Dịch giả: Chú Tiểu Xàm Lông
Nguồn: Bạch Ngọc Sách
Tựa như rất nhiều nam sinh tuổi dậy thì, đối mặt với cô gái mình thích, không biết biểu đạt tình cảm như thế nào, liền khi dễ cô gái nhỏ, cảm thấy như vậy có thể làm cho người ta nhớ kỹ chính mình.
Vì thế, lão thái thái còn lời nói thấm thía giáo dục Tào Hiên, theo đuổi con gái không thể thô bạo như vậy, phải chú ý sách lược, trước tiên hạ thấp dáng người, nhẫn nại chậm rãi dỗ dành, sau đó lại ba la ba la.
Trong thoáng chốc, Tào Hiên còn tưởng rằng Vương bà sống lại, dạy cho hắn một bộ đại pháp tán gái phiên bản hiện đại "Phan Lư Đặng Tiểu Nhàn".
Đáng tiếc, lão thái thái một phen hảo ý chỉ có thể là biến thành nước chảy, Tào Hiên đối với Vương Tư Di thật không có tâm tư gì.
Hiện tại hắn chỉ muốn một lòng kiếm tiền, không có tinh lực nhớ thương tư tình với mấy cô gái này.
Coi như Tào Hiên muốn tìm đối tượng, Vương Tư Di cũng không phải gu đồ ăn của con heo hắn, Tào Hiên không thích làm phi công, hơn nữa hắn luôn cảm thấy Vương Tư Di cá tính quá mạnh, không loại hình chung tình.
Trên thực tế, Tào Hiên chưa từng có ý nhằm vào Vương Tư Di.
Hắn chẳng qua là muốn bắt lấy cơ hội thực chiến khó có được, cố gắng rèn luyện diễn xuất của chính mình, Vương Tư Di xem như là bị hắn tiện thể ngộ thương.
Bất quá trời xui đất khiến, bởi vì Tào Hiên "mặt không lưu tình", khiến áp lực của Vương Tư Di tăng gấp bội, lén lút không ngừng nghiên cứu nhân vật Phan Kim Liên này, có rảnh thì đi tìm các cao nhân trong đoàn làm phim chỉ giáo, chậm rãi, diễn xuất cũng bắt đầu có chút tiến bộ.
Mà bổ sung đủ khuyết điểm này của cô, cảnh quay liên quan đến Dương Cốc cũng càng ngày càng thuận lợi, tiến triển rất nhanh, Tào Hiên cũng nghênh đón một khảo nghiệm quan trọng.
Tây Môn đại quan nhân cùng Phan Kim Liên lên đài!
………
Tào Hiên cũng không phải là một ‘Seasoned lover’, dù sao còn trẻ, kinh nghiệm còn ít, cho dù có kinh nghiệm ở hậu thế, nhưng trước mắt bao người, cũng khó tránh khỏi có chút không tự nhiên.
Lúc này đến phiên Vương Tư Di hãnh diện.
Cô gái này phóng khoáng, lại xuất thân từ người mẫu, bikini đều từng quay, chỉ là cảnh hôn, đối với cô mà nói quả thực không đáng nhắc tới.
Không biết cô đâu lấy ra một mảnh kẹo cao su, Vương Tư Di bỏ trong miệng nhai, nhìn Tào Hiên với ánh mắt gọi là không có ‘hảo ý’.
Tào Hiên: "......
Hắn như thế nào cảm giác hai người định vị ngược lại, chính mình từ dụ dỗ ‘lương gia nữ tử’, thành nạn nhân bị nữ lưu manh theo dõi ‘ngây thơ thiếu nam’.
Thở ra một hơi, Tào Hiên điều chỉnh tâm tình, buông lo âu xuống.
Không phải là diễn thân mật thôi sao, hắn một cái đại lão gia, còn có thể chịu thiệt không được...
Khang Hồng Lôi chỉ huy bố trí hiện trường quay phim, vây quanh một đám quần chúng đang kích động ăn dưa.
Ngoại trừ nhân viên công tác và diễn viên của tổ A, không ít người của tổ làm phim khác cũng len lén chạy đến xem náo nhiệt.
Cuối thập niên 90, bầu không khí trong nước đã dần dần cởi mở, nhưng tổng thể vẫn hơi bảo thủ, hiếm khi được quay cảnh hôn, còn là đồng nghiệp của Thủy Hử mà phụ nữ và trẻ em đều biết, ai mà không muốn tận mắt nhìn thấy hiện trường đầu tiên.
Tào Hiên ở khu chờ sân khấu yên lặng nhẩm lời thoại, cảm nhận được vô số ánh mắt hâm mộ của nam nhân, trong đó ánh mắt Đinh Hải Phong nhìn qua là nồng đậm nhất.
Đời sau vẫn có tin đồn trên phố, nói Đinh Hải Phong của đài truyền hình CCTV vì diễn mà sinh tình, Võ Nhị Lang yêu chị dâu.
Kỳ thật việc này thật đúng là không phải tin đồn vô căn cứ, theo Tào Hiên quan sát, Đinh Hải Phong quả thật đối với Vương Tư Di có chút ý tứ nhỏ như vậy.
Bất quá bởi vì lão Đinh là người đã kết hôn, thuộc loại có sắc tâm không có sắc đảm, chỉ có thể nghĩ thầm trong lòng, thỉnh thoảng lấy lòng, nhưng vẫn không dám động thật.
Nhìn ánh mắt chua xót của Đinh Hải Phong, Tào Hiên không hiểu cảm thấy một trận sung sướng, có thể đây là khoái cảm khi nhìn người khác khó chịu.
“……”
Bất quá, cảnh này dù sao cũng quay cảnh trong phòng, diện tích có hạn, người tụ tuy nhiều, nhưng người chân chính có thể tận mắt nhìn thấy lác đác không có mấy, còn lại chỉ có thể đứng ngoài phòng hóng chuyện mà tưởng tượng.
Khang Hồng Lôi ngồi sau máy theo dõi, bảo người ta xua tan người trong phòng, tránh bị lộ, mấy diễn viên Tào Hiên lần lượt vào vị trí, chuẩn bị quay.
Cảnh quay hôm nay, chính là cảnh Tây Môn Khánh và Phan Kim Liên hai người thông đồng thành công.
Bỏ qua đoạn ngắn không nói, chỉ từ đủ loại chi tiết thiết kế nội dung vở kịch mà xem, có thể nói là kiểu sách giáo khoa kéo lương gia xuống nước.
Lúc trước, Vương Bà cùng Tây Môn Khánh liên tục thay đổi kế sách, hạ thấp cảnh giác của Phan Kim Liên, đề cao độ hảo cảm đối với Tây Môn Khánh.
Mắt thấy thời cơ chín muồi, Vương bà chuẩn bị rượu và thức ăn, mời Phan Kim Liên, Tây Môn Khánh cùng nhau uống rượu, tiệc tới nửa chừng, Vương bà tìm cớ tránh người, khóa cửa lại.
Trọng điểm là khóa cửa, cửa xe đã khóa, ai cũng đừng nghĩ xuống xe, hai chữ thôi - - chuyên nghiệp.
Vương bà vừa đi, còn lại cô nam quả nữ, không khí ám muội bắt đầu nổi lên, Tây Môn Khánh liền nghĩ biện pháp trút rượu Phan Kim Liên.
Say rượu loạn tính, say rượu mới có cơ hội.
Phan Kim Liên bị rót mơ mơ màng màng, mặt đỏ tới mang tai, lại là hai người ở một mình, chính là trạng thái suy nghĩ như ma, Tây Môn Khánh bắt được cơ hội, mượn thời cơ khom lưng nhặt đũa, nắm lấy chân Phan Kim Liên.
Ở cổ đại, chân nữ nhân cũng không phải tùy tiện sờ, đây xem như ám chỉ tình dục, đồng thời cũng là thăm dò cuối cùng của Tây Môn Khánh.
Vạn nhất Phan Kim Liên kịch liệt phản kháng, như vậy hắn có thể sẽ thay đổi sách lược, lấy cớ uống nhiều tay không vững, có bậc thang đi xuống, sau đó lại từ từ nghĩ kế.
Nhưng phản ứng của Phan Kim Liên vừa sợ vừa xấu hổ, nhưng không giãy dụa, tùy ý Tây Môn Khánh bắt lấy chân không buông.
Đến một bước này, trên cơ bản liền thành kết cục đã định.
Đương nhiên, đây chỉ là đắc thủ, còn chưa nói tới kéo xuống nước, mấu chốt là sau khi thành tựu chuyện tốt, Vương bà "biến mất" kịp thời xuất hiện, phá vỡ gian tình một tay nàng sáng lập, vừa dọa vừa lừa, Kim Liên sợ hãi, chỉ có thể mặc cho nàng bài bố. (giống cảnh bắt tận tay kiều và Sở Khanh bỏ trốn, lúc này hàng phòng thủ của Kiều đã hoàn toàn tạn vỡ, cây cải trắng hoàn toàn bị ô nhiễm từ đây.)
Chậc chậc, từng vòng từng vòng, Vương đại thiếu nếu có Vương bà trợ trận, há lại ngay cả cha cũng không giữ được... (cái này mình không rõ con tác nói về cái gì, bạn nào biết thì bình luận cho mình biết nha)
Khang Hồng Lôi ra lệnh một tiếng, trước tiên quay cảnh Vương bà tránh người, còn lại chính là Tào Hiên cùng Vương Tư Di một mình đối diễn.
Vẻ mặt Phan Kim Liên say xỉn, ánh mắt mờ mịt, tăng thêm ba phần phong tình, chọc cho Tây Môn Khánh ngứa ngáy khó nhịn, nhìn chằm chằm Kim Liên, đáy mắt một mảnh cực nóng.
Phan Kim Liên cũng không ngốc, thấy bà Vương chậm chạp không trở lại, lấy cớ chồng sắp về nhà, muốn chuồn đi.
“Nương tử không vội, ăn miếng đồ ăn rồi đi.”
Tây Môn Khánh ngăn cản một chút, sau đó đánh rớt đũa, cúi người xuống, nắm chặt chân Kim Liên, ngẩng đầu vẻ mặt đầy vẻ ‘ngưỡng mộ’ và ‘khát vọng’.
“Tiểu nhân ngày nhớ đêm mong nương tử, cầu nương tử ngàn vạn lần thành toàn tiểu nhân.”
Phan Kim Liên bị nắm chặt chân, kinh hô đứng dậy, nhưng không có chút động tác phản kháng nào, chỉ nhẹ nhàng mở miệng ngăn cản.
“Đại quan nhân dừng tay, vạn lần không thể để người ngoài nhìn thấy.”
Nói lời này, Phan Kim Liên còn nghiêng đầu nhắm mắt, liên tục thở hổn hển, Tây Môn Khánh là một tay lão luyện, làm sao không biết đây là biểu hiện động tình, lập tức đánh rắn dập đầu, ôm từ dưới lên trên, ôm cổ gặm, xì sụp hôn hít.
Tào Hiên diễn rất nghiêm túc, chủ yếu là sợ phải làm lại, nhưng cứ như vậy, cũng ước chừng phải quay lại ba lần.
Quay xong cảnh này, cảm xúc của diễn viên vẫn còn, thay quần áo quay cảnh sex tiếp theo.
Tào Hiên cũng bất chấp tất cả, chỉ cần đạo diễn không mở miệng, liền ôm cổ hỗn loạn hôn, nhiều nhất là hôn trên mặt, dưới tình huống số ít mới đụng miệng vài cái.
Trước kia xem người khác diễn loại cảnh này, Tào Hiên không phải chưa từng hâm mộ, nhưng thật sự đến trên mình, mới biết được quay loại cảnh này cũng không dễ chịu.
Trước mặt nhiều người như vậy, ngươi không thể thật sự động tình, nhưng lại phải diễn tình chân ý thiết, không lên không xuống, treo ở giữa rất khó chịu.
Cả bộ Thủy Hử, Tây Môn Khánh và Phan Kim Liên có khoảng sáu bảy cảnh nóng.
Bao gồm lần đầu thông đồng, lần thứ hai thông đồng, Tây Môn Khánh chạy đến nhà Phan Kim Liên, Võ Đại Lang bắt gian, linh đường lái xe vân vân......
Nghỉ ngơi vừa dừng, ở giữa xen lẫn một ít cảnh quay khác, nhưng linh linh tán tán cũng quay hơn ba ngày,
Ba ngày này, là ba ngày Tào Hiên quay mệt mỏi nhất, đồng thời cũng là ba ngày khiến người ta hâm mộ nhất.
Cảm giác như lần đầu của phụ nữ vậy: vừa đau vừa sướng......