Dịch giả: Chú Tiểu Xàm Lông
Nguồn: Bạch Ngọc Sách
Đầu tháng tư, bộ phim "Thủy Hử" chính thức bước vào giai đoạn kết thúc hậu kỳ, ngoại trừ một phần cảnh quay của Dương Cốc và thành phố Đông Kinh, nội dung chính chỉ còn lại Chinh Phương Tịch. (đánh Phương Tịch)
Đoàn làm phim cũng có một thành viên mới - -
Một con hổ Bengal trưởng thành mượn từ rạp xiếc.
Con hổ này sẽ xuất hiện trong hai phân cảnh Võ Tòng đả hổ và Lý Quỳ cõng mẹ, bị Võ Tòng đánh xong rồi lại bị Lý Quỳ chém, để hai vị hảo hán thay phiên nhau.
Đương nhiên, đó là ở trong phim, hiện thực cũng không biết ai ** ai.
Để tránh diễn viên xảy ra chuyện ngoài ý muốn, dẫn đến những cảnh khác không thể hoàn thành, cảnh hổ lên sân khấu được sắp xếp quay cuối cùng.
Trương Kỷ Trung còn mua bảo hiểm cho Đinh Hải Phong và Triệu Tiểu Thụy diễn vai Lý Quỳ mỗi người 100 ngàn, vạn nhất hai anh em mất mạng, tiền này chính là phí an gia.
Triệu Tiểu Thụy còn đề nghị lúc quay phim mời cảnh sát vũ trang cầm súng ở bên cạnh nhìn, nếu như hổ hung tính nổi lên, lập tức bắn chết.
Đề nghị này bị Trương Kỷ Trung quả quyết cự tuyệt, hổ là động vật được bảo vệ, người chết có bảo hiểm, hổ chết thì khó mà nói.
Nhưng đây chỉ là một câu chuyện vui, trên thực tế đoàn làm phim Thủy Hử rất coi trọng vấn đề an toàn.
Đưa con hổ đến đoàn làm phim trước thời hạn, chính là vì để Đinh Hải Phong cùng Triệu Tiểu Thụy cùng con hổ bồi dưỡng một chút tình cảm, chờ con hổ quen thuộc với bọn họ, lúc quay phim, mới sẽ không khiến cho nó phản ứng kịch liệt.
Sau đó khi chính thức quay phim, còn có hộ cụ cho diễn viên, bên cạnh còn có người chuyên môn cầm xiên và súng gây mê bảo vệ.
Đầu năm nay vườn bách thú không nhiều lắm, hơn nữa cũng không có bao nhiêu người nguyện ý dùng tiền đi xem, cho nên hổ thật xem như đồ vật hiếm lạ, lại càng không cần phải nói hổ này là tới làm diễn viên.
Con hổ này tới đoàn làm phim, đoàn làm phim Thủy Hử không ít người đều chạy tới xem náo nhiệt.
Bất quá đại đa số mọi người đều không có nhãn phúc này, bởi vì sợ người quá nhiều quấy nhiễu lão hổ, Trương Kỷ Trung đặc biệt an bài người trông coi, không dễ dàng để nhìn nó một cái.
Tào Hiên cũng là nhờ phúc của Đinh Hải Phong, len lén tiến vào "Hổ viên"tạm thời dựng lên, khoảng cách gần thấy được vị bách thú chi vương này.
Trước khi đến, Tào Hiên còn trêu ghẹo Đinh Hải Phong, nói con hổ hung mãnh hơn nữa, đập một cái xẻng liền bị phế.
Nhưng chờ Tào Hiên Chân đứng trước mặt lão hổ, cho dù cách lồng sắt, cũng có thể cảm thấy một loại uy hiếp cùng khẩn trương khó hiểu, lão hổ ngẩng đầu, lười biếng liếc hắn một cái, Tào Hiên cũng cảm giác có chút da đầu tê dại.
Nói không khoa trương chút nào, Đinh Hải Phong và Triệu Tiểu Thụy thật sự đang dùng mạng quay phim, đặt sinh tử ở bên ngoài.
Nhưng mà, con hổ Bengal này ở đoàn làm phim Thủy Hử cũng không đợi được bao lâu, bởi vì quá lười, ăn no sẽ không muốn nhúc nhích, nhưng nếu không cho nó ăn no, diễn viên sẽ nguy hiểm.
Tương tác vài lần, tổ đạo diễn quyết định đổi hổ.
Bọn họ từ vườn bách thú Thiên Tân lại điều tới một con hổ trưởng thành mới, ngay cả bốn con hổ nhỏ muốn "giết" cũng mang tới.
Lúc này lão hổ phỏng chừng là đã ăn cơm nhà nước lâu, rất hiểu chuyện lại phối hợp, thành công lấy được hợp đồng phim.
Những ngày sau đó, Đinh Hải Phong và Triệu Tiểu Thụy rảnh rỗi sẽ đi "Hổ viên" bồi dưỡng tình cảm với một đại bốn tiểu hổ, Tào Hiên cũng thường xuyên tham gia náo nhiệt.
Chẳng những tự tay cho hổ ăn mấy bữa, còn thực địa thí nghiệm một chuyện "Mông hổ rốt cuộc có sờ được hay không".
May mà con hổ Tào Hiên sờ mông là tiểu lão hổ chứ không phải đại lão hổ, nếu không Trương Kỷ Trung liền phải nghĩ biện pháp, xem có thể hay không đổi tên bảo hiểm 10 vạn đồng thành Tào Hiên...
………
Thủy Hử Truyện, nhóm A, nhà Võ Đại Lang.
Tống Văn Hoa vẻ mặt suy yếu nằm ở **, Vương Tư Di thật cẩn thận bưng một chén thuốc, ôn nhu kêu lên.
Đại Lang, uống thuốc thôi.
Lúc này Tào Hiên cùng Vương mama thật sự ở bên ngoài......
Quay xong cảnh độc sát thân phu này, diễn viên đóng vai Võ Đại Lang Tống Văn Hoa cũng tuyên cáo đóng máy, chuẩn bị rời khỏi tổ.
Ở chung gần hai tháng, tình cảm mọi người cũng không tệ, liền chuẩn bị gom tiền ăn bữa cơm tiễn Tống Văn Hoa.
Vốn là cảnh diễn của Dương Cốc, mấy diễn viên nội bộ tụ tập một chút, sau đó Tàng Kim Sinh biết, liền gọi mấy diễn viên quen biết với Tống Văn Hoa cùng đến tham gia.
Nếu là tiệc chia tay, nhất định phải uống chút rượu, để ‘tiêu sầu ly biệt’.
Nhân vật chính Tống Văn Hoa này không cần nhiều lời, mà Tào Hiên bởi vì cảnh thân mật với Phan Kim Liên, cũng bị mọi người nhằm vào.
Nhưng mà không lâu sau, bọn họ liền ý thức được đụng phải rễ cây cứng rắn.
Bảng xếp hạng tửu lượng của các tỉnh Trung Quốc, ai đứng đầu khó mà nói, nhưng tỉnh Sơn Đông khẳng định xếp vào top 3.
Nhưng kỳ thật mà nói, tửu lượng của người Sơn Đông cũng không khoa trương như lời đồn đãi, ngoại trừ một số ít thiên phú dị bẩm, đại bộ phận người Sơn Đông tỉnh đều là tửu lượng bình thường.
Sở dĩ người Sơn Đông tỉnh thường xuyên đại sát tứ phương trên tửu tràng, chính là dựa vào một đòn sát thủ.
Mài!
Văn hóa bàn rượu tỉnh Sơn Đông thịnh hành, các loại quy củ phức tạp, một lần uống rượu bốn năm tiếng đều là chuyện bình thường, mỗi người đều là chuyên gia đánh lâu dài.
Tào Hiên cũng là như thế, kiến hắn năng ly liên tục, hắn cũng chỉ có thể uống 800 ml đến 1 lít, nếu rượu nhẹ độ khả năng sẽ nhiều hơn một chút.
Nhưng nếu trong tiệc rượu, nói chuyện phiếm, uống từng ly từng ly từ từ, anh ta có thể uống cùng bạn từ ban đêm đến sáng hôm sau, ghi chép cao nhất rượu trắng được 2,2 lít, bia phụng bồi đến cùng.
Chỉ bất quá Tào Hiên tuy rằng có thể uống, nhưng không thích uống.
Nếu để cho hắn tự mình lựa chọn, so với rượu, hắn càng thích sữa đậu nành nhiều canxi hơn.
Trận tụ hội này, Tào Hiên lấy một địch nhiều, mạnh mẽ quật ngã hai người, Võ Nhị Lang uống đến chén thứ mười tám liền mọc rễ trong WC khách sạn người ta gọi cô ‘Huệ’ liên tục.
Mọi người thán phục tửu lượng của Tào Hiên, mà không biết đây chỉ là trò trẻ con.
Nếu như là uống ở tỉnh Sơn Đông, tác chiến trên sân nhà, dựa theo quy củ của tiệc rượu địa phương, các loại lời chúc rượu kéo dài lê thê, lại có hai người hỗ trợ phối hợp, Tào Hiên có lòng tin để cho mọi người nằm hết xuống sàn.
Cho nên nhớ kỹ, cùng người Sơn Đông uống rượu, nhớ kỹ không thể tác chiến trên sân khách, tốt nhất là tác chiến trên sân nhà, lần đầu tiên gặp mặt cũng phải mạnh mẽ xông lên, hơn nữa phải tốc chiến tốc thắng, ngàn vạn lần không nên đi theo tiết tấu của đối phương.
Đương nhiên, bộ phương pháp này chỉ áp dụng cho người Sơn Đông tửu lượng bình thường, nếu gặp phải thùng ‘thần bia đại rượu chính hiệu Sơn Đông’... đúng là chỉ còn cái nịt thôi.
………
Chiến dịch này, Tào Hiên một trận thành danh.
Nhưng mà, ngày hôm sau liền đau đầu cho tới trưa, Lý Minh Khải nhìn hắn mà đau lòng, chạy đến căn tin gọi chút đường trắng, pha cho Tào Hiên một ly nước đường, uống vào mới dễ chịu hơn một chút.
Thảm hại hơn chính là Đinh Hải Phong, đầu óc giống như nổ tung, còn phải khổ cực ha ha diễn trò. (Vẫn phải đi đóng phim mà. Say rượu xong mà vẫn phải đi làm đúng khổ)
Cũng may hôm nay hắn diễn chính là đoạn Võ Tòng biết được Võ Đại Lang bị hại, sắc mặt tái nhợt ánh mắt vô hồn kia trùng hợp phối hợp với tình cảnh trong phim.
Bất quá Tào Hiên lại không rảnh chê cười Đinh Hải Phong, thừa dịp mấy ngày nay ít phân cảnh, hắn đang đi theo chỉ đạo võ thuật trong đoàn làm phim huấn luyện, để ứng đối phân cảnh vài ngày sau - -
Sư Tử Lâu đấu giết Tây Môn Khánh!
(dù chỉ một ngày thôi) trên mảnh đất này không có sự dối trá.
Nhưng có một điểm mà hầu hết mọi người đều đồng ý.
Đó chính là cảnh đánh nhau của tứ đại tác phẩm nổi tiếng của Đài truyền hình CCTV, Thủy Hử hoàn toàn xứng đáng đứng đầu.