Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Theo sự thức tỉnh thành công của hổ Siberia Lý Hoa, điểm thiên phú mà hệ thống tặng đều tiêu hao hết.

Nếu như lại muốn kích hoạt thiên phú của động vật khác thì cần hệ thống lần nữa tuyên bố nhiệm vụ, hoặc là mua thiên phú từ Thương Thành.

Đương nhiên cậu hiện tại không cân nhắc cái sau, sở thú vừa mới bắt đầu kiếm tiền, có rất nhiều chỗ cần dùng tiền, vì vậy làm sao có thể dùng tiền để mua thiên phú chứ.

"Đúng rồi, hình như còn có một gói quà lớn là thiên phú sơ cấp, không biết bên trong có cái gì.”

Dương Lâm đột nhiên nhớ tới lúc hệ thống vừa mới kích hoạt, hình như còn tặng cho cậu một túi quà thiên phú.

Nghĩ đến đây, cậu vội vàng tìm kiếm trong không gian hệ thống, chỉ chốc lát sau cậu đã tìm được cái gọi là gói quà lớn ở trong ba lô.

Mở gói quà lớn ra, nhất thời âm báo liền xuất hiện trong đầu cậu.

"Đinh! Xin chúc mừng kí chủ đã thành công trong việc có được tài năng cơ bản - ngôn ngữ.”

"Đinh! Xin chúc mừng kí chủ đã thành công trong việc có được tài năng cơ bản - hội họa.”

"Đinh! Xin chúc mừng kí chủ đã thành công trong việc có được tài năng cơ bản - ăn uống quá độ.”

Nghe âm báo trong đầu, Dương Lâm vốn còn mang theo một tia chờ mong nhất thời cảm thấy có chút thất vọng.

"Đây đều là thiên phú gì vậy nè, tinh thông ngôn ngữ, để cho một loại động vật nói ngôn ngữ của động vật khác sao?”

"Hội họa, động vật lại không có tay, cầm cái quái gì vẽ tranh, hơn nữa cái này cũng không có gây cười.”

Đương nhiên điều khiến cậu không nói nên lời nhất vẫn là thiên phú ăn uống quá độ.

Với ăn uống quá độ này, cậu không khách khí nói rằng tất cả các loài động vật trong sở thú này đều có thiên phú này.

Bằng không cũng không ăn đến mức khiến cậu nghèo luôn.

Thế nhưng vừa nghĩ tới là quà hệ thống tặng, cậu cũng thấy thoải mái.

“Được rồi được rồi, đi ngủ thôi, ngày mai còn không biết sẽ có bao nhiêu du khách tới."

Lắc đầu, Dương Lâm lập tức trở lại phòng của mình.

Không lâu sau, cậu ngủ thiếp đi.

Đợi đến ngày hôm sau, trời vừa mới sáng lên, cậu đã bị một hồi chuông điện thoại đánh thức.

"A lô? Ai đó?”

Điện thoại vừa kết nối, đầu bên kia đã truyền đến một giọng nữ lanh lảnh.

"Anh họ ơi, là em nè, Khả Hân em họ của anh đó.”

"Em đến làm việc, anh đang ở sở thú hả? Bây giờ có rất nhiều khách du lịch đang xếp hàng bên ngoài đó."

Nghe được những lời này, Dương Lâm vốn còn đang buồn ngủ lập tức tỉnh táo lại.

Nhìn thời gian mới phát hiện vừa đến sáu giờ.

Kể từ khi tiếp quản sở thú, cậu chưa bao giờ thức dậy sớm như vậy, đây là lần đầu tiên cậu có cảm giác đi làm.

Ngay lập tức, cậu mặc xong quần áo và đi về phía cổng sở thú.

Đợi đến khi cậu đi tới vị trí cửa lớn, một cô gái đội mũ lưỡi trai lập tức vẫy tay về phía cậu.

Mà bên cạnh cô ấy là mấy du khách chờ vào công viên.

"Anh họ, em ở đây, em ở đây."

Nghe được giọng của em họ nhà mình, Dương Lâm vội vàng mở cửa bên cạnh chuẩn bị để cô vào.

Mà đúng lúc này, một bác gái trung niên bên cạnh lại lộ ra vẻ bất mãn.

"Dựa vào cái gì lại để con nhỏ này đi vào, chúng tôi chờ lâu như vậy rồi mà.”

Bác gái vừa dứt lời, một gã đàn ông trung niên đứng bên cạnh bà bác gái liền vội vàng phụ họa nói:

"Đúng vậy, cậu có định làm ăn hay không, còn không mau mở cửa.”

Nghe được lời nói của hai người này, Dương Lâm nhất thời không nói gì, thuận tay chỉ chỉ bảng hiệu bên cạnh cổng.

"Cô ấy là em họ tôi, đồng thời cũng là nhân viên bán vé của công viên, đương nhiên có thể vào.”

"Hơn nữa các người không thấy bên cạnh viết thời gian mở cửa là tám giờ rưỡi sáng sao?”

"Ối chào, ta nói này thằng nhóc thúi, đây cũng không phải là sở thú chính quy gì, còn bày đặt học sở thú chính quy của người ta làm cái gì?”

"Mở cửa nhanh lên, nếu không chúng tôi sẽ vạch trần cậu trên mạng." Người đàn ông trung niên rõ ràng nhìn thấy Dương Lâm một mình thế đơn lực bạc, liền chuẩn bị mạnh mẽ xông vào công viên.

Mọi người ở một bên thấy thế thì vội lui sang một bên, hơn nữa còn cầm lấy điện thoại di động trong tay chuẩn bị bắt đầu quay phim.

Nhưng mà cũng vào lúc này phía sau công viên lại đột nhiên truyền đến từng đợt tiếng chó sủa.

Một giây sau dưới cái nhìn soi mói của một đám du khách chờ vào công viên, đội Gâu Gâu do Lý Cẩu Đản dẫn đầu liền xếp thành hàng chỉnh tề chạy đến trước mặt Dương Lâm.

Vừa đi tới trước mặt Dương Lâm, Lý Cẩu Đản liền dừng bước, mà đám chó phía sau nó cũng lập tức ngừng lại.

Toàn bộ động tác có thể nói là nước chảy mây trôi, làm những du khách đứng ở cửa đều choáng váng.

Càng làm cho bọn họ không nghĩ tới chính là, sau khi Lý Cẩu Đản dừng ở trước mặt Dương Lâm, nó đột nhiên giơ chân trước bên phải của mình lên chào Dương Lâm một cái.

"Ông chủ sở thú, toàn bộ thành viên đội Gâu Gâu tập hợp xong rồi, đội trưởng Lý Cẩu Đản báo cáo với ngài.”

"Không có khó khăn nào không thể giải quyết, chỉ có chó dũng cảm.”

Sau khi nói xong câu đó, Lý Cẩu Đản liền quay mặt về phía những con chó khác.

Mà những con chó này cũng rất ngoan ngoãn xếp hàng trước mặt nó, nghiễm nhiên là dáng vẻ đang nghe lãnh đạo răn dạy.

Mọi người tuy rằng nghe không hiểu ngôn ngữ của loài chó, nhưng một loạt biểu hiện của nó đã làm cho mọi người bên ngoài công viên hoàn toàn sợ ngây người.

Khoảng chừng qua hơn một phút đồng hồ, đám du khách này mới phản ứng lại.

"Má ơi, đây thật sự là chó sao, sao con có thể cảm thấy chúng giống như bảo vệ của sở thú này vậy.”

"Cái này còn cần hoài nghi sao, con chó phía trước không phải còn mặc quần áo bảo vệ sao?”

"Chờ đã, đây không phải là quần áo bảo vệ, đây là đội Gâu Gâu.”

"Cười chết tui, đội Gâu Gâu mở hội nghị.”

"Sở thú này sẽ không thực sự nghèo đến nỗi họ mời động vật làm bảo vệ đấy chứ.”

"Ặc, tại sao tui cảm thấy những con vật này giống như con người, động vật có thể thông minh như vậy hả?"

"Có chứ sao không, lần trước lúc tui tham gia kỳ thi tuyển sinh đại học, con chó Collie kia còn ngồi bên cạnh tui nữa kìa.”

"Đúng vậy, chó Collie này tôi cũng biết, lúc tôi thi vẫn là copy của nó đó.”

"Đều nói chó Collie thông minh, trước kia tôi còn không tin, hôm nay tôi rốt cục cũng biết, chó Collie thật sự thông minh quá đi.”

"Mấu chốt là con chó Collie này giống như là lãnh đạo của đàn chó này, nó còn có thể răn dạy kìa.”

"Má ơi, sở thú này thì ra không chỉ có Ngọa Long cùng tiểu Phụng Hoàng, còn có một lực lượng vũ trang cường đại như vậy.”

"Đậu xanh rau má, còn chưa vào công viên mà đã có tiết mục biểu diễn đang chờ chúng ta rồi, đủ giá vé vào cửa luôn rồi đó, kế tiếp chẳng phải là ăn không rồi sao.”

"Người giả trang, nhất định là người giả ra đó.”

......

Giờ khắc này khách du lịch còn chưa kịp vào công viên đã bị biểu hiện của đội Gâu Gâu hấp dẫn sâu sắc, một hai người rối rít nhắm ống kính điện thoại di động của mình vào người Lý Cẩu Đản và các con chó khác.

Về phần hai người kêu gào sớm nhất sau khi đội Gâu Gâu đi ra cũng đã trốn ở phía sau đám người.

Nếu là bảo vệ loài người, bọn họ còn có thể ngang ngược một chút, nhưng khi đối mặt với đội Gâu Gâu hùng hổ này, bọn họ nhất thời không còn can đảm.

Dù sao thì con người còn biết phân rõ phải trái, chứ chó thì không nha.

Mắt thấy tất cả du khách đều an tĩnh lại, Dương Lâm lúc này cũng để cho Lý Cẩu Đản mang theo đội Gâu Gâu luyện tập ở trước mặt mọi người.

Mà chính cậu lại mang theo em họ Trần Khả Hân đi vào bên trong công viên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK