“Có chuyện gì không?” Người thanh niên kia mỉm cười nói, khuôn mặt điểm tai của hắn làm cho người ta có cảm giác thân cận! Lâm Thiên nhìn chằm chằm vào người thanh niên kia nói: “Long Hạo Hải, thành viên Long Tổ Trung Hoa, hai mươi lăm tuổi, phong hệ dị năng giả, tôi nói có đúng không?” Người thanh niên kia trong nháy mắt có chút sững sờ, rồi cười nói: “Không hổ là cố vấn đặc biệt, năng lực quả nhiên rất lợi hại, bội phục, bội phục!”
Lâm Thiên nhíu mày: “Đừng giả bộ ngớ ngẩn để lừa gạt ta, theo đánh giá của Long Tổ, khả năng lừa đảo của ngươi còn cao hơn dị năng phong hệ của ngươi, mà ngươi lừa người khác cũng được, nhưng cũng đừng nghĩ đến chuyện có thể có thể lừa ta, mà không phải ta đã từng nói với chủ tịch rồi sao, ta không hi vọng xung quanh ta xuất hiện người của cục quốc an cũng như, thành viên của Long Tổ!”
Long Hạo Hải thôi cười nói: “Theo tin tình báo mới nhận được, bởi vì Sơn Bản Thái Dương đối với Trung Quốc phi thường hiểu biết, mà hơn nữa lại có một sự kiện rất trọng yếu đã xảy ra tại Trung Quốc, nên Sơn Bản Thái Dương một lần nữa được Sơn Khẩu Tổ yếu thác trọng trách, hắn vừa mới đến không bao lâu lại có có một đội Ninja bí mật tiến đến thành phố này, mục tiêu của bọn họ chắc sẽ là ngươi, Sơn Bản Thái Dương là một tên thù dai, ngươi làm hại hắn chút nữa thì bị Sơn Khẩu Tổ xử lý, thù oán rất lớn!”
Lâm Thiên nhanh chóng cho Tiểu linh tìm tòi một chút tin tức, thì ra Sơn Bản Thái Dương thật sự được ủy thác trọng trách, mà sự kiện phát sinh kia cũng là một chuyện phi thường trọng yếu. hôm trước có nghe Tả Quốc Cường nói qua một chút tình hình, hình như chia khóa đã ở trong tay Tử Hàng Tĩnh Trai, nhưng các thế lực cũng không cam lòng thất bại như vậy, Giáo Đình, Huyết Tộc, Ninja của Sơn Khẩu Tổ hay thậm chí cả Người Sói đều phái người lẻn vào Trung Quốc! Tiểu linh lên mạng tìm kiếm tin tức nhưng cũng không rõ lắm, nhưng chỉ cần biết nhiều thế lực quan tâm nó như vậy, thì có thể hiểu được trân quy bao nhiêu! Còn một việc nữa là, Sơn Bản Thái Dương phái người đến Thành Phố Hải Thiên, giết chết Lâm Thiên chắc cũng phải là mục đích chủ yếu, bởi vì theo tin tức của Tiểu Linh thì, chìa khóa kia hình như dang nằm trong tay của thánh nữ Tử Hàng Tĩnh Trai Thạch Huyên Huyên, mà Thạch Huyên Huyên hiện đang bị không ít thế lực truy sát, bây giờ đã trốn vào Thành Phố Hải Thiên!
“Thú vị, Độc Mân Côi rất hiểu biết về Trung Quốc, nhưng Sơn Khẩu Tổ vẫn phái Sơn Bản Thái Dương sang. Xem ra bên trong tổ chức đó cũng không phải bền chặt như thép! Lâm Thiên thầm nghĩ.
Sau đó hơi hơi nhíu mày nói: “Lấy thực lực của Long Tổ hẳn là đã tra ra được lần này Sơn Bản Thái Dương sợ là không phải đối phó với tôi mà phái người ra đấy chứ!” Long Hạo Hải nói: “Đúng vậy, nhưng nếu mà có cơ hội nhất định sẽ xuống tay, mặt khác gia tộc Dracula tuyên bố cũng sẽ xử lí ngươi!”
Lâm Thiên có chút nhức đầu, lúc trước khi ở HongKong cũng không nghĩ tiêu diệt một con quỷ hút máu mà gia tộc Dracula lại tìm mình gây phiền toái! “Mà chiếc chìa khóa kia có công dụng gì vậy? vì sao nhiều thế lực lại nhất quyết muốn có được nó?” Lâm Thiên hỏi. Long Hạo Hải bất đắc dĩ lắc đầu: “Tôi cũng không rõ lắm, chỉ là ngoài tôi ra cũng không ít thành viên Long Tổ cũng tới Thành Phố Hải Thiên, thực lực bọn họ mạnh hơn tôi nhiều, mà cũng chỉ là duy trì sự trật tự và ổn định thôi, cho nên cũng không biết về chiếc chìa khóa kia lắm!”
Trầm mặc một lúc. Lâm Thiên nói: “Vậy thì không cần quấy rầy cuộc sống trước mắt của tôi, trước mắt mà nói làm một học sinh bình thường cũng rất tốt!” Lâm Thiên nói xong, rồi lên xe rời đi!
Long Hạo Hải cười khổ, rồi đưa điện thoại ra gọi: “Vâng, tổ trưởng, tôi vừa gặp Lăng cố vấn, lúc nãy hắn có hỏi chuyện về chiếc chìa khóa!” tổ trưởng ở lời hắn nói cũng không phải là tổ trưởng Long Tổ mà là tổ trưởng Hoàng Tổ một trong bốn tổ Thiên Địa Huyền Hoàng
“Lấy năng lực của Lăng cố vấn, biết về chiếc chìa cũng không có gì lạ, mà hắn không đuổi ngươi đi chứ?”
Tuy rằng đối phương không nhìn tháy nhưng Long Hạo Hải vẫn lắc đầu nói: “Không có, chỉ là kêu tôi không nên quấy rầy cuộc sống của hắn, và cũng đồng ý việc tôi bảo hộ từ xa!”
“Ừh, vậy là tốt rồi, Long Lão chỉ thị nhất dịnh phải bảo vệ Lăng cố vấn cho tốt, nếu không nổi thì có thể xin sự trợ giúp của các thành viên gần đấy!” “Vâng, ta đã rõ!” Cúp điện thoại xong, Long Hạo Hải nhấn ga chạy xe về phía đại học Hải Thiên mà đi.
Trở lại phòng ngủ. “Lão Tam, ngươi bây giờ đã là công địch của mọi người rồi, với việc ngươi đoạt được hoa hậu học đường Chu Dao làm cho tất cả nam sinh phi thường bất mãn, mọi người đã làm dậy sóng ở đại học Hải Thiên rồi!” Ngụy Phong cười nói hắc hắc, Lâm Thiên bĩu môi: “Lão Ngụy, từ lúc nào ngươi giống lão tứ chú ý mấy chuyện vớ vẩn thế? Đây không phải là phong cách của ngươi mà!”
“Ta đây là quan tâm huynh đệ biết không? Ngươi bây giờ mà đi dạo trong trường khẳng định ăn ngay mấy quả trứng thối vào mặt!” Ngụy Phong nói, Lâm Thiên trợ tròn mắt, tuy trong trường cũng có một số kẻ nhàm chán, nhưng chắc chắn cũng không nhiều, dù sao để vào được đây chắc cũng không phải là loại ngu xuẩn rồi, à quên cũng trừ một số kẻ dùng con đường bất chính mà vào, mà nói thật sự thì chuyện này cũng không có gì to tát.
Thấy Lâm Thiên không thèm để ý, Ngụy Phong chuyển đề tài nói: “Lão Tam, Chu Dao bị rất nhiều hiểu lầm, ngươi định xử lí như thế nào?” “Không cần xử lí ‘Thanh Gỉa Tự Thanh’ mà, Dao Nhi cũng không để ý tới những chuyện này, mà thực sự nếu giải thích thì càng giải thích càng loạn, cứ để như vậy một thời gian sẽ tự khắc biến mất”
“Buổi tối sẽ có thảo luận về việc ngày mai cả lớp đi picnic, cậu có đi không?” Ngụy Phong nói, thảo luận, Lâm Thiên trong lòng có chút cảm thán, nghĩ là hình như mình thật quái dị, hiện tại trong lớp mình cũng chẳng quen mấy người, đương nhiên nếu muốn thì có thể sử dụng năng lực để trã rõ thông tin về từng người một! “Đi thôi chúng ta cũng không thể mãi thoát ly quần chúng được!|” Lâm Thiên cười nói. “Những lời này từ trong miệng cậu nói ra, thật là quá thần kỳ, từ khi huấn luyện quân sự đến bay giờ đã có năm lần hội họp rồi nhưng có thấy cậu đi lần nào đâu!”
Lâm Thiên cười nói sang chuyện khác: “Không biết chúng ta sẽ đi picnic ở đâu?”
“Một ngọn núi không biết tên nhưng người dân ở đây gọi là Ma Qủy Sơn, quả thật là một nơi bí ẩn, nơi đó đã từng mất tích không ít người!” Nguy Phong nói. Lâm Thiên nhíu nhíu mày: “Địa phương như vậy hình như không phù hợp với chúng ta đi picnic cho lắm? Nếu mà thực sự xảy ra chuyện gì, Thì khó có thể gánh nổi trách nhiệm!”