Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ước chừng qua hơn một phút đồng hồ, du khách trong công viên mới dần dần lấy lại tinh thần.

Chỉ một thoáng dòng người lại lần nữa sôi trào lên.

"Mẹ kiếp, vừa rồi là tiếng gì thế, tui nghe nổi da gà luôn nè.”

"Đúng vậy, quá khủng bố đi, cảm giác cả người đều bị áp chế. ”

"Trong sở thú này không phải nhốt mãnh thú gì đó chứ?”

"Mãnh thú nào có thể mạnh mẽ như vậy, sư tử hay hổ vậy?”

"Tui đã xem qua một ít tư liệu trên mạng về sở thú này, trong vườn thú này hình như có nuôi một ít mãnh thú, nhưng bọn chúng đều tương đối già, vừa già yếu, lại bệnh tật và tàn tật.”

"Tui nhớ khi tui còn nhỏ đã đến đây rồi nè. Lúc đó ở đây có một con cọp ốm tong ốm teo, cảm giác còn không hung dữ bằng một con mèo.”

"Nói nhảm nhiều như vậy làm gì, trực tiếp đi vào xem là biết thôi mà, cũng không thể là sinh vật ngoài hành tinh gì chứ.”

"Đúng đúng đúng, đi vào xem một chút là biết ngay thôi, dù sao động vật có trâu bò đến mấy cũng bị nhốt trong lồng sắt thôi.”

Sau những cuộc thảo luận giữa đám đông, một bộ phận trong đó đã mạnh dạn quyết định khám phá vào sâu trong công viên.

Mà một màn này tự nhiên cũng bị Dương Lâm nhìn thấy, cậu chàng lập tức cầm loa hô lớn:

"Các vị du khách chú ý, phía sau là khu mãnh thú của công viên, du khách nhút nhát hoặc có bệnh liên quan thì không nên đi vào, để tránh bị dọa sợ.”

Nghe Dương Lâm hô to, một ít du khách vốn còn mang theo chút do dự nhất thời liền cảm giác mình hình như bị khinh thị.

"Khu mãnh thú, sở thú rách nát như vậy có thể có mãnh thú gì.”

"Lại nói, nó có mạnh hơn nữa có thể mạnh hơn tui sao?”

Trong đám người một gã đầy cơ bắp thân hình cao lớn vẻ mặt khinh thường nói.

Mà đám đàn em đứng ở một bên gã vội vàng phụ họa nói:

"Đúng đúng đúng, đại ca mạnh nhất, đừng nói là mãnh thú, cho dù là sư tử hay hổ, đại ca cũng có thể một quyền đánh chết.”

"Nhìn đại ca đô con thế này cơ mà, động vật gì có thể sánh được với đại ca.”

"Đi dạo một chút, đi vào xem bên trong rốt cuộc là cái gì.”

......

Trong khoảng thời gian ngắn, một số lượng lớn khách du lịch với sự tò mò bắt đầu đi sâu vào công viên.

Và khi bọn họ nhìn thấy những con vật ở các khuôn viên khác, sự khinh thường trên khuôn mặt họ thậm chí còn mạnh mẽ hơn.

"Khu mãnh thú quỷ gì thế này, gấu chó này gầy quá xá gầy.”

"Con báo hoa mai này sao lại bị gãy một chân trước rồi.”

"Con lợn rừng này ốm như chó nhỏ.”

"Tao đã nói rồi, người kia chỉ là cố ý hù dọa chúng ta thôi, trong sở thú này căn bản không có mãnh thú.”

"Đúng vậy, chán thiệt luôn đó.”

Ngay khi khách du lịch cảm thán không thú vị, một tấm biển chỉ đường xuất hiện trước mặt bọn họ.

"Phía trước năm mươi thước tiến vào công viên Hổ, xin đừng tùy ý tới gần hàng rào, cẩn thận bị kinh hãi.”

"Công viên Hổ? Điều đó có nghĩa là phía trước nhốt một con con cọp rầu~."

"Nói không chừng tiếng kêu vừa rồi chính là tiếng lão hổ vọng lại.”

"Được rồi, đến cũng đến rồi, xem coi con hổ ở sở thú này rốt cuộc trông như thế nào đi.”

Trong lúc nói chuyện, du khách rối rít đi về phía công viên Hổ, đồng thời bọn họ còn không quên lấy điện thoại di động của mình và các thiết bị chụp ảnh khác ra.

Nhưng mà đợi đến khi bọn họ đi tới cửa công viên Hổ, lại phát hiện lồng bên trong công viên Hổ trống rỗng.

"Cái gì vậy, hổ đâu, hổ đâu?"

"Không phải là lấy một con mèo giả hổ ở bên trong đấy chứ.”

"Tao đã biết là gạt người mà, trong này căn bản không có hổ. ”

Ngay khi khách du lịch đồng loạt tỏ vẻ mình bị lừa, Dương Lâm lại đẩy một chiếc xe đẩy nhỏ xuất hiện bên cạnh mọi người.

"Bán gà ta, bán gà ta đây, 100 đồng một con, gà ta thả vườn thiệt đây, có thể dùng để ném cho hổ ăn.”

Nghe được giọng của Dương Lâm, tất cả mọi người đều lộ vẻ không nói nên lời.

Bọn họ ngay cả hổ cũng không nhìn thấy, Dương Lâm đã bắt đầu bán xung quanh.

Hơn nữa giá gà ta này cũng quá đắt.

"Ông chủ sở thú này, tui nói cậu cũng lừa quá đi, hổ trong công viên đâu.”

"Đúng vậy, hổ ở đâu, tiếng rống vừa rồi không phải là cậu dùng âm thanh phát ra đấy chứ.”

"Hôm nay nếu không có hổ, chúng tôi sẽ trả lại vé.”

"Đúng vậy, trả lại vé!”

Khi mọi người bắt đầu ồn ào, Dương Lâm liền bình tĩnh từ trên xe đẩy nhỏ lấy ra một con gà ta mập mạp.

Sau đó mọi người lập tức nhìn thấy cậu đi về phía lồng sắt hô to một tiếng.

"Chị Hoa ơi, ra ăn sáng thôi!”

Vừa dứt lời, cậu chàng thẳng tay ném gà ta trong tay về phía lồng sắt.

Mà ngay trong nháy mắt gà ta rơi vào trong lồng sắt, một bóng dáng thật sự vô cùng to lớn bay vút ra từ phía sau núi giả.

Lúc gà ta còn đang ở giữa không trung, cái miệng to như chậu máu vô cùng khủng bố của nó đã nuốt trọn con gà ta.

Rống!

Một giây sau mọi người liền nghe được một tiếng gầm to khiến người ta sợ hãi.

Một tiếng gầm này rõ ràng giống hệt như những gì mà bọn họ đã nghe thấy bên ngoài khi nãy.

Đợi đến khi một đám du khách theo phương hướng tiếng gầm to này truyền đến nhìn qua, thì lập tức nhìn thấy một khung cảnh làm cho bọn họ cả đời khó quên.

Chỉ thấy trong cái lồng sắt khổng lồ, một con mãnh thú sặc sỡ vô cùng khủng bố đang gắt gao nhìn chằm chằm bọn họ.

Từng giọt máu tươi không ngừng từ khóe miệng nó nhỏ xuống.

Nó chỉ đứng bất động ở đó, nhưng đã khiến tất cả mọi người đều cảm thấy một cảm giác ngột ngạt mãnh liệt truyền đến từ sâu trong linh hồn.

Giống như chỉ cần bọn họ động một chút, một giây sau sẽ bị con mãnh thú sặc sỡ này nuốt vào trong bụng.

Ừng ực!

Trong không khí yên tĩnh cũng không biết là ai nuốt một ngụm nước miếng, lập tức trong nháy mắt bầu không khí liền như bị phá vỡ.

Thẳng đến lúc này bọn họ mới rốt cuộc thấy rõ vật thể to chà bá trong lồng rốt cuộc là cái gì.

Đó rõ ràng là một con hổ Siberia khổng lồ có kích thước có thể sánh với một chiếc SUV cỡ lớn.

Đến lúc này khách du lịch rốt cuộc cũng biết được cảm giác sợ hãi đến từ sâu trong linh hồn rốt cuộc là vì sao.

Đó là ấn tượng sâu sắc khi mà tổ tiên nhân loại đã từng tranh giành quyền lực với vị bá chủ rừng rậm này, ngàn năm qua đều chưa từng tiêu tan.

Ngay khi du khách cảm thấy một chút bối rối và sợ hãi, giọng nói của Dương Lâm ở một bên lại vang lên.

"Có muốn gà ta hay không, chỉ cần 100 đồng là có thể tự tay cho Hổ Vương ăn.”

"Đương nhiên nếu như anh không muốn cho ăn, cũng có thể mang gà ta về nhà nấu canh.”

Nghe được giọng của Dương Lâm, mọi người lúc này mới bình tĩnh lại.

Một giây sau, một vài du khách đã vọt tới bên cạnh Dương Lâm.

"Tôi muốn một.”

"Ta cũng muốn một con.”

Chỉ trong chốc lát, hơn mười con gà ta Dương Lâm mang đến lần này đã bị cướp sạch.

Đợi đến khi những du khách này lấy được gà ta, liền hào hứng bừng bừng bắt đầu cho hổ ăn.

Mỗi khi có một con gà ta ném vào vườn hổ, thân hình khổng lồ của Lý Hoa sẽ nhảy lên.

Dần dần nỗi sợ hãi trong lòng du khách bắt đầu chậm rãi tiêu tán, tiếp đến là tràn đầy khiếp sợ.

Cặp Ngọa Long Tiểu Phụng Hoàng ban đầu vốn dĩ cũng đã đủ trâu bò, không nghĩ tới ở sâu trong công viên này lại còn cất giấu một con mãnh thú tuyệt thế như vậy, nhất thời có một loại cảm giác là giá vé thật sự quá đáng giá.

Cùng thời điểm đó, các video do du khách quay cũng được đăng tải lên mạng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK