Dịch giả: Chú Tiểu Xàm Lông
Nguồn: Bạch Ngọc Sách
Đừng thấy Tào Hiên diễn vai Tây Môn Khánh, nhưng hắn không bao che khuyết điểm.
Nếu để cho hắn chọn, hắn tình nguyện bị đánh, cũng không muốn cùng Võ Tòng đánh có qua có lại.
Tây Môn Khánh là ai, học vài ba đường quyền bắt nạt bọn lưu manh, hắn có thể đại chiến ba trăm hiệp với Võ Tòng được xưng là đệ nhất bộ chiến Thủy Hử, lão hổ bị đánh chết… không, bị đấm chết trên Gò Cảnh Dương có thể tức giận đến sống lại.
Cải biên trái với bản chất nhân vật, hoặc là không để ý đến hiệu quả võ thuật quá độ, cho dù có nhiều cảnh quay hơn nữa, cũng không có ý nghĩa gì đáng nói.
May mắn thay, Thủy Hử của Đài truyền hình CCTV tuân theo nguyên tác, hơi thay đổi, cũng đều nằm trong khuôn khổ nhân vật.
Ít nhất, Tào Hiên đóng vai Tây Môn Khánh là như thế......
Bởi vì điều này, Tào Hiên bị Đinh Hải Phong đạp bay té ngã quỳ rạp trên mặt đất, trong lòng vẫn rất nhiệt tình, đi theo đạo diễn xem lại trên mặt đều vui vẻ.
Khang Hồng Lôi thiếu chút nữa cho rằng Tào Hiên đã thức tỉnh thuộc tính gì ghê gớm.
Cảnh quay Sư Tử Lâu quay một ngày rưỡi, toàn bộ quá trình Tào Hiên đều không dùng thế thân, tự mình ra trận, ngược lại Đinh Hải Phong bởi vì động tác khó khăn hơn, dùng hai lần thế thân.
Viên Bát gia đối với Tào Hiên lớn lên xinh đẹp, còn chịu khổ rất tán thưởng, bất quá có thể xuất phát từ nguyên nhân công phu của Tào Hiên kém, không có ý tứ ném cành ô liu gì.
Tào Hiên phi thường thất vọng, hắn còn nghĩ có thể ôm đùi Bát gia, đi Hollywood dạo một vòng hay không.
Quay xong Sư Tử Lâu, Tào Hiên cơ bản đã quay xong cảnh quay trong đoàn làm phim Thủy Hử, chỉ còn lại vài cảnh quay bổ sung, ba bốn ngày là xong.
Trước đó, Lý Minh Khải đã đóng máy rời đi, trước khi lão thái thái đi, còn đặc biệt để lại địa chỉ và số điện thoại nhà Tào Hiên, bảo Tào Hiên lúc về Bắc Kinh thì đến nhà nàng chơi.
Vương Tư Di cảnh diễn cũng cơ bản quay xong rồi, bất quá cô gái này ở đoàn làm phim chơi vui rồi, không nỡ đi, tiệc tiễn chân cũng ăn rồi mà vẫn mỗi ngày loanh quanh ở đoàn làm phim ‘Thủy Hử truyện’.
Tào Hiên kỳ thật cũng có chút không muốn rời đoàn làm phim Thủy Hử, cũng muốn ở lại để kết giao bằng hữu mới, nhưng vì muốn hồi kinh thi triển hoành đồ đại nghiệp của mình, chỉ có thể nhịn đau chia tay.
Vào ngày 2 tháng 5 năm 1997, Blair, 43 tuổi, nhậm chức Thủ tướng mới của Vương quốc Anh, trở thành thủ tướng trẻ nhất của Vương quốc Anh kể từ năm 1812.
Cùng ngày, Tào Hiên cũng kết thúc kiếp sống ở đoàn làm phim "Thủy Hử", trong bữa tiệc đóng máy do Tàng Kim Sinh dẫn đầu tổ chức, Tào Hiên lại quật ngã mấy vị hảo hán Lương Sơn.
Ngày 3 tháng 5, Tào Hiên cáo biệt mọi người, bước lên xe lửa trở về Bắc Kinh.
Từ Thiên Tân đến thủ đô dài hơn một ngàn km, trong tình huống không có đường sắt cao tốc, ngồi tàu hỏa da xanh cần gần 20 tiếng.
Cuối thập niên 90, trị an trên xe lửa rất không tốt, móc túi rất nhiều, Tào Hiên căn bản không dám nhắm mắt, chờ từ trên xe lửa xuống, cả người đều thiếu chút nữa hư thoát.
Bởi vậy Tào Hiên cũng khó có được xa xỉ một phen, không có chen chúc xe buýt, mà là kêu một cái xe ôm.
Hơn nửa giờ sau, xe ôm đi tới chỗ Tào Hiên thuê, đau lòng đưa cho xe ôm 10 đồng, Tào Hiên xách hành lý đi vào cửa viện.
“U chu choa mèng ơi, đây không phải là Tiểu Tào sao, đã trở lại rồi à.”
“A, Hồ đại tỷ, ăn chưa?”
“Vừa mới ăn, mẹ chồng tôi làm mì sốt tương, vào ăn một chút nhé.”
“Không được, bên ngoài ăn xong rồi.”
Tào Hiên cùng một người phụ nữ hơn ba mươi tuổi hàn huyên hai câu, lấy chìa khóa ra, mở phòng nhỏ của mình ra.
Phòng không lớn, hơn mười mét vuông, chỉ có giường, tủ quần áo cùng một cái bàn gấp hình tròn để ăn cơm, căn phòng còn không bằng Tào Hiên ở ký túc xá đoàn làm phim Thủy Hử.
Nhưng căn nhà nhỏ này, tiền thuê mỗi tháng lên tới 240 tệ.
Cái giá này đặt ở Đại Hưng, cũng có thể thuê một cái nhà có sân nhỏ.
Sở dĩ chủ nhà dám ra giá đắt như vậy, chủ yếu là vì khu vực tốt.
Ngõ nhỏ của tạp viện, gần Đại học Sư phạm Bắc Kinh, cách Thiên An Môn lái xe không đến 20 phút, trung diễn 15 phút, Bắc Điện 10 phút.
Quan trọng nhất là cách xưởng phim Kinh Ảnh gần, đi bộ nửa giờ là đến, thuận tiện Tào Hiên đi ngồi xổm, đây cũng là nguyên nhân vì sao hắn cam tâm tình nguyện trả 240 đồng tiền thuê nhà mỗi tháng.
Nếu sống ở nơi xa, tiền thuê nhà sẽ tiết kiệm, nhưng có thể lúc bạn đang lên đường, người khác sẽ chọn hết việc tốt trước.
Đương nhiên, ngươi cũng có thể dậy sớm lên đường, lấy thời gian đền tiền tài, nhưng mỗi ngày lên diễn, đi sớm về trễ rất tổn thương thân thể, tinh thần cũng tiêu hao lợi hại.
Tào Hiên trước kia cũng từng làm như vậy, một tháng chịu đựng gầy đi hơn mười cân, sau đó có cách đến quán karaoke ca hát, lựa chọn quyết đoán chuyển nhà.
Lại nói tiếp, Tào Hiên lúc trước một hơi nộp nửa năm tiền thuê nhà, không ở bao lâu, liền theo Khang Hồng Lôi đi Thiên Tân "Công tác".
Vốn tưởng rằng một tháng sẽ trở về, kết quả diễn Tây Môn Khánh, quay phim ba tháng, căn phòng này cũng để không ba tháng.
Tự nhiên lãng phí hơn 700 đồng tiền thuê nhà, Tào Hiên vừa nghĩ tới tim liền đau nhói.
Ba tháng không ở, trong phòng có chút ngột ngạt, Tào Hiên mở cửa sổ thông gió, lại lấy chút nước thấm ướt khăn lau, lau bụi bặm trong phòng, sau đó ngã xuống giường ngủ bù.
Một giấc này liền từ buổi chiều ngủ thẳng đến sáng sớm ngày hôm sau, Tào Hiên thần thanh khí sảng rời giường rửa mặt.
tạp viện Tào Hiên cư trú không nhỏ, ở vài hộ gia đình, lớn nhỏ mấy chục người, có người thuê nhà một mình như Tào Hiên, cũng có người Bắc Kinh như Hồ đại tỷ ngày hôm qua cùng hắn chào hỏi vậy.
Sáng sớm, mọi người vội vàng rửa mặt ăn cơm, sau đó đi học, đi làm, trong sân một mảnh ồn ào, nồi niêu xoong chảo cọ nhau, gà bay chó sủa.
Tuy rằng ồn ào, nhưng Tào Hiên rất thích loại hơi thở cuộc sống đập vào mặt này.
Đương nhiên, nếu như đi vệ sinh không cần xếp hàng thì càng tốt...
(Thật sự thì mình chưa trải qua cảnh đi vệ sinh xếp hàng bao giờ. Ai đã có trải nghiệm vì thú vị thì chia sẻ dưới phần bình luận nha)
………
Rửa mặt xong, Tào Hiên thay quần áo, khóa cửa rời khỏi tạp viện.
Đến đầu ngõ gọi một chén gan xào, phối hợp với hai lạng thịt heo, bánh bao nhân hành tây, mấy miếng dưa muối nhỏ, đó gọi là thiên đường không lối.
Quê Tào Hiên ở phí nam tỉnh Sơn Đông, khẩu vị hơi mặn cay, là khẩu vị nặng.
Quay phim ở Thiên Tân mấy tháng, nồi lớn ở căn tin tuy rằng ăn no, nhưng mùi vị không hợp.
Đi ra ngoài ăn, mười món ăn bản địa Thiên Tân chín món rưỡi đều là ngọt. (thêm đường, kiểu miền Nam mình)
Mọi người có thể tưởng tượng, người Thiên Tân thậm chí ngay cả làm cà chua xào trứng gà cũng cho đường, Tào Hiên ăn thiếu chút nữa hoài nghi nhân sinh.
Tào Hiên kỳ thật không ghét ăn ngọt, thậm chí còn rất thích sườn tương cùng lươn giòn và mấy món ăn nổi tiếng của An Huy, nhưng ngươi để cho một người miệng mặn cay mỗi ngày ăn ngọt, đặt ai cũng chịu không nổi a.
Tuy rằng đồ ăn vặt Bắc Kinh vẫn so ra kém mỹ thực quê nhà trong lòng Tào Hiên, nhưng phù hợp khẩu vị phương bắc, vẫn làm cho thể xác và tinh thần dạ dày của hắn trở nên sung sướng.
Ăn cơm xong, Tào Hiên ngồi xe buýt đi đến một con phố kỹ thuật số cách đó không xa.
Kế tiếp Tào Hiên có rất nhiều chuyện, đều cần dùng đến công cụ liên lạc, cho nên hắn phải mua cái máy nhắn tin BB, ít nhất phải để cho người ta có thể tìm được chính mình.
Kỳ thật, Tào Hiên muốn mua điện thoại di động, nhưng hỏi thăm người ta một chút, quyết đoán bỏ đi ý niệm trong đầu.
Năm 1997, điện thoại di động còn chưa hoàn toàn phổ biến ở đại lục, hơn nữa đại đa số đều là loại đại ca cồng kềnh, giá bán cơ bản đều trên năm con số.
Điện thoại di động khéo léo lung linh cũng có, nhưng giá cả càng đắt, hơn nữa có tiền cũng không mua được, trên cơ bản vừa có hàng đã bị người ta cướp sạch.
Đối với người bình thường mà nói, được hoan nghênh nhất vẫn là máy BB, dù sao điện thoại công cộng chỗ nào cũng có, so với điện thoại di động cũng không kém bao nhiêu, mấu chốt là rẻ.
Tào Hiên có chút của cải này, điện thoại di động không cần nghĩ, máy BB cũng chỉ có thể mua đồ cũ.
không phải mua không nổi, nhưng không cần thiết, có tiền còn không bằng giữ lại mua Nokia, không có việc gì có thể chơi rắn tham ăn, còn có thể đập hạch đào. (Siêu bền)