Dịch giả: Chú Tiểu Xàm Lông
Nguồn: Bạch Ngọc Sách
Mấy ngày sau đó, Tào Hiên mỗi ngày đều có vai diễn, chủ yếu là cùng Vương bà đối diễn.
Lý Minh Khải ra mắt vào năm 1960, sự nghiệp biểu diễn gần 30 năm, kịch nói, điện ảnh, truyền hình đều từng diễn, diễn xuất rất lão luyện.
Lúc Tào Hiên mới vừa cùng lão thái thái đối diễn có chút khẩn trương, sợ bị bà nghiền ép quá lợi hại, dẫn đến các đạo diễn hạ thấp ấn tượng của mình.
Nhưng chờ sau khi diễn xong, Tào Hiên đem băn khoăn vứt ra sau đầu.
Có thể là diễn vai phụ nhiều, lão thái thái diễn không thích đoạt vai, diễn theo bản năng tiến vào trạng thái phối hợp, trừ phi cần phải có đoạn ngắn hiển lộ mũi nhọn, phần lớn thời gian đều là che đậy cho Tây Môn Khánh của Tào Hiên.
Lần này Tào Hiên rất sảng khoái, mặc kệ diễn như thế nào, lão thái thái đều có thể tiếp được, không có nỗi lo về sau, Tào Hiên tận tình phát huy, trạng thái tốt vô cùng.
Trong lúc đó Trương Triệu Lâm đến tổ A xem qua hai lần, chú trọng xem biểu hiện của Tào Hiên một chút, hài lòng mà về.
Tào Hiên thì miễn bàn, cảm tạ lão thái thái rất nhiều, bưng nước thêm áo, bồi tán việc nhà, lão thái thái đối với Tào Hiên cũng càng ngày càng tốt, không có việc gì liền chỉ điểm diễn xuất của Tào Hiên một chút, đều là đồ thật nàng tích lũy nhiều năm, để cho Tào Hiên được lợi không nhỏ.
Hai mẹ con phối hợp ăn ý, cảnh quay đơn độc của hai người tiến triển rất nhanh, thường xuyên kết thúc công việc trước thời hạn, sau đó chờ một tổ diễn viên khác quay xong, quay những cảnh khác.
Lúc này, Tào Hiên sẽ chạy đi lấy bình nước nóng, ngâm táo đỏ lão thái thái mang đến, mùa đông giá rét một ngụm đi xuống, toàn thân ấm áp dào dạt, đó gọi là thoải cmn mái.
Nhàn rỗi nhàm chán, còn có thể sang sát vách xem Phan Kim Liên bị huynh đệ Võ gia treo cổ. (tiếp tục chết cười với con tác)
ánh mắt Vương Tư Di nhìn Tào Hiên càng ngày càng nguy hiểm...
Ngày 18 tháng 2, đã qua hơn một tuần kể từ khi Tào Hiên giành được vai diễn.
Vừa vặn kết thúc công việc sớm, Tào Hiên dứt khoát hẹn Trương Sùng, Tôn Giang, thực hiện lời hứa mời khách lúc trước.
Gần căn cứ điện ảnh và truyền hình Thiên Tân, có một số nhà hàng khách sạn chuyên mở nhằm vào căn cứ, rất nhiều diễn viên sau khi kết thúc công việc đều chạy đi ăn ‘tế răng’.
Ba người Tào Hiên dạo qua một vòng, cuối cùng chọn trúng một quán cơm cao cấp.
Ba người xuống quán ăn, bình thường bốn món mặn một canh là đủ rồi, nhưng dù sao cũng là mời khách, Tào Hiên lại đặc biệt bỏ thêm hai món ăn, ăn không được có thể đóng gói mang về.
Giá cả năm 97 tăng không ít so với những năm trước, nhưng so với đời sau vẫn tương đối thực dụng.
Món chay cơ bản đều là 3 - 5 tệ, thịt 8 - 20 tệ, Tào Hiên gọi sáu món một món canh, tốn không tới 80 tệ, tính cả hai chai rượu trắng, cũng chỉ hơn 100 tệ.
Con số này, đối với Tào Hiên đã lấy được 35% thù lao đóng phim của Tây Môn Khánh, thu nhập ước chừng bốn con số mà nói, thoải mái thêm vui vẻ.
Tốc độ mang thức ăn lên rất nhanh, chỉ chốc lát, ba người Tào Hiên liền nâng chén cạn chén.
Bàn cơm hôm nay, kỳ thật ngoại trừ là tiệc chúc mừng của Tào Hiên, cũng coi như là tiệc tiễn biệt của Trương Sùng và Tôn Giang.
Vài ngày nữa chính là tết nguyên tiêu, sau tết nguyên tiêu, một lượng lớn diễn viên bản địa sẽ trở về căn cứ điện ảnh và truyền hình Thiên Tân, thù lao đóng phim bản địa thấp, còn không cần quản ăn ở, tự nhiên càng được đoàn làm phim "Thủy Hử" hoan nghênh.
Đến lúc đó, đám diễn viên quần chúng tạm thời từ Bắc Kinh đến như đám Trương Sùng, ngoại trừ số ít tinh anh có thể lưu lại, còn lại phỏng chừng đều phải thu dọn quần áo, dẹp đường về kinh.
Kỳ thật với địa vị hiện tại của Tào Hiên, giúp đỡ nói một câu tình cảm, hai người đều lưu lại khó mà nói trước, nhưng lưu lại một mình Trương Sùng vấn đề không lớn.
thế nhưng bạn gái Trương Sùng qua năm mới hồi kinh, tên này vô cùng lo lắng tính toán trở về "Đêm mưa đối giường", để cho hắn lưu lại hắn cũng không làm.
Về phần Tôn Giang, tuy rằng Tào Hiên cùng hắn giao tình không sâu, nhưng nếu hắn mở miệng, Tào Hiên cũng sẽ không khoanh tay đứng nhìn.
Bất quá nhìn ý tứ của Tôn Giang, hắn tựa hồ đối với việc ở lại Thiên Tân không có hứng thú lắm.
Kỳ thật cũng có thể lý giải, ở lại Thiên Tân tuy rằng ổn định, kiếm được nhiều tiền một chút, nhưng đoàn làm phim quản nghiêm, mỗi ngày không phải làm việc thì là ngủ.
Đối với Tôn Giang tính cách nhảy nhót thích chơi mà nói, hắn rõ ràng thích Bắc Kinh náo nhiệt phồn hoa hơn.
Lòng hai người không ở đây, Tào Hiên tự nhiên cũng sẽ không ngang ngược can thiệp, bữa rượu và thức ăn này ly biệt, mọi người ngày sau gặp lại ở Bắc Kinh.
Ba người vừa ăn vừa trò chuyện, hơn một giờ liền kết thúc chiến đấu, chủ yếu là Tôn Giang tửu lượng quá kém, rượu trắng 52 độ, không đến ba lượng liền mơ hồ.
Tào Hiên hai người uống tiếp không có ý nghĩa, hơn nữa ngày mai còn phải diễn, đơn giản trả tiền rời đi.
Đỡ Tôn Giang đã có chút choáng váng đầu óc, vừa mới ra cửa, chợt nghe thấy một đám người ở cửa một quán cơm khác cách đó không xa đang kịch liệt tranh cãi.
Chuyện không liên quan đến mình, Tào Hiên cũng không có tâm tư xem náo nhiệt gì, vừa muốn xoay người rời đi, Trương Sùng liền kinh ngạc chỉ vào đám người cãi nhau kia.
“Đó không phải là diễn viên chính của đoàn làm phim sao?”
Tào Hiên quay đầu nhìn kỹ, quả thật đều là diễn viên chính của đoàn làm phim Thủy Hử.
Dẫn đầu là diễn viên đội trưởng Tàng Kim Sinh, bên cạnh là Triệu Tiểu Thụy đóng vai Lý Quỳ, những người khác cũng phần lớn đều là hảo hán Lương Sơn hoặc là diễn viên quan trọng, bao gồm Võ Tòng Đinh Hải Phong mà Tào Hiên quen biết, Phan Kim Liên Vương Tư Di, Võ Đại Lang Tống Văn Hoa.
Lần này Tào Hiên không đi được.
Đều là đồng sự cùng một cái đoàn làm phim, gặp phải người khác gặp phiền toái, chính mình quay đầu rời đi, nếu để cho người ta nhìn thấy, hắn về sau cũng đừng lăn lộn tại đoàn làm phim 《 Thủy Hử 》.
Tào Hiên bảo Trương Sùng ở lại tại chỗ nhìn Tôn Giang, tự mình đi qua xem, cũng đặc biệt dặn dò Trương Sùng, nếu như thấy tình thế không đúng, nhanh chóng nghĩ cách báo cảnh sát hoặc quay về đoàn làm phim gọi người.
Đến gần, Tào Hiên mới nhìn thấy người phát sinh tranh cãi với đám người Tàng Kim Sinh là một đám thanh niên, nhìn khí chất và cách ăn mặc của bọn họ, điển hình là phần tử xã hội bất lương, tục xưng là côn đồ, lưu manh, đầu đường xó chợ, đầu gấu, xã hội… thâm, còn thiếu cái gì nữa thì mọi người bổ xung dưới phần bình luận nhé.
Đinh ca, Tống ca, chuyện gì xảy ra?
Tào Hiên tìm được người quen biết là Đinh Hải Phong cùng Tống Văn Hoa hỏi tình huống, Đinh Hải Phong hai người kinh ngạc Tào Hiên tại sao lại ở đây, Tào Hiên giải thích một chút, Đinh Hải Phong mới vẻ mặt oán giận nói cho Tào Hiên tình huống.
Thật ra thì việc này rất đơn giản, các diễn viên ‘Thủy Hử’ bình thường có thói quen liên hoan, hôm nay cũng là như thế.
Không khéo chính là, hôm nay cơm nước xong ra cửa, đụng phải đám côn đồ này, đối phương thấy diễn viên bên Vương Tư Di bộ dạng xinh đẹp, liền mở miệng đùa giỡn.
Cái này có thể gây họa, đoàn làm phim ‘Thủy Hử’ một đám thảo lão gia, chỉ có mấy cành hoa như vậy, mỗi người coi làm bảo bối, làm sao cho đám côn đồ này càn rỡ.
Triệu Tiểu Thụy tính tình nóng nảy trực tiếp lên tiếng răn dạy, côn đồ bị mắng, mất mặt, vì thế hai bên liền cương lên. (Không phải cương cứng đâu nhé)
………
Đám chết tiệt chuyên truyền bá bênh dịch này (‘chuột bọ’ truyền bệnh dịch hạch), không đấm cho chúng mày một trận, chúng mày lại không biết Thiên Tân Hồng Hưng lợi hại như thế nào.
Đinh Hải Phong mới vừa cùng Tào Hiên nói xong, đám côn đồ bên kia cùng Tàng Kim Sinh ầm ĩ nóng nảy, đẩy đẩy đẩy (dầu nhớt đây) muốn động thủ.
Các diễn viên vốn đã nhịn nãy giờ hoàn toàn không nhịn được nữa, trực tiếp xông lên.
Tào Hiên tâm tư linh hoạt, để Vương Tư Di cùng hai nữ diễn viên khác trốn qua một bên, sau đó từ sau lưng vu hồi bọc đánh.
Trước tiên tìm được một tên côn đồ áo da lạc đàn, tiện tay làm bộ ném ám khí, quơ đối phương một cái, thừa dịp hắn cúi đầu tránh né, trực tiếp tung ra một cú đá chớp nhoáng, chính giữa cần câu girl của đối phương, sau đó hành hung tên côn đồ áo da đã đánh mất sức chiến đấu, thuận lợi bắt được một tên.