Thú nhân bên trong qua lại đi như thoi đưa đã quen với vật trang sức xa hoa tới quỷ dị trong chiến hạm, bộ dáng bình tĩnh ngược lại làm cho Đường Vũ cảm thấy thẩm mỹ có vấn đề chính là chính mình.
Lười lại đi xem trang hoàng phá vỡ mỹ quan bên trong chiến hạm này, Đường Vũ đi tới đi tới, suy nghĩ bay trở về phòng nghiên cứu tạm thời của mình. Mấy ngày nay cậu đều đang nghiên cứu cặn bùn đất mang về từ tinh cầu bị đám cháy lớn đốt cháy, kết quả làm cho cậu ngạc nhiên mừng rỡ, còn vui hơn so với lấy được cuốn trà kinh bị thiếu, bùn đất này quả nhiên là tử sa gần như đã tuyệt tích (biến mất)ở trên địa cầu!
Tử sa*! Nếu bùn đất cậu tùy tiện mang về đều là loại tử sa trung cấp có hàm lượng tạp chất cũng không tính rất cao, vậy nếu cả tinh cầu đều là quặng mỏ tử sa……….Đường Vũ nuốt loại này nước miếng, đây là phát tài!
* Đất tử sa: là loại đất sét rất mịn, có chứa thạch anh, mica và nhất là chất sắt. Tìm hiểu thêm tại đây
Nhìn nhìn trang sức nặng gu chung quanh, quên đi, cậu vẫn đừng nghĩ nhiều như vậy, thế giới thú nhân ngay cả lửa đều không có thì phải làm sao mới nung được trà cụ tử sa (ấm trà làm bằng đất tử sa), nhưng thật ra đây là vấn đề nhỏ, quan trọng nhất là cách chế biến lá trà cậu còn nắm ở trong tay không tìm được cơ hội thích hợp phổ biến ra! Sản xuất trà cụ có tác dụng gì! Cho dù người ăn con cua sớm nhất cho không con cua siêu bự cao cấp thì chỉ sợ không phải ai cũng dám ăn!
Vứt bỏ suy nghĩ trong đầu, Đường Vũ tiếp tục đi theo thú nhân dẫn đường phía trước đi tới vị trí nơi ở anh trai của Carl, mấy ngày này mê nghiên cứu tử sa nên thiếu chút nữa quên mất thằng nhóc gấu nhà cậu, cậu đã nói cảm thấy cứ là lạ sao í, cư nhiên cũng không ai nhắc tới, thật đáng thương.
Trong tay Đường Vũ mang theo quà ra mắt anh trai của Carl và hộp đồ ăn ngon bù đắp cho Carl, bên trong phát ra mùi ma thực nồng đậm, hơn nữa hiện tại cậu khôi phục hình tượng nhân vật của công chúng, mỗi 1 hành động đều mang theo hơi thở phiêu dật xuất trần mà mọi người quen thuộc, làm cho lính đánh thuê thú nhân lần đầu tiên nhìn thấy Trà Trà Đường Vũ thiếu chút nữa hưng phấn quá … mà trực tiếp thú hóa!
Trà Trà! Trời ạ! Bọn họ gặp ai a! Là Trà Trà đó! Tận mắt thấy Trà Trà!
Thú nhân trộm đi theo phía sau Đường Vũ càng ngày càng nhiều, không bao lâu phía sau liền xuất hiện cái đuôi nhỏ dài ngoằng, tiết tấu bước đi giống như con rắn tham ăn.
Gần đây trải qua một đoạn thời gian rèn luyện mấy lần, cho dù không mượn lực lượng thần bí thì tinh thần lực của tự thân Đường Vũ cũng đã đủ mạnh mẽ. Đối với cái đuôi dài ngoằng phía sau thì môi cậu nổi lên ý cười, cách 1 cánh cửa cách ly chính là phòng của anh trai Carl, trước khoảnh khắc cậu bước vào thì đột nhiên quay đầu lại hướng tới thú nhân nhìn không thấy gì xua tay mỉm cười, sau đó liền đi thẳng vào trong phòng, phía sau chợt vang lên một trận tiếng tru, không ít thú nhân hưng phấn quá độ thậm chí xuất hiện dấu hiệu bán thú hóa, lộ ra cái đuôi và cái lổ tai!
Mới vừa đi vào cái phòng cực rộng này thì Đường Vũ theo bản năng nhíu mày, trong không khí truyền tới mùi ngọt ngấy làm cho cậu rất muốn ói. Cậu cũng không bài xích đồ ngọt, thậm chí còn thích rất nhiều món điểm tâm ngọt, phối hợp nước trà thì vị cực ngon.
Nhưng là khi trong tầm mắt người ta có thể nhìn thấy mà chỉ thấy tất cả đều các loại đồ ngọt, chóp mũi đều ngửi thấy mùi ngọt ngào thì chỉ sợ phản ứng đầu tiên của người bình thường đều là miệng thấy chua lè!
Bên cạnh là thằng nhóc gấu vẻ mặt cầu xin cầm muỗng (thìa) ngẩn người đã mấy ngày chưa gặp, bộ lông thoạt nhìn xơ xác lộn xộn, đỉnh đầu gấu dựa vào bên trái cư nhiên xuất hiện một vòng tròn rụng lông, trực tiếp có thể nhìn thấy làn da của đỉnh đầu! Áp lực này rốt cuộc lớn bao nhiêu mới có thể xuất hiện hiện tượng bị áp lực mà rụng lông này.
Không biết tại sao Carl dùng thú hình cầm muỗng ăn cơm, chỉ có 4 đầu ngón tay của móng vuốt thịt lông xù rất khó cầm chắc muỗng, mà anh hình như phải ăn cái gì đó rất chán ghét phản cảm, cả khuôn mặt đều nhăn thành 1 đống. Nhìn thấy Đường Vũ tới thì anh vui cực mà khóc, trực tiếp chảy nước mắt nhào tới, ôm Đường Vũ lăn tới trên mặt đất, khi tiếp xúc trên mặt đất mạnh mẽ lăn mấy vòng, để Đường Vũ ở trên còn chính mình làm đệm lưng.
“Tiểu Vũ, hu hu, anh trai của anh lại bắt nạt anh! Nếu em không tới thì không còn gặp lại anh nữa, cũng chỉ có thể tới đặc biệt tặng hoa cúc cho anh (ý bẩu là chết)! Hu hu!”. Con gấu Carl ôm Đường Vũ, đầu con gấu không ngừng cọ tới cọ lui ở đỉnh đầu của Đường Vũ, làm kiểu tóc Đường Vũ đặc biệt chải chuốt vì lần đầu đi gặp người nhà bầu bạn bị phà hỏng hoàn toàn.
Đường Vũ vốn còn có chút lo lắng và đồng cảm cho Carl thì nhịn không được trong lòng trở mình xem thường, tên ngốc này còn có thể làm nũng mách tội, xem ra không sao cả, vì thế dùng sức đẩy Carl ra, đi tới hộp đồ ăn vừa mới rồi phản ứng nhanh chóng ném tới một bên mở ra xem xét, may mắn không có bởi vì này tên ngốc lỗ mãng này làm hỏng.
Cầm quà gặp mặt đưa cho anh trai của Carl, Đường Vũ cố gắng bơ vòng trang sức vàng thô to trên cổ của đối phương, chỉ đặt tầm mắt ở trên mặt anh trai của Carl, mặt của đối phương lớn lên cũng không giống Carl lắm, hai người đứng chung một chỗ nếu chỉ nhìn mặt thì tuyệt đối làm cho người ta không thể tin bọn họ là anh em ruột, khuôn mặt anh trai Malone của Carl cực khôi ngô, khí chất trầm tĩnh, cảm giác nhưng thật ra có chút giống Ares, nhưng hơn nữa một thân trang phục của đối phương kia lại đứng chung một chỗ với Carl mỗi 1 cử chỉ tràn ngập hơi thở bạo ngược thì tuyệt đối là một đôi thổ hào cực kinh điển! Cậu cực muốn biết cha và mẹ của Carl có bộ dáng gì, vì sao có thể sinh ra một đôi như thế…….. Khụ khụ, con cái khác nhau như vậy?
“Chào anh, hy vọng anh sẽ thích món quà nhỏ này”. Đường Vũ không biết gọi anh trai của Carl là gì, dù sao hai người bọn họ xem như tự định chung thân, nếu người nhà đối phương không chấp nhận, lôi kéo làm quen như vậy cậu làm không được, dứt khoát không gọi gì hết luôn.
Malone không nói gì, chỉ là lẳng lặng tiêu sái lại đây, hai tay cầm món quà của Đường Vũ, sau đó lấy lễ nghi của thú nhân trực tiếp mở ra, kế tiếp hẳn là mặc kệ có thích hay không đều phải lộ ra biểu tình hài lòng, cám ơn người tặng quà, nhưng sau khi Malone mở món quà nhỏ của Đường Vũ ra thì gấu hoàng kim đã chuẩn bị tốt biểu tình giật mình vẫn là nhịn không được lộ ra biểu tình càng thêm kinh ngạc và vui sướng.
Cư nhiên là 1 con gấu nhỏ màu hoàng kim làm bằng đồ ăn! Malone nhìn không ra dùng nguyên liệu gì để nấu, nhưng bên trong truyền tới mùi ma thực cao cấp nồng đậm tinh thuần, làm cho gã vua lính đánh thuê tương lai từng gặp qua rất nhiều trân bảo hiếm có đều khó có thể ức chế biểu tình vui sướng, trong đồ ăn ẩn chứa năng lượng khổng lồ, mùi tinh thuần, cũng đủ gã từ cấp 7 thoải mái lên tới cấp 8 cao cấp! Điều kiện tiên quyết là món ăn này có thể giữ được bao lâu? Năng lượng ma thực có thể biến mất hay không?
“……. Cám ơn, tôi thích cực”. Giọng nói của Malone vẫn bình tĩnh không gợn sóng như cũ, cùng Carl đích xác là 2 thái cực tương phản hoàn toàn.
Đường Vũ cười cười theo chỉ dẫn của đối phương đi tới chỗ sô pha thoải mái ngồi xuống, Carl thấy tâm tình của anh hai nhà mình thoạt nhìn thật tốt, không hổ là tiểu Vũ của anh, anh hai khó nhằn như vậy mà lại thoải mái ứng phó, he he, thằng nhóc gấu ngắm ngắm hướng anh hai mình nhón chân đi qua, dùng ngón chân kéo hộp cơm Đường Vũ để ở bậc thềm cửa ra vào tới, ước chừng làm cho hộp cơm di chuyển khoảng 1 mét, Carl rốt cục kiềm chế không được mở ra nắp hộp cơm, bên trong quả nhiên là món ăn ma thực anh thích nhất!
Hu hu! Tốt quá! Là món mặn! Là thịt!Hu hu! Carl ăn tới quên mất anh hai khủng bố bên cạnh lắc đầu bật cười với giống cái nhà mình, móng vuốt trực tiếp lấy, đút đầy miệng đều là thịt, mặt đều là mỡ.
Đường Vũ và Malone quay đầu lại nhìn nhìn Carl, Đường Vũ cười nói, “Tính tình này của Carl đáng yêu nhất”.
Malone gật gật đầu, “Cậu rất tốt, tôi đại diện gia đình Carl chính thức giao nó cho cậu”. Một con gấu nhỏ hoàng kim bằng đậu hủ chiên điêu khắc, bên trong trang trí đồ ngọt thập cẩm liền dễ dàng thu mua anh trai của Carl, mà đối phương thu được ưu đãi cực dứt khoát bán em trai gấu nhà mình.
Sau khi Đường Vũ sửng sốt xong thì bật cười, nhưng mà trước đó đối 1 cái kế hoạch còn có chút do dự thì bây giờ hoàn toàn hạ quyết tâm, “Các anh thật đúng là người một nhà, nhưng tôi tìm anh là có chuyện khác”. Nói xong lấy ra 1 bình trà lài đưa cho Malone, “Anh hai, chúng ta hợp tác đi!”.