Nhìn Lý Vĩ đột nhiên xoay người, Dương Lâm còn chưa biết rõ là tình huống gì, thì đột nhiên cảm giác được có một bóng đen đang lao thẳng về phía mình.
Theo bản năng hắn liền nghiêng đầu sang một bên.
Bùm!
Theo một tiếng trầm đục vang lên, trên vách tường phía sau hắn liền xuất hiện một cục rác, đồng thời còn bốc lên mùi hôi thối.
Nhìn thứ rác rưởi này, Dương Lâm ngẩn ra.
Vừa rồi nếu hắn không có nghiêng đầu theo bản năng, thì cái thứ rác rưởi này có thể đập vào mặt hắn, nói không chừng hắn còn có thể nếm được chút mùi vị.
Nghĩ đến đây, toàn thân hắn liền cảm thấy ghê tởm.
"A Vĩ, mày là tên khốn kiếp, mày dám ném cái thứ này vào mặt tao!”
Chỉ vào con hắc tinh tinh Lý Vĩ trong lồng, Dương Lâm liền lớn tiếng chửi rủa.
Chỉ là hắn mới vừa mới chửi xong, hắn liền nghe được một giọng nói tục tằng.
"Thằng ranh con, mày gọi ông đây là gì hả, mày mà gọi như vậy, ông đây lập tức liệng cức vào mặt mày đó!”
Vừa nghe được những lời này, trong ánh mắt Dương Lâm nhất thời lộ ra vẻ khó tin.
Nếu hắn không nghe nhầm, giọng nói này là được phát ra từ miệng của con khỉ đột trước mặt hắn.
Ngay lập tức hắn liền nghĩ đến kỹ năng thông thạo ngôn ngữ động vật được đề cập trong hệ thống trước đó.
"Mình có thể nghe hiểu nó nói chuyện?"
Trong lòng có chút nghi hoặc, Dương Lâm vội vàng cẩn thận nói với con tinh tinh trong lồng sắt:
"A Vĩ, vừa rồi là mày đang nói chuyện sao?”
Nhưng mà hắn vừa nói xong câu này, tinh tinh bên trong lồng liền tức giận trả lời:
"Cái tên A Vĩ là mày có thể gọi? Ông đây dựa theo tuổi tác của con người chúng mày, tính ra năm nay đã tám mươi tuổi rồi đấy.”
"Mau đi lấy một điếu thuốc cho ông đây, bằng không tao còn ném mày nữa đó.”
Trong lúc nói chuyện, tinh tinh liền nhặt lên một đống phân đã khô, hơn nữa còn làm ra động tác muốn ném.
Nhìn thấy một màn này, Dương Lâm sợ tới mức vội vàng chui vào phòng làm việc của nhân viên chăn nuôi bên cạnh.
Đợi đến khi hắn quay lại, trong tay đã có thêm một gói thuốc lá cùng với một cái bật lửa.
Thử nhét thuốc lá và bật lửa vào khoảng trống giữa lồng.
Không nghĩ tới một giây sau đã bị tinh tinh Lý Vĩ nhặt lấy.
Càng làm cho Dương Lâm không ngờ tới chính là, sau khi Lý Vĩ lấy thuốc lá thì vô cùng thành thạo rút ra một điếu, sau đó bật lửa châm thuốc.
Chỉ trong chốc lát, nó liền ở trong lồng sắt nuốt mây nhả khói, thậm chí ngẫu nhiên còn có thể phun ra một cái vòng tròn.
"Thuốc lá này không ngon gì cả, trước kia lúc lão Dương ở đây, thỉnh thoảng tao còn có thể hút được thuốc lá 60 tệ, gói thuốc lá này của cậu phỏng chừng cũng không tới 10 tệ.”
"Điều này...”
Dương Lâm thật sự không ngờ lão tinh tinh hói đầu này lại là một lão nghiện thuốc.
Khó trách sau khi ba hắn xuất ngoại thì hai ngày nay nó đều là bộ dáng không có tinh thần, nghĩ cả nửa ngày thì ra là nghiện thuốc lá.
Nhìn tư thế thành thạo của hắc tinh tinh, một ý tưởng chợt lóe lên trong đầu Dương Lâm.
Một giây sau hắn liền mở camera nhắm vào Lý Vĩ trong lồng để quay phim.
Đợi đến khi quay xong và kèm theo một đoạn nhạc nền, hắn tiện tay tải video lên trên.
Trải qua chuyện này hắn rốt cuộc cũng tin tưởng kỹ năng hệ thống tặng đều là thật sự hữu hiệu.
Nhưng nhìn trước mắt, thiên phú 'ném thành thạo' này hình như cũng không có tác dụng gì quá lớn, ngoại trừ ném phân vô mặt hắn.
"Đi xem các loài động vật khác một lần nữa vậy."
Vứt lão hắc tinh tinh ghiền thuốc sang một bên, Dương Lâm nhanh chóng dời ánh mắt về phía hàng xóm của nó, vượn tay dài Lý Cường.
Là một con vật đã từng biểu diễn nhào lộn trên cao trong rạp xiếc, nó bị chứng sợ độ cao và trầm cảm sau khi rời rạp xiếc, mỗi ngày ngoại trừ ngẩn người thì cũng là ngẩn người.
Nhưng mà khi Dương Lâm ném ánh sáng giám định lên người nó, thiên phú của nó lại làm cho Dương Lâm chấn động.
【Thiên Phú 1: Đại sư bắt chước (màu xanh lá cây) kích hoạt cần 1 điểm thiên phú】
【Thiên Phú 2: Vương giả trên cao (màu xanh da trời) kích hoạt cần 2 điểm thiên phú】
【Thiên Phú 3: Linh tính tia chớp (màu vàng) kích hoạt cần 5 điểm thiên phú】
【Thiên Phú 4: Trưởng lão trí tuệ (màu vàng) kích hoạt cần 5 điểm thiên phú】
【Thiên Phú 5: Ủ rượu (màu vàng) kích hoạt cần 5 điểm thiên phú】
......
Ngoại trừ hai thiên phú một xanh lá một xanh da trời ra, thiên phú khác của nó toàn bộ đều là thiên phú màu vàng, so với con tinh tinh lúc trước thì trâu bò hơn hẳn.
Nhưng hiển nhiên lúc này Dương Lâm chỉ có thể lựa chọn đại sư bắt chước màu xanh lá thôi.
Nghĩ đến đây, hắn lập tức liền thêm một điểm thiên phú.
Một giây sau, vượn tay dài Lý Cường giống như có cảm ứng, quay đầu lại.
Nhất thời Dương Lâm liền cảm giác xuất hiện trước mặt mình không phải là một con vượn tay dài, mà là một cụ già loài người.
"Cụ Cường, con là Tiểu Dương đây, con trai của Dương Quang, cháu trai của Dương Thụ, cụ ông ngài đã bớt trầm cảm chưa.”
Dương Lâm vừa nói xong những lời này, trong lồng sắt liền truyền đến một giọng nói già nua.
"Tiểu Dương à, mau đi lấy cho cụ Cường con một chai coca đi, cụ Cường khát nước.”
Mặc dù biết những con vật này ít nhiều cũng có chút kỳ quái, nhưng Dương Lâm cũng không ngờ con khỉ già trước mặt này đều rụng một nửa răng lại thích uống đồ uống có ga.
Chẳng qua nghĩ tới con tinh tinh hút thuốc vừa nãy thì hắn lập tức bình thường trở lại.
"Ngài chờ, con sẽ mang đến ngay.”
Không dám có chút trì hoãn nào, chỉ chốc lát sau, Dương Lâm liền lấy ra một lon coca từ trong phòng quản lý của mình.
Sau khi đưa cho vượn tay dài, một giây sau vượn tay dài liền thuần thục móc cái vòng mở nắp lon rồi ngửa cổ lên uống.
Khi uống coca làm sao có thể nhìn ra bộ dáng trầm cảm của nó nữa.
Nhìn thấy hình ảnh như vậy, Dương Lâm lập tức lấy điện thoại di động ra chụp ảnh.
Sau khi quay xong cũng giống như đoạn video trước đó, đăng lên tài khoản chính thức của sở thú Tây Hồng.
Nhưng mà làm cho hắn bất ngờ chính là, lúc hắn đăng video, con vượn tay dài trong lồng dường như bắt chước động tác của hắn, nhặt một viên gạch ở bên cạnh rồi quẹt quẹt.
Sau khi phát hiện ra điểm này, Dương Lâm lúc này cũng nảy ra ý tưởng, không biết lấy từ đâu ra một bộ máy dự phòng.
"Cụ Cường à, ngài lại đây một chút, con dạy ngài một thứ mới mẻ!”
Năm phút sau, nhìn con vượn tay dài đã dần dần thuần thục sử dụng điện thoại thông minh, trên mặt Dương Lâm nhất thời lộ ra vẻ hài lòng.
Sau khi thức tỉnh thiên phú, những con vật này đều có sự thăng tiến rõ rệt cả về thể chất lẫn trí tuệ.
Việc vượn có thể nhanh chóng thành thạo việc sử dụng điện thoại thông minh chính là bằng chứng.
Đương nhiên Dương Lâm sở dĩ dạy nó sử dụng điện thoại thông minh cũng không chỉ là xuất phát từ sở thích xấu của bản thân, mà là vì kế hoạch khởi tử hồi sinh kế tiếp.
Hắn sẽ dựa vào kế hoạch này để làm cho sở thú đã hết thuốc chữa này một lần nữa toả ra sự sống.
Nghĩ đến đây, hắn bất giác liền dời ánh mắt về phía khác khuôn viên trong sở thú.
Mà lúc trong lòng Dương Lâm đang ảo tưởng lên kế hoạch kinh doanh vĩ đại của mình, hai video động vật mà hắn tải lên trước đó đã nhanh chóng bùng nổ trên Douyin.