• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đường Vũ hít sâu rồi nhẹ nhàng thở ra, cảm xúc dần dần lấy lại ổn định, tiếng ồn xung quanh chậm rãi biến mất chỉ còn lại có giấy trắng quý báu ở trước mặt. Cậu cầm bút chì, xoay xoay cổ tay giãn gân cốt, có 1 thời gian cậu không đụng tới bút vẽ, từ động tác của cậu thì người xem tại hiện trường với người xem qua quang bình không tự chủ xoay xoay cổ.

Bút chì nhẹ nhàng để lại 1 vết màu đen trên giấy, Đường Vũ bắt đầu miêu tả đầy đủ cây trà Đan Tung, mà không chỉ có mầm lá, lá mà còn có cả thân cây. Đầu tiên là vài nét bút phác thảo cái khung trước, cậu chọn kiểu phác hoạ từng chút vẽ ra cây trà Đan Tung.

Đường Vũ càng vẽ càng chuyên tâm, tinh thần lực vô tình từ bút vẽ rót vào trong bức tranh.

Đầu tiên cảm giác thấy không thích hợp chính là giống đực thú nhân ở hiện trường, người này đang đứng ở cấp bậc thú võ giả trung cấp. Thú võ giả cùng ma thực sư giống nhau, tổng cộng chia làm 9 cấp, 1-3 là sơ cấp, 4-6 là trung cấp, 7-9 là cao cấp, bây giờ Carl là cấp 3 của thú võ giả sơ cấp, Ares so với những người cùng tuổi thì mạnh hơn nhiều, Ares vừa mới bước vào cấp 2, mà người  đầu tiên phát hiện sự bất thường này đang kẹt ở cấp 5 đã 1 khoảng thời gian rồi, vốn chỉ là tò mò quan sát Đường Vũ vẽ tranh, muốn biết tiểu giống cái này làm sao giành được quyền đặt tên nhờ đồ cổ này, không ngờ đắm chìm đến trong bức tranh, suy nghĩ chạy theo bút chì, thú nguyên lực lại có thể vô tình vận chuyển lên.

Phát hiện này làm cho thú nhân nhất thời khiếp sợ mà tỉnh táo lại, thú nguyên lực cũng theo đó mà ngừng vận chuyển, nhưng gã lại giật mình phát hiện thú nguyên lực rất lâu không có thể tăng trưởng bắt đầu có dấu hiệu nhúc nhích, nhưng nghĩ muốn lại đắm chìm đến loại cảnh giới vừa rồi thì rất khó, hơn nữa chung quanh liên tiếp bắt đầu có thú nhân phát hiện sự bất thường này thậm chí có tên lỗ mãng xem thường số người đông đúc ở đây lại có thể trực tiếp lôi ra 1 ma thực đem theo bên người ăn vào bụng, sau đó ngồi xuống tại chỗ bắt đầu tấn cấp.

Từ bút vẽ của Đường Vũ càng vẽ càng tinh tế tỉ mĩ, thú nhân xem quang bình ngoài trời cuối cùng cũng cảm giác được thú nguyên lực đang tự nhiên vận chuyển! Càng ngày càng nhiều thú nhân vây tới trước quang bình, lập tức mọi người cũng dừng chân lại, ngẩng đầu lên nhìn chằm chằm quang bình ngoài trời, xe đều đậu ở ven đường, thậm chí ngay cả lái xe của xe cơ giáp công cộng sau khi được hành khách giải thích cho thì tạm thời dừng lại cùng nhau xem live.

Trên cây trà có chút lá cây nhỏ hoặc lớn, hình dạng có dài mảnh cũng có hình bầu dục, lá nhọn có, lá hình lưỡi kiếm có, hơi quăn cũng có, cũng không thống nhất nhưng tất cả triển lãm bên cạnh lá cây nhọn đều có đường lượn sóng, uốn lượn bên trái hay bên phải, giống miệng chim.

Đường Vũ cảm giác được mình như đang vẽ tranh trong vũ trụ, bên cạnh tinh cầu là 1 cây trà, chung quanh tràn ngập hương trà tươi mát, tinh thần từ trước đến giờ chưa có nhẹ nhàng khoan khoái như bây giờ. Từ nét bút cuối cùng phác họa xong, cậu cảm giác ban nãy đi ra từ trong trạng thái linh hoạt kỳ ảo này thì chung quanh cực im lặng, cậu nghi hoặc ngẩng đầu lên nhìn về phía chung quanh, mọi người vẫn đang yên tĩnh vì bức tranh.

Đột nhiên có 1 thú nhân cực vui mà khóc, hướng phía Đường Vũ  lao tới, bị 3 con thú nhân nháy mắt hoàn hồn đồng loạt ngăn lại, hơn nữa con gấu bóp chặt tay tạo ra âm thanh không khí nổ lép bép làm thú nhân cao hứng quá tỉnh lại.

“Đúng, rất xin lỗi! Tôi cao hứng quá! 5 năm! 5 năm rồi mà thú nguyên lực của tôi không có biến hóa! Ngay vừa rồi! Tôi lại có thể đột phá bình cảnh! Trà Trà! Cám ơn! Rất cám ơn!”. Thú nhân kích động nói năng lộn xộn, các thú nhân chung quanh ném qua ánh mắt thấu hiểu, bọn họ cũng hoặc nhiều hoặc ít có tăng lên, hơn nữa thú nhân  kẹt ở bình cảnh rất lâu thì hiệu quả rõ ràng nhất.

Thú nhân xem quang bình ngoài trời thấy phản ứng của các thú nhân ở hiện trường thì biết cảm nhận của bọn họ tuyệt đối càng thêm sâu sắc, không ghen tị mà có chút hâm mộ, tuy rằng còn không biết tại sao lại như vậy nhưng rất rõ ràng là loại hiệu quả này xuyên thấu qua quang bình truyền đi thì bị yếu đi một ít.

Trong nháy mắt hình như cả khu Đông Nam Bộ đều sôi trào, sau đó đoạn truyền hình trực tiếp này phát ở khu vực khác thì cũng dẫn đến hưởng ứng dữ dội, chỉ tiếc xem tần số tiếp sóng thì hiệu quả yếu tới mức cực nhỏ, chỉ có cực ít thú nhân tỏ ra có tác dụng, lúc ấy người đang ở hiện trường trực tiếp nhìn đến hình ảnh mang tính lịch sử này thì sau đó thường xuyên bị người nhà và bạn bè cực kỳ hâm mộ, hơn nữa phải đáp ứng yêu cầu tả lại n lần cảnh tượng ngay lúc đó, người nghe xong luôn nhịn không được thở dài hâm mộ, tiếc nuối chính mình lúc ấy không có ở hiện trường.

Đường Vũ có chút nghi hoặc sự kích động của người xung quanh, hơn nữa mấy tên to con cao hơn 1 m 9 kích động lên thật sự có chút dọa người, đứng lên đi đến bên cạnh Ôn Lương, theo mỗi hành động cử chỉ của cậu đều làm cho người xung quanh nín thở nhìn chăm chú.

“Ôn Lương đại sư, đây là hình dạng đầy đủ của tân ma thực trước đây tôi lấy ra trên mạng, rất có lỗi vì với năng lực hiện tại tôi không có cách nào ngưng kết ra, nhưng hình dáng loại ma thực này có thể nhờ người chuyên môn giám định tính toán theo công thức”. Đường Vũ tự tin nói, 2 tay giơ lên bức tranh phác họa.

Ôn Lương khó nén kích động, đồng thời dùng 2 tay run rẩy cầm bức tranh, kỳ tích! Đúng là kỳ tích! Thấy hành vi vừa rồi của tiểu giống cái thì Ôn Lương càng thêm khẳng định con đường lúc trước mình một mực tìm kiếm không có đi sai!.

Đây là  kỳ tích hiện ra do tinh thần lực bị sử dụng đến cực hạn!

Cho tới nay, tuy rằng mọi người biết tinh thần lực rất quan trọng nhưng cũng chỉ cho rằng là 1 trong những điều kiện ngưng kết ma thực, đánh giá một cái giống cái vĩ đại phải xem thành quả ngưng kết ma thực! Cho nên, chủng tộc giống cái suy tàn đã mất đi tên của mình mặc dù có được tinh thần lực cường đại lại vẫn là “đồ vô dụng” như cũ!

“Tôi nghĩ không ai sẽ  nghi ngờ Trà Trà, cũng chính là Đường Vũ có bản quyền sáng tạo đi”. Ôn Lương cố hết sức khống chế bản thân không cần quá mức kích động, lại có thể liều lĩnh không đợi cùng các ma thực sư cao cấp khác thương lượng thì liền trực tiếp tuyên bố kết quả rồi.

Đương nhiên lúc này cũng sẽ không lại có ma thực sư nào dám phản đối, còn có ai có thể chỉ bằng vào vẽ tranh có thể nâng cao thú nguyên lực của thú nhân! Điều này cần hiểu rõ ma thực cỡ nào! Liền ngay cả đứa con giống cái của tướng quân Luke cũng phải hừ lạnh 1 tiếng nhanh chóng rời khỏi, tránh đi bọn phóng viên đáng ghét này. Lúc mọi người lấy lại tinh thần đã nhìn không thấy bóng dáng giống cái kiêu ngạo cùng bảo tiêu thú nhân của cậu ta.

Đường Vũ  không vì vậy mà có cảm giác đặc biệt vui vẻ, chỉ là nhẹ giọng nói, “Ôn Lương đại sư, tôi có thể đặt tên cho ma thực này không?”.

Ôn Lương cẩn thận gật đầu, “Có thể! Lúc này tôi tuyên bố với tất cả truyền thông, Đường Vũ có quyền đặt tên cho tân ma thực!’.

Lẳng lặng nhìn về phía có nhiều cameras đối mặt với mình, nếu không phải tất cả thiết bị thoạt nhìn càng thêm tiên tiến, nhanh và tiện thì Đường Vũ  thật có cảm giác quay lại địa cầu, “Đan Tung, tôi đặt tên cho ma thực này là Đan Tung. Đan Tung không phải chỉ có 1 loại mà nó còn có thể kéo dài ra rất nhiều loại, ví dụ như cái này có mùi hoa lan cho nên goi là Lan Hương Đan Tung! Đây là loại mới khác hoàn hoàn với 9 đại ma thực, cụ thể nó sẽ đối thú nguyên lực sinh ra ảnh hưởng nào thì còn đang nghiên cứu”.

Lời nói long trời lở đất của Đường Vũ trực tiếp thừa nhận tân ma thực là ma thực tự thành hệ thống, nó so với ảnh hưởng của một ma thực đơn thuần càng thêm sâu sắc, hơn nữa nghe giọng điệu của Đường Vũ thì hình như đã có được đầy đủ chứng cớ biện luận, thậm chí rất có thể đã thành công?! Những lời này ngay cả Ôn Lương đại sư đứng bên cạnh Đường Vũ đều run rẩy, mà trung úy lang tộc vẫn che chở cho Đường Vũ  thì trong nháy mắt lộ ra cưng chiều bất đắc dĩ, tiểu giống cái này vẫn thích dọa người như vậy,  xem ra anh thật sự phải đổi công tác.

Nhưng còn sốc hơn nữa là Đường Vũ tiếp tục nói, “Bản quyền sáng tạo Đan Tung không phải của tôi, sau đó tôi sẽ thông qua công hội ma thực sư hoàn toàn công khai số liệu ma thực kỹ càng tỉ mỉ, không chỉ có chỉ là số liệu mô phỏng trên mạng mà về sau có hàng loạt tân ma thực xuất hiện đều sẽ công khai toàn bộ!”.

Ôn Lương nghe đến mấy cái này đã muốn ngăn cản lại rồi thì do dự buông tay, thở dài, trong lòng nhịn không được khâm phục đứa nhỏ còn ốm yếu hơn phần lớn giống cái này. Các hạng số liệu ma thực trực tiếp ảnh hưởng trình độ hiểu rõ của nhóm giống cái với ma thực, hiểu biết càng sâu tạo ra ma thực có năng lượng càng cao càng tinh khiết. Trước mắt cơ bản công khai đều là số liệu trên mạng chỉ đề cập đến bề ngoài, chỉ có thể có ý nghĩa hướng dẫn. Trong hiện thực số liệu ma thực sẽ gồm mọi mặt, sở dĩ hệ thống 9 đại ma thực đầy đủ là bởi vì chúng nó có được đầy đủ tư liệu từ rễ cây đến búp lá, có thể làm cho ma thực sư càng hiểu sâu hơn toàn thể hệ thống ma thực.

Nhưng hiện tại giới ma thực sư vì hiệu quả và lợi ích càng ngày càng nặng, mỗi người đều coi trọng … của mình, không bằng lòng công khai nghiên cứu ma thực của mình. Quyết định của Đường Vũ không thua gì đem tệ đế quốc của mình rải trên đường, nhưng hành vi ngu ngốc một cách đáng yêu này có lẽ có thể làm cho giới ma thực từ xa xưa một lần nữa toả sáng tái sinh! Có ông cùng nhóm lão già kia giúp đỡ thì Đường Vũ có thể yên tâm đi “làm chuyện điên rồ”, tin tưởng những người đó cũng vui vẻ tán thành.

Nụ cười của Courson càng sâu, anh cũng không ngờ tiểu giống cái sẽ có quyết định kinh người như thế, nhóm thích hạ độc thủ chỉ sợ tức đến hộc máu, cũng may mắn Đường Vũ đến đây 1 mình, đoán chừng về sau có anh cùng 2 thú nhân ngu ngốc kia thì nguy hiểm của Đường Vũ sẽ ở  trong phạm vi có thể khống chế được.

Nhận được ánh mắt ám chỉ của Ôn Lương đại sư thì Courson vội vàng gọi Carl cùng Ares thừa dịp lúc mọi người còn đang vì tuyên bố của Đường Vũ mà khiếp sợ ngẩn người thì nhanh chóng bảo vệ tiểu giống cái đi khỏi đây, nếu không đợi đám người kia kích động lên thì có thể tưởng tượng được.

Bốn người ngồi trong xe cơ giáp của Carl, bởi vì chỉ có xe của con gấu này đủ lớn, Carl không rõ vì sao thú nhân lúc trước tình cờ gặp mặt phải đi theo bọn họ về nhà nhưng thấy tiểu giống cái vui vẻ như vậy thì con gấu định chờ cho Ares cùng tiểu giống cái lên lầu trước,  còn anh sẽ cùng con sói Courson luôn tươi cười này nói chuyện.

Sau khi trở về Đường Vũ không nghi ngờ gì liền lên lầu trước chuẩn bị cơm trưa. Hơn mười phút sau, trung úy lang tộc cười tủm tỉm thong dong đi vào nhà Đường Vũ, tự mình ngồi xuống sô pha, động tác tao nhã giống như đang ở cung điện nguy nga lộng lẫy. Mà theo sát phía sau đi vào là Carl với 2 má sưng đỏ rõ ràng, khuôn mặt đẹp trai của con gấu bị biến dạng làm người ta không đành lòng nhìn thẳng.

“Carl, anh bị gì vậy?”. Đường Vũ  bưng 3 chén nước trái cây đi ra, đúng lúc nhìn thấy con gấu bị thương, khó hiểu hỏi.

Con gấu buồn bực đi từ từ đến bên cạnh Đường Vũ, ôm cậu vào trong ngực, cằm để ở trên đầu cậu rồi làm nũng, “Không cẩn thận đụng vào, có hơi đau, tiểu Vũ……”.

Đường Vũ kéo đầu Carl xuống, nhìn kỹ may mắn chỉ bị thương ngoài da, với khả năng bình phục của con gấu này mà nói rất nhanh có thể khỏi hẳn, vì thế an ủi sờ sờ hai má bị thương của con gấu. Kết quả con gấu được voi đòi tiên làm trò trước mặt người khác hôn nhẹ lên môi cậu, cậu mất tự nhiên vỗ trán Carl, “Đừng gây rối! Tự anh đi bôi thuốc đi”. Cậu cũng không quên thân phận hiện tại của mình xem như “đã kết hôn”, hơn nữa ông xã chính thức đang ngồi bên cạnh nhìn bọn họ ngẩn người.

Trung úy lang tộc nhìn thấy hành động ra oai của Carl thì trong lòng tính toán vừa rồi xem ra là chưa dạy dỗ con gấu này đủ.

Đường Vũ không có phát hiện trong phòng khách sóng ngầm mãnh liệt, trong đầu tính toán làm bữa cơm trưa phong phú ra sao, cậu không tiện ra ngoài mua nguyên liệu nấu ăn, trong tủ lạnh nguyên liệu nấu ăn tươi không nhiều lắm, Courson trợ giúp cậu nhiều như vậy, hiếm khi đến làm khách thì cậu cũng hy vọng có thể làm nhiều đồ ăn ngon cho anh ta ăn.

Trước khi công nghệ chế biến trà phát triển, người xưa kỳ thật đều là trực tiếp nấu lá trà tươi dùng để uống, hiện tại sau khi trực tiếp đem lá trà ra gia công có chút rất khoa trương, nhưng nếu là dùng lá trà tươi làm thành đồ ăn thì để những thú nhân này tiếp nhận 1 chút chắc là có thể!. Nghĩ đến Courson đưa cho cậu ma thực giống Đan Tung kia thì trong đầu cậu tính toán có thể làm ra đồ ăn ngon nào.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK