Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Đứng lên đi, không cần đa lễ!"

Ôn Triệt nói xong, đưa mắt liếc nhìn Phấn Hàm. Lăng Thiên thấy Phấn Hàm đang sững người, đưa tay lên kéo vạt áo nàng, thiếu chút nữa khiến nàng ngã sấp mặt.

Tất cả đệ tử thấy vậy đều che miệng cười, trên đại điện thoáng có những tiếng cười trầm thấp. Ôn Triệt ngơ ngác nhìn đám đệ tử, sau đó ho nhẹ một tiếng, mọi người đều im lặng như cũ.

Phấn Hàm đau đớn bò dậy, may mà không úp thẳng mặt xuống đất. Nhưng nàng không hề đứng lên, chỉ ngồi chết một chỗ xoa xoa cổ tay đau nhức.

Lăng Thiên liếc thấy đai lưng của Phấn Hàm bị rách, còn nàng đang xoa xoa cổ tay rướm máu, hắn cau mày, đau lòng hỏi: "Không sao chứ?"

Phấn Hàm phớt lờ Lăng Thiên, đưa mắt nhìn Ôn Triệt, lớn tiếng nói: "Phải làm thế nào người mới không nhận ta làm đồ đệ?"

Ôn Triệt không hiểu những lời của Phấn Hàm, ba vị trưởng lão và đám đệ tử càng cảm thấy khó hiểu.

"Bằng mọi cách ta sẽ nhận ngươi làm đồ đệ. Vừa rồi ngã không sao chứ? Nếu không sao thì đứng lên nói chuyện." Cuối cùng thì Ôn Triệt cũng hiểu Phấn Hàm đang nói gì, ân cần nói.

Phấn Hàm bỏ hai tay xuống, khẽ chuyển đônng, khoanh chân ngồi ngay tại chỗ: "Làm sao mới không nhận ta làm đồ đệ!"

Lăng Thiên nhỏ giọng nhắc nhở Phấn Hàm: "Tiểu Tứ, đừng làm chuyện hồ đồ. Phụ quân đã mang chúng ta đến đây thì chúng ta đã là đệ tử của gò Côn Lôn, chuyện muội nói thật hồ đồ."

"Chuyện bái sư học nghệ dù sao cũng là do hai bên tự nguyện, muội chưa đồng ý thì chưa được tính là đệ tử gò Côn Lôn. Ta nói đúng không, Ôn Triệt Thượng thần?" Phấn Hàm vừa nói với Lăng Thiên, mặt khác lại chuyển sang hỏi Ôn Triệt.

"Không sai." Ôn Triệt cười ôn hòa, nhàn nhạt trả lời, sau đó còn nói thêm: "Nhưng mà, đối với ngươi lại khác, ngươi không thể không nhận ta làm sư phụ, không có sự lựa chọn nào cả, ngươi phải hiểu rõ vấn đề này."

Phấn Hàm liếc nhìn bốn người đang ngồi trên cao, ngoại trừ Ôn Triệt ra, hình như nàng không còn sự lựa chọn nào khác. Phía bên trái là một vị đại thúc trung niên có râu quai nón, bên phải là một nữ nhân trung niên, mặt lạnh như băng, không có biểu cảm, bên cạnh đại thúc trung niên là một nam tử, nam tử hiển nhiên sẽ trẻ đẹp hơn hai người còn lại, đôi mắt hẹp dài, sống mũi cao vút, tuy không so được với Lăng Thiên và Ôn Triệt nhưng vẫn gọi là đẹp.

"Ba vị này là trưởng lão của gò Côn Lôn ta." Ôn Triệt thấy ánh mắt dò xét của Phấn Hàm, tốt bụng giới thiệu: "Vị bên trái là là Đông Hành trưởng lão, bên phải là Nam Hoa trưởng lão, còn đây là Bắc Mạc trưởng lão."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK