Trước đây Courson đã tìm hiểu tư liệu về bối cảnh của Đường Vũ nên biết tinh thần lực của tiểu giống cái rất cao, nhưng khi xem trên màn hình theo dõi thì lại có thể cao đến trình độ này cũng thật sự khoa trương quá mức! Khó trách Đường Vũ có thể thông qua bức tranh ma thực, ca hát mà ảnh hưởng thú nguyên lực của thú nhân! Nghĩ vậy thì anh lại một lần nữa thở dài, nếu tinh thần lực cao như vậy lại phối hợp ma nguyên lực thì tuyệt đối là tồn tại nghịch thiên.
Trên màn hình thì tinh thần lực của giống cái thú nhân trước mặt cũng không rơi vào trị số nguy hiểm, nhưng trái ngược với tinh thần lực của cậu mà nói thì tỉ lệ đã sớm vượt qua trị số nguy hiểm rất nhiều lần, vì để đảm bảo…….. Lão thú nhân quyết định đút nguyên dịch quý báu cho Đường Vũ để bổ sung tinh thần lực.
“Carl, đây là giống cái của cậu à? Tôi cần cậu dùng khế ước câu thông, giúp tôi dẫn nguyên dịch chữa trị tinh thần lực tiểu giống cái này”. Lão thú nhân cởi áo khoác và quần của Đường Vũ ra, chuẩn bị bôi nguyên dịch ở trên người cậu, có thể giúp hấp thu rất tốt với thuốc dẫn, kết quả phát hiện hình xăm trên cánh tay trái của cậu, “Tại sao là hình xăm hổ tộc?”. Từ lúc bắt đầu đi vào cửa thì vẫn đều là Carl ôm tiểu giống cái này, tuy rằng màu da rất giống với Carl, nhưng lão Bố là ai, thuốc dùng để thay đổi vẻ ngoài này là ông cho Carl, lần đầu tiên thấy Carl lo lắng cho 1 giống cái như vậy, lão Bố còn tưởng rằng giống cái này là bạn đời của Carl hoặc là đối tượng theo đuổi, ai biết đối phương thế nhưng đã ký kết khế ước cùng thú nhân khác rồi!
Carl nghe được sự buồn bực trong lời nói của lão Bố, chỉ chỉ Ares còn đang truyền máu, “Cậu ta là bạn đời giống đực của tiểu Vũ”.
Đương nhiên Ares cũng nghe được lời nói của lão thú nhân, dứt khoát lưu loát nhổ ống truyền dịch đi đến bên người Đường Vũ, “Giống cái của tôi”.
Lão Bố nhìn nhìn Carl lại nhìn nhìn Ares, ông không xen vào chuyện người trẻ tuổi yêu đến yêu đi, nếu đã có khế ước thú nhân ở đây thì dễ làm rồi, “Đợi tôi đút nguyên dịch cho giống cái của cậu ăn thì cậu khống chế thú nguyên lực thông qua khế ước liên hệ mà đi vào trong cơ thể đối phương, bố trí nguyên dịch đều đặn ở vị trí trọng điểm mà tôi chỉ”. Lại nhìn nhìn tình huống của Ares, nhịn không được lo lắng, bây giờ tình hình của cậu chưa ổn, đừng cậy mạnh nếu không 2 người các cậu sẽ gặp nguy hiểm”.
Ares gật gật đầu tỏ vẻ không thành vấn đề, lão Bố liền đút nguyên dịch vào trong miệng Đường Vũ. Ares cầm tay Đường Vũ, thú nguyên lực thông qua khế ước không hề trở ngại đi vào trong cơ thể Đường Vũ, nếu không có tầng thông đạo này thì thú nguyên lực mạnh mẽ đi vào sẽ tạo thành tổn thương nghiêm trọng với giống cái, giống như là lúc trước Đường Vũ kiểm tra tình hình của cha Larry, kết quả bị đối phương tấn công ngược lại làm cho tinh thần lực chấn thương, loại tình huống này kỳ thật giống cái bình thường chỉ sợ đã trực tiếp hôn mê nhưng Đường Vũ cũng chỉ cần ngủ 1 chút thì sẽ không có việc gì, kỳ thật lúc ấy là có thể nhìn ra tinh thần lực của cậu rất mạnh.
Ares dựa theo chỉ thị của lão Bố đi vào trong cơ thể Đường Vũ, đây là lần đầu tiên Ares tiếp xúc đến thế giới tinh thần của cậu, là nơi vô cùng rộng lớn, khắp nơi lộ ra ma thực tươi mát, giống như cảm giác mà cậu mang tới cho người khác. Nhưng lúc này thế giới tinh thần rõ ràng bị hư tổn nên không toàn vẹn, Ares bắt đầu đem nguyên dịch quý hiếm bôi đến chỗ đó, nhưng theo thời gian từ từ trôi qua thì trên trán Ares bắt đầu xuất hiện mồ hôi lạnh.
Tinh thần lực của Đường Vũ cực mạnh mẽ, thời gian Ares đi vào tinh thần lực của cậu càng lâu thì càng khó khống chế thú nguyên lực, thậm chí căn bản thoát ra không được, đã hoàn toàn bị kẹt ở bên trong.
Lão Bố nhìn thấy tình hình bất thường, lẽ ra ông cũng không phải lần đầu tiên để khế ước thú nhân giúp chữa trị tinh thần lực của giống cái của họ, người bệnh cho dù bị nặng thì cũng không cần giống đực thú nhân tốn nhiều sức, nhưng hôm nay tình huống vượt ra ngoài dự đoán của ông, mắt thấy hai người Ares và Đường Vũ đều có thể hôn mê bất tỉnh, lão Bố lo lắng nói tình hình cho Carl và Courson biết.
Con gấu không nói hai lời, cắt qua lòng bàn tay của anh, kết quả bị lão Bố cản lại, “Tôi không xác định khi cậu đi vào thế giới tinh thần của giống cái này thì có thể thoát thân, thậm chí rất có thể cậu cũng cùng giống cái này vĩnh viễn không thể tỉnh lại!”.
Carl kiên định nâng lên tay phải của Đường Vũ, sau đó nhìn về phía Ares, “Tôi sẽ không rời khỏi tiểu Vũ đâu!”.
Trong lòng Ares hiện lên tình tự không hiểu, mấy ngày này anh đều nhìn thấy mỗi hành động của Carl đối với Đường Vũ, hơn nữa anh cũng có thể cảm giác được Đường Vũ đối với con gấu nóng nảy này là đặc biệt. Con hổ chưa trừng trải qua vệc này nên bắt đầu nghi ngờ lúc trước hành vi của mình định ra khế ước với Đường Vũ có quá đáng hay không, có lẽ anh hiểu lầm ý đối phương nói thích anh, nghĩ đến nụ cười ấm áp lại bất đắc dĩ của Đường Vũ khi lấy đồ ăn ma thực cho anh thì anh thấy mình lại có chút may mắn khi làm hành động lỗ mãng trước đó, mục đích ban đầu từ từ thay đổi, con hổ phát hiện chính mình càng ngày càng thích cảm giác Đường Vũ đặt ánh mắt lên trên người anh.
Thú nhân muốn cùng 1 giống cái đã có khế ước bạn đời ký kết khế ước bạn đời lần 2 thì cần được người giống đực thú nhân thứ nhất đồng ý, Ares hiểu được ý Carl nhìn về phía mình, anh muốn độc chiếm Đường Vũ nhưng là tình hình hiện tại làm cho anh không có tư cách làm như vậy, tình hình của Đường Vũ bây giờ rất nguy hiểm, nếu anh mạnh hơn 1 chút thì tốt rồi!.
Carl được Ares đồng ý thì trịnh trọng nắm tay phải của mình với tay phải của Đường Vũ lại với nhau, máu tươi tạo thành bạn đời khế ước, được thần thú chúc phúc! Không biết có phải do Carl rất yêu Đường Vũ hoặc là bởi vì Đường Vũ cũng thích, thậm chí yêu Carl nên cánh tay phải của Đường Vũ hiện ra hình xăm hùng tộc có màu rõ ràng nổi bật hơn so với hổ văn 1 chút.
Hùng tộc khế ước rất nhanh hoàn thành, Carl nhanh chóng đưa thú nguyên lực của mình thông qua thông đạo khế ước vào trong cơ thể Đường Vũ, có con gấu có sức sống mạnh mẽ gia nhập, nháy mắt Ares thoải mái rất nhiều, quyền khống chế thú nguyên lực một lần nữa trở lại trong tay anh.
Có 2 thú nhân cùng lúc chữa trị tinh thần lực cho 1 giống cái thì vẫn là lần đầu tiên lão Bố thấy, nhưng giống cái có tinh thần lực cao như vậy thì ông cũng là lần đầu tiên gặp được. May mắn cấp bậc võ giả của con gấu hơi cao một chút nên 2 người miễn cưỡng có thể hoàn thành công tác chữa trị tinh thần lực.
Khi một chút nguyên dịch trân quý cuối cùng bị Đường Vũ hấp thu thì con gấu vàcon hổ cùng lúc thu hồi thú nguyên lực của bản thân, ngã quỳ gối 2 bên của Đường Vũ mà thở hổn hển.
Courson ở một bên lặng lẽ không lên tiếng, hơi thở có chút tối tăm không quá giống trung úy đại nhân bình thường tao nhã. Nếu con gấu tham gia mà cũng không có cách cứu được tiểu giống cái thì anh không biết chính mình có thể không chùn bước trước nguy hiểm như con gấu không, anh thừa nhận chính mình quả thật rất có cảm tình đối Đường Vũ, nhưng loại cảm tình này có đủ để anh mạo hiểm mạng sống với cơ hội cả đời chỉ có một lần ký khế ước bạn đời cứu đối phương không?
Cho tới bây giờ trung úy lang tộc đều thích nắm giữ tất cả sự tình ở trong tay mình lại phát hiện câu trả lời là anh sẽ làm!
Đường Vũ cảm thấy mình giống như là nằm mơ, trong mơ mình lại có thể cùng con gấu định ra bạn đời khế ước, khi “nhìn thấy” vẻ mặt luôn cợt nhả của con gấu tràn đầy sự trang nghiêm thì cậu cảm thấy lần đầu tiên tim mình thuộc về 1 người.
“Ư ——”. Đường Vũ mở mắt ra, đầu rất đau làm cho cậu nhịn không được bật ra rên rỉ, xem ra lúc trước cách dùng loại tinh thần lực này rất nguy hiểm, cậu cũng hiểu được hậu quả dùng tinh thần lực quá độ.
“Tiểu Vũ, cậu có chỗ nào không thoải mái không?”. Đường Vũ nhìn thẳng vào đôi mắt của con gấu, nghĩ đến cảnh “trong mơ” thì trong lòng liền mềm nhũn, vừa định hỏi anh ta thì đột nhiên tầm mắt bị hình xăm trên cánh tay phải hấp dẫn, 1 con gấu to màu nâu chiếm cứ cánh tay phải của cậu, chẳng lẽ kia không phải mơ sao?
“Carl, tôi, chúng ta?”. Đường Vũ nâng cánh tay phải lên hỏi Carl.
Con gấu vui vẻ đến nỗi ánh mắt đều nheo lại, “Về sau cậu chính thức là giống cái của tôi!”.
Đường Vũ há miệng thở dốc, cảm giác đau đầu giống như càng thêm mãnh liệt, tuy rằng cậu cũng không bài xích cùng con gấu kết làm bạn đời nhưng có thể đừng 1 lần 2 lần đều ở tình huống cậu đang mơ mơ hồ hồ được hay không, định ra khế ước nặng như vậy! Sau đó khi đã quen thuộc với lão Bố thì Đường Vũ mới hiểu được khi con gấu cùng mình định khế ước rốt cuộc phải trả giá cái gì. Địa cầu có câu châm ngôn “vợ chồng vốn là chim chóc trong rừng, khi đại nạn tới thì đều tự mình bay đi”. Huống chi lúc ấy cậu và Carl còn chưa phải là vợ chồng, có thể tình cờ gặp được con gấu bự có chút khôn vặt này là vinh hạnh của cậu!
Ngoài ra phản ứng của Ares cũng làm cho Đường Vũ có chút kinh ngạc, cậu vẫn cho rằng con hổ đơn thuần là vì theo đuổi sức mạnh nên theo bản năng mới đi theo bên người mình, tuy rằng hai người đã định ra khế ước rồi nhưng cậu cũng chỉ là đối xử với con hổ như đứa bé không hiểu chuyện. Khi thằng nhóc này bắt đầu học được trả giá và giúp đỡ người khác thì cậu cảm giác rất có cảm giác thành tựu, hơn nữa được giúp đỡ lại chính là cậu, không uổng phí cậu làm ra nhiều đồ ăn ma thực như vậy cho con hổ này ăn.
Lão thú nhân đuổi 3 thú nhân ra khỏi phòng làm việc của mình, chỉ để lại Đường Vũ ở bên kia vừa suy nghĩ vừa cười, nhịn không được trở mình xem thường, lão chỉ biết con gấu kia coi trọng giống cái có chỉ số thông minh biến đi đâu hay là bị di chứng gì!
Lão Bố cảm thấy rất hứng thú đối với giống cái có tinh thần lực cực cao này, thấy biểu hiện của cậu ta bất thường thì dứt khoát giúp cậu ta tiến hành kiểm tra tỉ mỉ lại thân thể, hơn nữa tại phương diện ma nguyên lực này, lão Bố phát hiện trị số của tiểu giống cái này rất kỳ quái nhưng lại không thể nói rõ kỳ quái ra sao, thoạt nhìn mặt ngoài biểu hiện là rất bình thường không có ma nguyên lực. Lão Bố nhớ tới trước kia giống như có sưu tập một ít tư liệu về giống cái không có ma nguyên lực hoặc là ma nguyên lực rất ít ỏi, quên để ở đâu rồi nên quay đầu lại tìm kiếm để đối chiếu xem.
“Rầm!”. Lão Bố đang nghiên cứu số liệu thân thể của Đường Vũ bị tiếng vang đột nhiên truyền đến làm lão hoảng sợ, chấn động tiếp theo truyền đến làm cho lão Bố thầm nghĩ không tốt, xem ra là có người tìm tới cửa gây sự.
Ngay sau đó Carl, Courson và Ares không để ý lời căn dặn trước đó của lão Bố đá văng cửa phòng phòng làm việc trực tiếp vọt vào, “Chúng ta đi mau! Người của tướng quân Luke tìm đến đây!”.
May mắn Ares đã truyền máu gần hết, hơn nữa tố chất thân thể thú nhân mạnh mẽ cùng với bản lĩnh chữa bệnh cao siêu của lão Bố, vết thương lúc nãy nghiêm trọng như vậy mà lúc này cũng bình phục hơn phân nửa, nhìn thấy nghiêm trọng cũng chỉ là tổn thương bên ngoài mà thôi.
“Lão Bố, lão đi cùng chúng tôi đi! Nếu tướng quân Luke biết lão quen biết với chúng tôi thì khẳng định sẽ không bỏ qua cho lão!”. Carl phát hiện lão thú nhân cũng không định nhúc nhích nên vội vàng khuyên nhủ.
Lão Bố lắc đầu, “Không có việc gì, các cậu yên tâm đi, thằng nhóc Luke kia còn không dám đụng đến ta”.
Sở dĩ Carl quen biết lão Bố là thông qua cha của mình nhưng cha anh chỉ nói cho anh biết lão Bố là bác sĩ đáng giá tin tưởng, ngoài ra không nói thêm gì nữa, nếu lão Bố nói như vậy thì Carl cũng không dám chậm trễ nữa, che chở Đường Vũ nhanh chóng rời đi.