Từng võ giả trong vị diện không gian, bình thường cấp bậc cao nhất sẽ bị bị quản chế bởi vị diện cấp bậc của tất cả người thân mình, đây cũng chính là vì sao trong lịch sử thú nhân, thú võ giả cao cấp cấp 9 chính là cao nhất, khi chuẩn thánh cấp xuất hiện liền cần phải có đặc thù kỳ ngộ, càng kéo gần cấp bậc thánh giả và thánh giả. Bởi vậy cho dù thế giới thú nhân có khoa học kỹ thuật phát triển nhưng dưới sự khống chế vô số vị diện không gian của thánh giả thì nó vẫn chỉ có thể phát triển trơ trọi như cũ.
Nhưng hiện giờ thế giới thú nhân sau khi bị Đường Vũ tiếp nhận thì hàm ngư phiên thân*, vị diện không gian tàn lụi theo cấp bậc thánh giả đã lên tới vị diện thần vị, hơn nữa thân mình cậu là thần chi danh tiếng, thậm chí có thể dung nạp tồn tại gần thần giả! Thú võ giả của thế giới thú nhân sẽ nghênh đón một cái phát triển vượt bậc!
*hàm ngư phiên thân (cá muối trở mình/ cá đã chết rồi không thể trở mình): tình thế xấu chuyển biến tốt đẹp hơn.
“Mama! Mau tới, mau tới!”. Đồng âm (tiếng nói của trẻ con) non nớt của bé con cắt đứt suy nghĩ của Đường Vũ, “Mama thấy ai lắp ráp tốt nhất nào!”.
Đường Vũ cười, đứng dậy đi tới bên cạnh các con, đùa nghịch món đồ chơi cơ giáp của bọn nó, không nghĩ qua là bắn ra tia laser trực tiếp bắn thủng 1 lỗ trên chiến hạm tinh tế! Không khí lập tức từ lỗ nhỏ bị hút ra ngoài, thay đổi áp khí làm cho hệ thống của chiến hạm tinh tế phát ra cảnh báo đèn đỏ.
“Đây là tình huống gì vậy?”. Đường Vũ kinh ngạc nhìn “món đồ chơi” trong tay, nên biết rằng chiến hạm tinh tế là trải qua chế tạo bằng chất liệu đặc thù, trên mức độ nhất định có thể chống cự vũ khí công kích của thú nhân, mà món đồ chơi cơ giáp trong tay cậu cư nhiên có thể nháy mắt bắn thủng chiến hạm tinh tế rắn chắc!
Bé trai thoạt nhìn lịch sự đẹp trai kia ngượng ngùng gãi gãi đầu: “Con chỉ là hơi cải tạo nó lại 1 chút……..”.
Ngay khi Đường Vũ đang nói chuyện với bé sói thì áp khí hạ thấp lại nhanh hơn, mà cảnh báo màu đỏ cũng nháy mắt bay lên tới cảnh báo màu đen. Cậu bất đắc dĩ nhìn bé gấu đứng ở bên cạnh cái lỗ to, “Con lại làm chuyện tốt gì rồi hả?”.
“Con, con chỉ muốn giúp đỡ lấp lỗ nhỏ, ai biết nó yếu ớt như vậy…….”. Bé gấu nhìn nhìn nắm tay của chính mình, lại nhìn nhìn cái lỗ to đã bị phá hoại lớn gần bằng nửa người nó, vô tội giải thích. Lỗ to như thế sinh ra lực hút, đối với thú nhân bình thường mà nói đều có chút khó có thể chống cự, nhưng đứa bé mập ú mềm nhũn này cư nhiên có thể vững vàng đứng ở bên cạnh lỗ to, không bị ảnh hưởng gì.
Đường Vũ đỡ trán, đứng dậy ôm lấy 3 bé con định rời khỏi cái phòng đã bị lực hút hoàn toàn hủy diệt, “Đây là chiến hạm tinh tế thứ mấy mà gần đây các con phá hỏng hả? Hả?”.
Bọn họ mới đi ra thì nhìn thấy ba người Courson lo lắng chạy tới, chung quanh là chiến sĩ cơ giáp khẩn trương cứu giúp, may mắn từ sau ngày đầu tiên 3 bé con thể hiện lực phá hoại cường đại của bọn nó thì Courson quyết đoán an bài cái loại chiến hạm tinh tế tùy thời có thể rời đi vứt bỏ này, nhưng cho dù như thế, từ lúc hết chiếc này tới chiếc khác bị phá hỏng cho tới nay thì cho dù là ông nội tướng quân Hardman, ông nội Quentin thổ hào cũng đều có chút chịu không thấu, chiến hạm tinh tế không rẻ nha!
“Xem ra phải phong ấn lực lượng của bọn nó, đợi bọn nó lớn lên thì trả lại cho bọn nó”. Đường Vũ giơ bé hổ từ đầu tới đuôi đều đang ngủ say lên cao, bé con này có thể do cảm thấy thú hình ngủ thoải mái hơn, tứ chi lông xù mềm nhũn rủ xuống, tùy ý cho Đường Vũ vuốt ve, chính là không tỉnh, động tĩnh vừa rồi lớn như vậy cũng không làm cho bé hổ này tỉnh lại 1 chút, “Con sao lại thích ngủ như vậy chứ, Ares, trước đây anh cũng như vậy sao?”.
Không đợi Ares trả lời thì thanh âm hơi hơi xa lạ của một người vang lên, vốn đám người Đường Vũ vừa rồi sau khi chiến hạm tinh tế kia bị phá hủy thì bị Courson sắp xếp tới trên chiến hạm của nhà Quentin, người tới là 1 trung niên giống cái hơi hơi gầy yếu, thoạt nhìn rất thanh tú, khí chất cực đặc biệt, “Tiểu lão hổ hẳn là giống cậu, Tiểu Vũ”.
Đường Vũ nghi hoặc nhìn về phía đối phương, cẩn thận lục soát trí nhớ, cậu xác định chính mình kể cả một đời kia cũng không biết đối phương, nhưng lại cảm thấy quen thuộc khó hiểu, “Ông là ai?”.
Carl cười hì hì kéo Đường Vũ qua, đi tới bên cạnh giống cái gầy yếu, “Tiểu Vũ, anh vẫn chưa giới thiệu với em, ông ấy là mẹ của anh, làm đồ ăn rất ngon nha!”.
Đường Vũ nghe vậy thì lộ ra biểu tình xấu hổ, vội vàng muốn chào hỏi, lại không biết mở miệng như thế nào, lúc này cậu mới phát hiện cậu đều đã sinh con với Carl rồi nhưng hai người lại còn chưa chính thức kết hôn và ra mắt cha mẹ!
Giống cái gầy yếu quan tâm nhìn ra Đường Vũ xấu hổ nên nhã nhặn cười, “Cậu cũng gọi tôi là mẹ như Carl đi, lại nói tiếp có thể khiến mộc thần đại nhân gọi tôi là mẹ thì cũng là tôi chiếm tiện nghi”.
Đối với mẹ của Carl cư nhiên biết thân phận thật của chính mình thì Đường Vũ hơi hơi nhướn mày, đi tới lại lắc lắc đầu, “Mẹ, đừng nói như vậy, nếu mẹ biết tồn tại của Lục Long, tự nhiên hẳn là cũng biết cái gọi là thần chi cũng bất quá chính là tu giả càng cường đại hơn mà thôi”.
Mẹ Carl tiếp nhận tiểu lão hổ từ trong tay Đường Vũ, chậm rãi vuốt lông cho nó, ánh mắt lộ ra thần sắc hoài niệm, “Khi đó con cũng mê ngủ như vậy. Ta biết con khẳng định rất tò mò, đi thôi, ta mang con đi coi mấy thứ đồ vật”. Sau đó quay đầu nói với 3 người Carl, “Các con đừng đi theo”. Nói xong giao lại tiểu lão hổ, chủ động kéo Đường Vũ đi khỏi.
Chiến hạm tinh tế này là 1 trong những chiếm hạm lớn nhất của nhà Quentin, nghe nói là tộc trưởng Quentin vì giống cái yêu dấu của ông đặc biệt tạo ra, khi Đường Vũ đi theo mẹ Carl tiến vào 1 cái khu vực thì cậu mới hiểu được cái gì gọi là đặc biệt xây dựng!
Sau khi cửa cách ly mở ra thì Đường Vũ bị chấn kinh, bên trong cư nhiên là phong cách kiến trúc đời Đường, tuy rằng sẽ không quá mức hoa lệ, lại nơi nơi lộ ra ấm áp thoải mái, có thể thấy được người sinh hoạt tại nơi này dụng tâm nhiều ra sao.
“Mẹ cũng là người địa cầu?”. Đường Vũ kinh ngạc nói, xem tình hình này thì chẳng lẽ là xuyên qua từ thời Đường sao?
Mẹ Carl gật gật đầu lại lắc đầu, “Nói chính xác thì ta hẳn là coi như là người của thế giới thú nhân, cha ta là 1 trong những người được chọn trước đó, bởi vậy ta từng tiến vào bên trong bí cảnh, thậm chí bởi vì cha ta chết mà bị nhốt trong đó”.
“Vậy mẹ……..”. Sau này Đường Vũ lại từ trong miệng Courson nghe nói kết cục bi thảm của giống cái và trẻ con bị biến mất, không rõ mẹ Carl vì sao có thể thoát khỏi nơi đó.
“Lục đại nhân đã cứu ta, hiện tại nghĩ lại, đó hẳn là mảnh nhỏ linh hồn của Lục đại nhân, ông ấy đã cứu ta, cũng kích hoạt trí nhớ của 1 phần linh hồn. Con không biết ta là bình thường, bởi vì từ trước khi con sinh ra thì ta cũng đã chết rồi. Lúc ấy tình thế rất khẩn trương, tất cả mọi người đổ tội khó khăn của quốc gia tới trên người quý phi, nhưng quý phi đã có thai, đứa bé kia chính là con, mà ta là 1 tiểu thái giám bên cạnh của quý phi, mạng không đáng tiền, cho nên ta và Lục đại nhân dùng treo đầu dê bán thịt chó, cứu quý phi đi ra ngoài”. Mẹ Carl rất bình tĩnh trình bày, dù sao đối với ông mà nói, đây chính là những gì đã trải qua ở kiếp trước.
“Vậy mẹ sao lại biết chuyện trước đây của con………?”. Đường Vũ nghi hoặc hỏi lại, liền ngay cả trí nhớ của chính cậu đối với một đời chuyển thế ở đời Đường kia cũng không quá khắc sâu.
“Lục đại nhân đã là tồn tại chuẩn thánh cấp, nhưng lúc ấy còn có càng nhiều người lợi hại hơn so với ông ấy, ví dụ như tam thái tử là chuyển thế của Hồng Long có hỏa hệ thần vị, cho nên sau khi ta chết thay cho quý phi thì hắn thu thập linh hồn của ta, cũng dưỡng tại bên người, thông qua thủ đoạn dưỡng hồn kéo dài sinh mệnh của ta, chờ đợi thời cơ tìm kiếm thân thể thích hợp, cũng chính là khi đó ta bởi vì đi theo bên người Lục đại nhân mà thấy được lúc con sinh ra cùng với lớn dần sau đó. Đại khái bởi vì linh hồn con quá mức cường đại, thân thể không thể chịu đựng được, cho nên trước đây con cũng vẫn rất thích ngủ, tựa như tiểu lão hổ bây giờ. Ta suy đoán nó hẳn là kế thừa năng lực của con, hơn nữa thân mình Ares cũng quả thật là thú nhân có căn cơ cực tốt, cho nên đứa bé này tương lai chỉ sợ sẽ càng trở thành tồn tại đáng sợ”. Giọng điệu của Mẹ Carl vẫn thản nhiên như cũ, không có kích động gì.
Đường Vũ nghe xong giải thích của đối phương thì nhẹ nhàng cười cười, “Con không cần bọn nó trở thành tồn tại lợi hại ra sao, chỉ cần sống vui vẻ là tốt rồi. Mẹ, cám ơn mẹ”. Cậu không có nhắc lại chuyện quá khứ, chính là trịnh trọng nói lời cảm ơn, không riêng vì người này năm đó cứu chính mình mà cũng vì người này đã sinh hạ Carl.
Mẹ Carl lẳng lặng nhếch khóe miệng lên, giọng nói trở nên thận trọng, “Hiện giờ con trở thành người được tôn sùng của thế giới thú nhân, ngồi vững mộc hệ thần vị, về sau con sẽ gặp phải kẻ thù càng cường đại hơn hơn, Carl liền giao cho con”.
Khi Đường Vũ đi ra khỏi cửa cách ly thì 3 thú nhân bầu bạn đang ôm bé cưng của bọn họ chờ đợi cậu, sáu cặp mắt chấp nhất nhìn chằm chằm cậu, tràn đầy đều là tình yêu. Cậu đột nhiên hiểu ra, có lẽ đây mới là ý nghĩa đích thật khi cậu đi vào thế giới này, cũng là mục đích chân chính khi trà thánh Lục Vũ tạo ra thế giới này!
Lực lượng cường đại chân chính là lực lượng bảo hộ!
Bước nhanh đi lên phía trước, Đường Vũ giang hai cánh tay ôm chặt lấy mọi người, “Em yêu mọi người!”.
Notes: Dzậy là ta đã hoàn thành bộ truyện đầu tiên trong sự nghiệp tập tành edit của mình, mừng quá đi, tung bông ăn mừng nào