………
Cũng không phải đoàn làm phim chính quy gì, dựng xong giá nhân viên, tìm được sân bãi thích hợp, trải qua bố cảnh đơn giản, vậy là quẩy thôi.
(các bạn còn trông đợi thêm điều gì về một đoàn làm phim quay MV, có Sơn Tùng MTP à).
Thường Lệ lúc trước nói muốn tới đoàn làm phim cùng đoàn làm phim, cũng đúng hẹn xuất hiện ở hiện trường quay phim.
Lão thái thái này tuy rằng cứng đầu, nhưng đối với học sinh không phản đối, gần sang năm mới, đem chuyện trong nhà ném đi, mang băng ghế nhỏ đến đoàn làm phim bảo vệ học sinh.
Bất quá làm cho Tào Hiên có chút đau đầu chính là, lão thái thái này đối với hắn lạnh như băng, giống như mình trộm cải trắng nhà nàng vậy. Ông đây hèm và o …. Mẹ kiếp. thèm rỏ dãi ra ấy chứ.
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, đoàn làm phim có giáo sư khoa biểu diễn tọa trấn, tuyệt đối kiếm được lợi nhuận lớn.
Thường Lệ trực tiếp khiến lần quay MV này, trở thành một bài giảng thực tập hiếm có.
Lúc Hồ Tịnh quay phim, cô ở bên cạnh xem, sau đó chỉ đạo trong thời gian thực, có chỗ nào cần sửa chữa hoặc cần tiến bộ, toàn bộ ghi nhớ.
Giai đoạn quay phim nghỉ ngơi, liền gọi Hồ Tịnh và Tằng Ly qua một bên, trực tiếp dạy học.
Tào Hiên mặt dày đi theo dự thính, Thường Lệ cũng không ngăn cản, thỉnh thoảng còn chỉ điểm hắn hai cái, để Tào Hiên được lợi không nhỏ.
Mà cũng chính bởi vì như thế, ấn tượng của Thường Lệ đối với Tào Hiên có chút cải thiện.
Cô thậm chí còn lén lút biểu đạt sự đáng tiếc đối với Tào Hiên với hai người Hồ Tịnh, Thường Lệ. cảm thấy Tào Hiên diễn xuất rất có thiên phú, trong lớp 96 đều xem như mầm non tốt.
Nếu như xuất thân chính quy, trải qua học tập và rèn luyện mang tính lý luận hệ thống, tiền đồ tương lai không thể hạn lượng.
Nhưng mà hiện giờ dựa vào con đường hoang dã chắp vá lung tung học được, có lẽ có thể trở thành một diễn viên không tồi, nhưng chung quy khó có thể chen chân vào hàng ngũ đứng đầu trong ngành.
Thường Lệ nói, quay đầu đã bị Hồ Tịnh khuỷu tay quẹo ra ngoài bán cho Tào Hiên.
Tào Hiên nghe xong, cũng không có nổi giận.
Anh không phủ nhận tuyệt đại bộ phận diễn viên ưu tú đều xuất thân chính quy, nhưng cũng tuyệt đối không cho rằng con đường hoang dã khó thành đại khí.
Bên cạnh không nói, Trương Mạn Ngọc, một trong những nữ diễn viên hàng đầu Trung Quốc, không phải cũng xuất thân từ con đường hoang dã sao.
Còn có Châu Tấn, đồng dạng không có tiến vào nghệ thuật học viện học tập, vẫn là Tam Kim ảnh hậu.
Tứ đại hoa đán nổi danh cùng nàng, ngoại trừ Chương Tử Y, còn lại hai vị ai dám nói kỹ năng diễn cùng Châu Tấn phân cao thấp.
Nam diễn viên hàng đầu trong nước Lý Tuyết Kiện, Trương Quốc Lực, Đường Quốc Cường, Lý Hữu Bân cũng đều gia nhập đoàn văn công bộ đội hoặc đoàn kịch địa phương trước, trong thực chiến từng chút từng chút tôi luyện ra diễn xuất.
Hồng Kông Đài Loan thậm chí Âu Mỹ thì càng không cần phải nói, kỳ tài quái nhân xuất thân từ con đường hoang dã chỗ nào cũng có, tầng tầng lớp lớp.
Thường Lệ là giáo sư trung diễn, người ủng hộ kiên định của học viện.
Tào Hiên không muốn cùng nàng tranh luận lợi hại của ban chính quy và không phải ban chính quy, hắn nếu lựa chọn con đường này, cũng chỉ có thể tiếp tục đi xuống, về phần đến tột cùng có thể đi tới trình độ nào.
Hắn chỉ tin tưởng sự tại nhân vi!
Bất quá Tào Hiên nói khí phách một hồi, quay đầu lại ngồi xổm bên cạnh Thường Lệ dự thính.
Không có biện pháp, đường hoang không có sư phụ dạy, thì càng phải biết đường đi học lỏm của người ta, khi gặp ai cũng có thể gọi họ là thầy*, lúc đó mới có thể loạn quyền giết sạch võ lâm...
(Ý là gặp ai cũng có thể học được một điều gì đó có ích cho bản thân từ họ, khiến mình có thể hoàn thiện hơn mỗi ngày)
Bắc Kinh, một nơi nào đó.
Lúc này đã được đoàn làm phim MV tạm thời thuê hai ngày, dùng làm cảnh quay.
Tào Hiên một thân áo sơ mi trắng đơn giản, ngồi ở trước một chiếc đàn dương cầm đánh đàn, Hồ Tịnh nằm ở trên sô pha phía sau hắn bắt chéo chân, theo tiếng đàn của hắn bắp chân nhẹ nhàng lắc lư.
Tào Hiên trung học phổ thông học ba năm thanh nhạc, dựa theo trường học quy định, mỗi người phải học được một loại nhạc cụ, Tào Hiên trong nhà không có tiền, liền mua harmonica góp đủ số.
Ngoài ra, bởi vì cậu Tào Hiên trước kia từng làm bạch sự*, cậu cũng cảm thấy rất hứng thú với kèn xô - na, sau khi thi rớt đại học, thiếu chút nữa liền gia nhập lớp trống nhạc quê nhà.
* Đám ma.
Hai loại nhạc cụ này Tào Hiên quen thuộc nhất, trình độ cũng tạm được.
Về phần những nhạc cụ khác, Tào Hiên cũng chỉ biết ghi ta cùng đàn dương cầm, ghi ta là Tào Hiên quần diễn hát rong cùng ban nhạc học, đàn dương cầm lại là bởi vì trung học phổ thông có khóa học đàn dương cầm chuyên môn.
Hai loại nhạc cụ này Tào Hiên trình độ bình thường, chỉ có thể nói vừa mới nhập môn, chỉ giới hạn trong biết đàn.
Lúc trước để không lộ tẩy, mỗi lần Tào Hiên làm nhạc đệm trong phòng thu âm, đều cố ý để ban nhạc thử vài loại nhạc cụ, cuối cùng trải qua "cân nhắc trái phải", cuối cùng mới quyết định dùng nhạc cụ nào.
Những trải nghiệm này cũng nhắc nhở Tào Hiên, cho dù là sao chép ca khúc, bản thân cũng phải tích lũy vốn liếng nhất định.
Tất cả các loại kiến thức lý thuyết âm nhạc cơ bản và nhạc cụ đều phải học và hiểu, không yêu cầu phải thành thạo tinh thông mà phải biết tất cả các khía cạnh, vào những thời điểm quan trọng muốn dùng tới thì phải thuộc làu làu trong lòng.
Nếu vấn đề này không được quan tâm đúng mực, sau này thế nào cũng xảy ra sự cố, hiện tại Tào Hiên chép được có bao nhiêu sảng khoái, tương lai lật xe liền có bấy nhiêu bi thảm...
Cho nên mấy ngày nay, Tào Hiên vẫn không xem nhẹ việc trau dồi và học tập về phương diện âm nhạc.
Bởi vì MV ‘Truyện cổ tích’ cần nam chính đánh đàn dương cầm, cậu lại đặc biệt tìm giáo viên học mấy tiết, ở phòng thu âm cũng thường xuyên luyện tập.
Hôm nay không dám nói đem khúc này đàn đến thông đăng phong tạo cực, nhưng cũng có thể xưng là một câu thuần thục.
Quay xong một đoạn này, Tào Hiên cùng Hồ Tịnh đi WC thay quần áo, trực tiếp quay nội dung tiếp theo.
Hai người ngồi ở trên sô pha, trước mặt nối liền VCD trên TV, mở Lưu Thiên Vương diễn vai chính điện ảnh ‘Thiên nhược hữu tình’ đoạn cuối cùng.
Nam chính bị người chém chết, nữ chính Ngô Thiến Liên mặc áo cưới khóc lóc thất tha thất thểu chạy trên đường.
Dựa theo nội dung vở kịch, Hồ Tịnh bị điện ảnh chọc cảm động đến phát khóc, Tào Hiên an ủi, sau đó hai người đối diện, động tình, bắt đầu kiss.
Lúc trước Tào Hiên còn lo lắng Thường Lệ ở đây, có thể ngăn cản Hồ Tịnh quay cảnh hôn hay không.
Nhưng mà người ta rất chuyên nghiệp, biết diễn viên đối với những cảnh tương tự đều là chuyện thường, căn bản là không có ý can thiệp, thậm chí còn động viên Hồ Tịnh có chút khẩn trương.
Sau đó sợ Hồ Tịnh ở trước mặt người quen mất mặt, Thường Lệ còn đặc biệt mang theo Tằng Ly rời khỏi hiện trường quay phim, giảm bớt áp lực cho Hồ Tịnh.
Thường Lệ vừa đi, thả lỏng không chỉ có Hồ Tịnh, Tào Hiên cũng thở phào nhẹ nhõm.
Dù sao trước mặt lão sư hôn học sinh của bà, áp lực quá lớn, chớ nói chi là bên cạnh còn có một tồn tại đặc biệt Tằng Ly...
………
Thường Lệ hai người rời đi, Hồ Tịnh bắt đầu chuẩn bị, chờ đoàn làm phim chính thức quay phim, nước mắt trực tiếp lộp bộp rơi xuống.
Không thể không nói, cô nương này ở trong phim hơn một năm không phải đợi không, kiến thức cơ bản thập phần vững chắc, khóc lóc nói đến là đến, hơn nữa khóc không khó coi, thậm chí mang theo chút mảnh mai khiến người ta thương tiếc.
Tào Hiên cũng không cần diễn, theo bản năng đưa tay lau nước mắt cho Hồ Tịnh, hai người yên lặng đối diện, Hồ Tịnh hơi nghiêng người về phía trước, chủ động đưa lên nụ hôn thơm.
Ừm.
Tào Hiên sửng sốt một cái, sau đó lập tức tiến vào trạng thái.
Lúc trước Hồ Tịnh hỏi Tào Hiên cùng Vương Tư Di quay cảnh hôn cảm giácthế nào, Tào Hiên cố ý đánh lạc hướng sự chú ý, tuy rằng chủ ý là dời đi lực chú ý của Hồ Tịnh, nhưng cũng có vài phần chân tâm thật ý.
Lúc ấy, Tào Hiên quả thật không có động tâm tư gì, trong đầu đều là phối hợp quay phim.
Sau khi quay xong, cũng không có cái gọi là dư vị cùng lưu luyến gì, liền cùng những cảnh bình thường khác không kém nhiều lắm.
Nhưng lần này cùng Hồ Tịnh, Tào Hiên lại có cảm giác không giống nhau.
Cái gì mà quay phim, MV toàn bộ vứt ra sau đầu, hơn nữa toàn tâm toàn ý tập trung vào trong đó, nghiêm túc cảm thụ.