Tiểu Linh nói:
“Chủ nhân, đề cử Thế giới Ma Huyễn và thế giới Tinh Tạp, trong thế giới Ma Huyễn các loại ma hạch của ma thú có thể chuyển hóa thành giới lực, trong thế giới Tinh Tạp chế tạo tinh tạp, dùng năng lượng tinh tạp cũng có thể chuyển hóa thành Giới Lực.”
“Mức nguy hiểm như thế nào?” Lâm Thiên hỏi. “Chuyển hóa Giới Lực nhanh hay chậm hơn so với dùng Bắc Minh thần công hấp thu nội lực người khác?!”
“Chỉ cần điệu thấp làm việc, mặc dù có nguy hiểm nhưng tương đối vẫn có thể chấp nhận được. Chủ yếu là, có vài văn minh Ma Huyễn và văn minh Tinh Tạp trong Tinh Giới, hơn nữa bên trong cũng không có vật phẩm trân quý như trong thế giới tu chân, cho nên dù tử vong vài lần tổn thất vài thế giới cũng không sao.” Tiểu Linh nói. “Ma hạch chuyển hóa thành Giới Lực khá phong phú, một ma hạch cấp thấp nhất ít nhất cũng có thể cung cấp một điểm Giới Lực, trong thế giới Tinh Tạp một năng lượng tinh thấp nhất có thể cung cấp một điểm Giới Lực.”
“Tiểu Linh, ma pháp trong thế giới Ma Huyễn nếu học xong có thể sử dụng sao ở hiện thực không? Còn có tinh tạp trong thế giới Tinh Tạp.” Lâm Thiên nói.
“Có thể sử dụng, lấy tinh thần lực hiện tại của chủ nhân học một ít tiểu ma pháp không khó khăn, nhưng có khả năng sức chiến đấu không mạnh. Tinh tạp trong thế giới Tinh Tạp rất thần kì, các loại năng lực kì quái đều có, sau này chủ nhân tiến vào trong thế giới văn minh Tinh Tạp sẽ biết, tinh tạp ở thế giới hiện thực cũng có thể sử dụng, hầu như đều dùng được vì lão chủ nhân sử dụng đại thần thông thay đổi rất nhiều quy tắc thế giới trong Tinh Giới.”
Đã đến hai giờ chiều, giải thích của Tiểu Linh làm Lâm Thiên mặc kệ hiện tại diễn đàn đại học Hải Thiên loạn thành một đống, trực tiếp tắt máy. Lâm Thiên chào Tiêu Bạch, Ngụy Phong một tiếng liền ra phòng ngủ tìm một góc yên lặng trở về trong không gian Tinh Giới. Sơn Bản Thái Dương đã bị Lâm Thiên quên mất, một Thượng Nhẫn thì gây sự cỡ nào được, tự nhiên có Long Tổ đi chăm sóc.
Tiến vào không gian Tinh Giới, cùng Dương Thi, Dương Tuyết “ôn tồn” một lúc rồi Lâm Thiên bảo Tiểu Linh đưa hắn đến một Thế giới Ma Huyễn. Nói thật thì trong lòng Lâm Thiên rất kích động, thế giới Ma Huyễn, trong tiểu thuyết có mô tả khá nhiều về nó, nay tự mình đi đến đó, kiến thức ma pháp thần kì huyễn lệ, còn có cự long khổng lồ, tinh linh xinh đẹp, quá may mắn. Đương nhiên hiện tại Lâm Thiên mơ tưởng không phải nhìn thấy cự long, mà là làm cách nào lấy được vài cái long tinh của cự long. Long tinh là thứ tốt, một cái có thể cung cấp hơn một ngàn điểm Giới Lực.
Đương nhiên nếu có được long tinh đứa ngốc mới trực tiếp biến nó thành Giới Lực, một long tinh có thể cung cấp hơn một ngàn điểm Giới Lực, nhưng nếu bán long tinh sau đó đổi thành kim tệ có thể mua được một vạn ma hạch cấp thấp nhất là nhất giai, hơn vạn ma hạch cấp thấp có thể cung cấp Giới Lực cao tới một vạn điểm!
Qua tay có thể tăng giá trị lên mười lần, chuyện tốt như vậy nếu có cơ hội Lâm Thiên đương nhiên sẽ làm. Nhưng trước mắt chỉ có trong mơ, chút thực lực của lâm Thiên có thể chống lại cự long sao? không cần vận dụng ma pháp long ngữ, chỉ cần một móng vuốt đập xuống, với cường độ thân thể Lâm Thiên trăm phần trăm trở thành thịt nát.
Không khí tươi mát, bốn phía có rất nhiều cây cối cao lớn, Lâm Thiên lúc này đang ở trong một khu rừng rậm.
“Tiểu Linh, đây là đâu?!”
Làm rõ ràng hoàn cảnh của mình là vấn đề hàng đầu.
Tiểu Linh ở trong đầu Lâm Thiên nói:
“Chủ nhân, nơi này là Vân Đoạn sơn mạch, chỗ lịch lãm của đệ tử Học viện Ma Pháp Nặc Lan thuộc Vương quốc ma pháp. Trong núi có rất nhiều ma thú, nhưng vì để đệ tử lịch lãm, ma thú cao cấp nơi này sẽ bị người định kì thanh tẩy, nơi này hiện tại khá an toàn với chủ nhân.”
“Nơi này không phải là địa bàn của Học viện Ma Pháp Nặc Lan sao? Tiểu Linh, thực lực của ta so với người nơi này như thế nào?” Lâm Thiên hỏi.
“Học viện Ma Pháp Nặc Lan cũng không phải mỗi ngày đều có người đến Vân Đoạn sơn mạch lịch lãm, cho nên cũng không dễ bị phát hiện. Dù bị phát hiện, cùng lắm chủ nhân mạo danh người Học viện Ma Pháp Nặc Lan là được. Tới đây lịch lãm đều là đệ tử, bọn họ làm sao biết chủ nhân không phải người của ma pháp học viện.” Tiểu Linh nói. “Cấp bậc thế giới Ma Huyễn thì Ma Pháp Sư chia làm ma pháp Học Đồ, Ma Pháp Sư, Ma Đạo Sĩ, Ma Đạo Sư, Pháp Thần, Pháp Thần lục giai. Trong đó Ma Pháp Sư, Ma Đạo Sĩ, Ma Đạo Sư lại chia làm sơ, trung, cao cấp. Võ giả chia làm Kiến Tập Kiếm Sĩ, Kiếm Sĩ, Kiếm Giả, Kiếm Sư, Kiếm Thánh, Kiếm Thần lục giai, trong đó Kiếm Sĩ, Kiếm Giả, Kiếm Sư thực lực cũng là chia làm ba bậc là sơ, trung, cao cấp. Thực l;ực của chủ nhân đại khái tương đương với một Sơ Cấp Kiếm Giả, đương nhiên đây là trong khi chủ nhân vận dụng Lăng Ba Vi Bộ, nếu không dùng Lăng Ba Vi Bộ thì thực lực của người đại khái tương đương với Đại Kiếm Sĩ.”
“Sơ Cấp Kiếm Giả, đúng là yếu.” Lâm Thiên cười khổ lắc đầu nói.
“Chủ nhân, thực lực Sơ Cấp Kiếm Giả kỳ thật xem như không tồi, một ít kiếm sĩ ưu tú của học viện chỉ có thực lực Kiếm Giả!” Tiểu Linh nói.
“Tiểu Linh, Pháp Thần, Kiếm Thần của thế giới này thì sao? Thực lực của bọn họ ở trong hiện thực có đẳng cấp gì?” Lâm Thiên hỏi.
“Đại khái tương đương với thực lực Kim Đan đại viên mãn, yếu hơn so với Nguyên Anh kỳ lão quái!” Tiểu Linh nói.
“Nói cách khác, dù ta có thực lực xử lý một Pháp Thần cũng không đủ để đánh thắng được một Nguyên Anh kỳ hoặc là dị năng giả cấp SSS.” Lâm Thiên hơi thở dài nói.
Lâm Thiên càng tò mò thực lực Long Lăng Thiên hơn, nếu là Long Lăng Thiên đến thế giới này thì có thể đi ngang.
“Chủ nhân, chờ thực lực ngươi tăng lên sẽ tiến vào trong thế giới Tu Chân, đến lúc đó thấy được nhiều cao thủ Nguyên Anh kỳ hơn, cũng sẽ không ngạc nhiên như vậy. Về sau có lẽ chủ nhân sẽ cảm thán, a, Nguyên Anh kỳ, thật là yếu, hì hì!” Tiểu Linh cười nói.
Xột xoạt!
Có tiếng vang nhỏ truyền vào trong tai Lâm Thiên.
Lâm Thiên vụt xoay người nhìn hướng phát ra thanh âm. Một con rắn dài tám trượng có cái mồm thô to xuất hiện ở trong bụi cỏ cách hắn năm, sáu thước. Âm thanh sàn sạt kia là do con con rắn to bò qua bụi cỏ.
Lâm Thiên thầm hít một ngụm khí lạnh, tuy rằng nay đã có thực lực cường đại nhưng bị ánh mắt lạnh như băng của một con rắn lớn nhìn chằm chằm vẫn làm hắn ớn lạnh.
“Tiểu Linh, đây là loài gì? Rắn sừng dài?” Lâm Thiên chuẩn bị xong tư thế phòng ngự, ở trong đầu hỏi Tiểu Linh.
“Độc Giác Ma Xà, ma thú cấp bốn, am hiểu năng lực quấn quanh, có chút ma pháp thổ hệ, thực lực yếu hơn chủ nhân một chút!” Tiểu Linh rất nhanh hồi đáp.
Nghe được Tiểu Linh nói Độc Giác Ma Xà kia thực lực yếu hơn mình khiến Lâm Thiên yên tâm một chút. Lâm Thiên vừa ổn định xong lập tức liền nghĩ đến ma hạch của Độc Giác Ma Xà kia. Nên biết một viên ma hạch cấp bốn có ma lực sung túc chuyển hóa thành Giới Lực là được một trăm điểm, đối với Lâm Thiên luôn khuyết thiếu Giới Lực thì một trăm điểm Giới Lực là tài phú không nhỏ.
“Rắn nhỏ ngoan, đừng lộn xộn, cho ta lấy ma hạch của ngươi!” Thanh âm Lâm Thiên nghe thật đáng khinh.
Đáp lại hắn là một cây gai đột nhiên từ dưới thân Lâm Thiên đâm lên. Lâm Thiên rùng mình vận dụng Lăng Ba Vi Bộ vội vàng né ra, nếu như bị thứ này đâm trúng không nói tới có chết không, chỉ đau đớn đã khiến người không chịu nổi.
Hơn nữa chỗ này sao có thể để bị gai đâm trúng? Lâm Thiên tức giận mất hai điểm rưỡi Giới Lực đem loan đao Thiên Dạ ra thế giới này. Một đao nơi tay, Lâm Thiên tăng vọt can đảm né tránh mấy cây gai không ngừng nổi lên lao hướng Độc Giác Ma Xà.
Một bức tường đất dựng lên giữa Lâm Thiên cùng Độc Giác Ma Xà. Lâm Thiên không ngờ sẽ có tình huống này, hắn đụng vào phía trên tường đất kia, lực đập rất mạnh, tường đất vỡ nát. Lâm Thiên cũng cảm giác thân mình đau đớn, lực phản chấn kia tác dụng qua lại.
“Mợ nó, tên gian xảo!”
Khiến Lâm Thiên mắng ra tiếng đương nhiên không phải bởi vì tường đất bị chặn đường, vì sau tường đất xuất hiện một cái hố sâu, bên trong hố rậm tạp mười cây gai bén nhọn. Nếu không phải Lâm Thiên coi như cảnh giác, hơn nữa Lăng Ba Vi Bộ tinh diệu rất có thể bị rớt xuống trong hố sâu.
Mũi chân chạm nhẹ mép hố sâu, Lâm Thiên bay lên trời lao hướng Độc Giác Ma Xà. Độc Giác Ma Xà cũng không phải dạng vừa, vặn mình, cái đuôi nhanh như chớp quấn lấy Lâm Thiên đang bay.. Lâm Thiên cười lạnh một tiếng, cầm loan đao vung lên chém thẳng vào cái đuôi Độc Giác Ma Xà đang chạm bên hông hắn.
Độc Giác Ma Xà không thèm để ý, trong ấn tượng của nó thì một thanh vũ khí không có ma pháp dao động không đủ để phá vỡ làn da cứng rắn, dễ dàng cản lại độ sắc bén của loan đao. Hậu quả của việc khinh địch là cái đuôi dài đến một thước của nó bị Lâm Thiên hung hăng chém đứt.
Cái đuôi bị đứt, Độc Giác Ma Xà nổi giận, mấy cây gai không ngừng mọc lên đâm hướng lòng bàn chân của Lâm Thiên.
“Đệt, dùng nhiều ma lực như vậy giá trị ma hạch của ngươi sẽ giảm xuống,” Lâm Thiên mũi chân đạp đất bay nhanh đến gần thân thể Độc Giác Ma Xà.
Bị Lâm Thiên cầm loan đao sắc bén tới gần, vận mệnh Độc Giác Ma Xà kia đã xác định, chớp mắt một cái đầu rắn sừng dài đã bị Lâm Thiên chặt xuống.
Lâm Thiên thở hổn hển nói:
“Tiểu Linh, tổ cha nó ma thú nàyquá khó đối phó, mới chỉ là ma thú cấp bốnđã khó như vậy! Trong tiểu thuyết nhân vật chính giết chết ma thú cấp năm, sáu, bảy giống như thái rau.”
“Hì hì, nếu ma thú không khó chơi phải như vậy vì sao ma hạch có thể trân quý đến thế? Một viên ma hạch cấp thấp nhất của ma thú cấp một giá trị đã hơn mười kim tệ, một kim tệ sức mua tương đương với một trăm nguyên trong hiện thực. Thế giới này còn có tiền giấy cùng tiền đồng, tương đương với mười khối cùng một mao.”
Lâm Thiên dựa theo Tiểu Linh chỉ điểm đào ra ma hạch màu vàng nhạt giấu ở trong đầu rắn, hắn lau khô vết máu trên mặt ma hạch nhẹ nhàng tung hứng trong tay nói:
“Tiểu Linh, ma hạch này chuyển hóa thành Giới Lực được bao nhiêu? Nếu đổi thành kim tệ, mua được ma hạch cấp thấp có thể chuyển hóa thành bao nhiêu Giới Lực?”
“Chủ nhân, ma hạch này bởi vì Độc Giác Ma Xà kia trước khi chết dùng lượng lớn ma lực, cho nên chỉ có thể chuyển hóa thành một trăm Giới Lực, bán đi có thể được đến sáu trăm kim tệ, sáu trăm kim tệ có thể mua năm mươi ma hạch cấp một. Ma hạch cấp một bình thường ma lực sau khi chuyển hoán từ hai đến ba điểm Giới Lực, cho nên đại khái sau khi chuyển hoán sẽ có khoảng một trăm đến một trăm năm mươi Giới Lực, bán đi sẽ được thêm một ít, nhưng do hao phí thời gian nên đề nghị chủ nhân trực tiếp chuyển hoán thành Giới Lực. Ma hạch cấp thấp trực tiếp hấp thu là tốt rồi, chỉ có ma hạch cao cấp mới có giá trị đổi.”
Lâm Thiên gật đầu:
“Hấp thu đi!”
Ma hạch trong tay rút nhỏ với tốc độ mắt thường có thể thấy, trong vòng mười giây đã biến mất.
“Chủ nhân, được một trăm lẻ một điểm Giới Lực, ngài hiện tại tổng cộng có ba trăm sáu mươi điểm Giới Lực.”
Dễ dàng được hơn một trăm điểm Giới Lực như thế, Lâm Thiên rất vui vẻ. Diệt một ma thú liền được một trăm điểm, vậy giết một trăm con chẳng phải là rất nhanh có thể tích lũy hơn vạn Giới Lực?!
“Tiểu Linh, tốc độ tăng Giới Lực nhanh thế này chắc là không bao lâu sẽ có hơn vạn Giới Lực.” Lâm Thiên nói.
“Chủ nhân, không có nhiều ma thú. Ví dụ bây giờtrong vòng hai ngàn thước chỉ có một con Độc Giác Ma Xà cấp bốn, một ít tiểu ma thú cấp một. Ý thức lãnh địa của ma thú rất mạnh, trên cơ bản ma thú ngoài cấp bốn đều có một khối địa bàn không nhỏ, ma thú càng cao cấp địa bàn càng lớn, cho nên tích lũy hơn vạn Giới Lực cũng không dễ dàng, đương nhiên không khó. Ý của lão chủ nhân là tuy thử thách chủ nhân một cthú nhưng sẽ không khién chủ nhân tám năm, mười năm không có tư cách tu luyện công pháp.”
Lâm Thiên bĩu môi:
“Nếu lấy tốc độ trước kia, tuy rằng không cần tám năm, mười năm nhưng cũng phải mất hai, ba năm.”
Đánh giá bản thân không bao lâu sẽ oách giống Long Lăng Thiên, trong lòng Lâm Thiên hùng tâm vạn trượng.
“Go, go, Tiểu Linh, nhanh nói cho ta biết quanh đây ở đâu có ma thú, ta muốn đại khai sát giới!”
“Chủ nhân, mở máy quét ra sẽ hao phí năng lượng.” Tiểu Linh nhắc nhở.
“Bao nhiêu?” Lâm Thiên hỏi.
“Một giờ một trăm điểm!” Tiểu Linh nói.
Một giờ một trăm điểm a, Lâm Thiên giật mình, trước kia mỗi lần đều chỉ mở quét vài giây không có cảm giác gì, nhưng giờ biết con số kia thật đúng là hù hắn nhảy dựng.
“Thôi tiết kiệm chút đi, Tiểu Linh nói cho ta biết hướng nào có ma thú, khoảng cách là bao nhiêu. Sau đó ta trực tiếp đi qua giết, sau khi nói cho ta biết liền đóng máy quét, một trăm điểm một giờ, khủng thật, bây giờ ta còn là người nghèo!” Lâm Thiên nói.
Tiểu Linh đáp:
“Vâng chủ nhân, trước mặt khoảng cách một ngàn hai trăm thước, có một con ma thỏ tai dài, ma thú cấp một.”
“Thịt muỗi cũng là thịt, con thỏ ơi con thỏ, ngươi đừng trách ta.” Lâm Thiên miệng vừa nói thân hình như tia chớp lao tới trước.