, xin chỉ thị!”

Nghe được tiếng của Lý Cẩu Đản, Dương Lâm lúc này liền nhìn về phía mấy con chó ở phía sau nó.

Sau một hồi huấn luyện, mấy con chó hoang vốn có chút lười nhác giờ phút này dường như đã biến thành một chú chó khác, cả đám tinh thần phấn chấn không nói, thần thái lại càng khác biệt so với lúc trước.

Ngay cả Nhị Cáp Lý Cẩu Thặng trước kia ngu ngu ngốc ngốc, giờ phút này cũng không còn ngốc nghếch như trước nữa.

"Rất tốt, kế tiếp cậu liền mang theo đội Gâu Gâu bắt đầu tuần tra trong công viên, nếu phát hiện vấn đề lập tức báo cáo với tôi.”

"Đã rõ!”

Theo một tiếng chó sủa của Lý Cẩu Đản, toàn thể thành viên đội Gâu Gâu trong nháy mắt dưới sự dẫn dắt của nó nhanh như chớp chạy vào trong công viên.

Nhìn thấy cảnh này, bên ngoài du khách vỗ tay không ngớt, ngay cả ánh mắt của Trần Khả Hân ở bên cạnh cũng tỏa sáng.

"Anh họ, từ khi nào mà anh biết huấn luyện chó vậy, anh huấn luyện còn chuyên nghiệp hơn cả huấn luyện viên chó luôn đó.”

"Hơn nữa sao em cảm thấy dường như bọn chúng có thể hiểu được anh đang nói cái gì vậy.”

"Đứa nhỏ này, nói nhảm cái gì đấy, anh sao có thể nói chuyện với chó, đây là đều là do kiên trì cùng cố gắng mà thôi.”

"Được rồi, chuẩn bị cho du khách vào sở thú đi, em đi kiểm tra vé đi.”

Trong lúc nói chuyện, Dương Lâm liền đi tới cửa sở thú mở cổng.

Du khách bên ngoài nhìn thấy cảnh này, vội vàng xông tới.

Nhất thời hiện trường liền trở nên sôi trào.

So với ngày đầu tiên, số lượng khách du lịch vào ngày hôm sau rõ ràng đã mở ra một làn sóng tăng trưởng mới.

Công viên vừa khai trương đã có hàng trăm du khách vào tham quan.

Mà những du khách này sau khi đi vào công viên liền đi thẳng đến vườn tinh tinh ở rìa ngoài cùng của công viên .

"Boss Ném Phân đâu rồi nè, Boss Ném Phân đâu rồi, chúng ta muốn xem Boss Ném Phân."

"Có mang theo dù không, ông dám đi xem Boss Ném Phân thì tui dẫn ông đi.”

"Không phải là nói nhảm sao, không mang theo dù tui dám tới gần sao, video trên mạng tui đã xem rồi, có một du khách còn bị cho một họng phân.”

"Boss Ném Phân cũng đâu giỏi giang gì, lúc tui nhìn thấy phần sau nó ném đều là cỏ.”

"Ông thì biết cái gì, cái này gọi là phân vượn đã hết, nó cũng không phải máy móc vĩnh cửu, lấy đâu ra được nhiều phân như vậy.”

"Boss Ném Phân có gì đẹp đâu, tui vẫn thích Vượn MJ Moonwalk thôi.”

"Đúng vậy, vẫn là tài nghệ của MJ tương đối trâu bò, con tinh tinh chỉ biết ném phân kia quả thực quá bèo."

"Ông thì biết cái gì, bé cưng làm việc vất vả như vậy, ông có biết luyện thành thạo kỹ năng này gian nan cỡ nào không?”

"Đảng Tinh Tinh thật ghê tởm, vẫn là Vượn Moonwalk tương đối văn minh hơn, đại ca vượn YYDS [1].”

[1]YYDS: mãi mãi là thần

......

Trong lúc vô tình du khách liền tự giác chia làm hai phe.

Có người ủng hộ hắc tinh tinh Lý Vĩ, cũng có người thích vượn tay dài Lý Cường.

Đương nhiên ở trong lòng bọn họ, sở thú đổ nát này cũng chỉ có hai con vật này mới đáng xem.

Đối với các loài động vật khác sau khi đọc một số tin đồn trên mạng internet, thì bọn họ không có bất kỳ sự quan tâm nào.

Mà cũng chỉ khi tất cả du khách đều chen chúc ở vườn tinh tinh cùng vườn vượn, một tiếng rống lớn rung chuyển đất trời đột nhiên từ sâu trong công viên truyền đến.

Theo tiếng gầm này truyền ra, du khách vốn còn đang ríu ra ríu rít trong nháy mắt liền an tĩnh lại.

Tuy rằng trong lúc nhất thời bọn họ không phân biệt được rốt cuộc là tiếng gầm của động vật gì, nhưng từ trong tiếng gầm này bọn họ cảm nhận được một nỗi sợ hãi đến từ chỗ sâu trong huyết mạch.

Trong nháy mắt, lông tơ của tất cả mọi người đều không tự giác dựng thẳng lên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK