Nhìn thấy Ares vừa mới đánh ra con bài nhị điều thì Đường Vũ cũng đánh ra theo, không ngờ trong nháy mắt Đường Vũ đánh ra thì con lão hổ mặt than liền cấp tốc lật bài, “Ù”. Con lão hổ này vì thắng Đường Vũ mà thậm chí bỏ 3 lần cơ hội bốc bài!
Đường Vũ đột nhiên đứng lên, chỉ vào Ares, “Anh, anh, anh…….Anh đầu lão hổ hư hỏng này, học xấu lúc nào vậy hả?!”.
Ares theo bản năng mắt ngắm đĩa quay lớn, vươn tay chỉ chỉ, trong mắt tràn đầy chờ mong. Đường Vũ bất đắc dĩ tiêu sái đi tới bên cạnh đĩa quay lớn, qua lần quay vừa rồi thì cậu có lợi thế chọn vị trí dừng. Địa điểm đĩa quay lớn chọn lần này là bãi cỏ này, cậu thấy hơi chút thở phào, ít nhất không phải địa điểm biến thái, nhưng mặt lớn dừng ở khu bên trên có yêu cầu làm đổi mới tam quan của cậu, rốt cuộc ba con dã thú này nghĩ ra trò chơi này như thế nào!
Yêu cầu lúc này là Đường Vũ khỏa thân hoàn thành công tác tại vị trí địa điểm như bình thường, ví dụ như địa điểm là ở phòng học thì sẽ giả bộ là thầy giáo dạy học sinh, nếu là ở bãi cỏ thì phải giả bộ làm người làm vườn, tưới nước cho hoa cỏ, cắt cỏ dại. Trong quá trình hoàn thành những việc này, mặc kệ Ares làm cái gì thì Đường Vũ cũng không được để ý tới, phải cố gắng hoàn thành công tác người làm vườn.
Carl vác 1 cái túi lớn ra, bên trong đầy đạo cụ mà trò chơi có thể đề cập tới, lấy ra kéo làm vườn, thùng tưới, cái liềm, cùng với một cái tạp dề màu xanh da trời đưa cho Đường Vũ. Đường Vũ không thể không ở dưới ánh mắt hưng phấn của 3 con dã thú mà cởi sạch trơn, sau đó đeo tạp dề làm vườn lên, phía trước còn đỡ, mặt sau hoàn toàn lỏa lồ, hơn nữa hoa cúc vừa mới bị yêu thương qua đang chảy mật hoa (e hèm là tinh dịch của anh gấu đó), Ares nhìn mà hô hấp nặng thêm.
Đường Vũ đầu tiên cầm kéo làm vườn đi tới trước bụi cây thấp, bắt đầu lung tung cắt sửa lá cây, thật ra nơi này sẽ có chuyên gia định kỳ chăm sóc, căn bản không cần cậu thật sự cắt sửa gì cả, không biết Ares sẽ chơi đùa chính mình như thế nào, cậu nhịn không được bắt đầu ảo tưởng, cậu bé không thể khống chế mà đội tạp dề lên.
Courson và Carl ở bên cạnh quan sát thấy rõ rành rành, tiểu Vũ nhà bọn họ luôn chính nhân bát kinh (đứng đắn, nghiêm túc) tựa hồ rất thích trò chơi này!
Đột nhiên 1 cỗ cảm giác ẩm ướt trơn trượt từ hoa cúc truyền tới, Đường Vũ run lên, suýt nữa làm rơi kéo làm vườn, rất muốn quay đầu lại nhìn xem là chuyện gì xảy ra, nhưng trò chơi yêu cầu cậu phải làm như đều không có phát hiện chuyện gì, còn nghiêm túc “công tác”!
Đột nhiên móng vuốt lông xù vịn 2 bên hông của Đường Vũ, hoa văn vàng trắng nhìn cực nhìn quen mắt, sắc mặt Đường Vũ khẽ biến, Ares cư nhiên biến thành dã thú! Quả nhiên cảm giác rõ ràng của phía sau làm cho cậu dễ dàng nhận ra cái cự vật nóng bỏng để ở giữa 2 chân của cậu!
Bởi vì có bôi trơn trước đó nên quái vật lớn của Ares thoáng dùng sức liền trượt vào, hai người đồng thời thở dốc nặng thêm, Đường Vũ không thể không chống tay vịn rào chắn bằng đá cao bằng nửa người kia, vểnh mông chờ đợi lễ rửa tội của Ares.
Lực kéo dài của thú hình hổ tộc cũng không tính rất tốt, lâu nhất cũng cũng liền mấy phút thời gian, nhưng bọn họ có thể nhanh chóng cương lên, một ngày có thể bắn hơn 100 phát!
Chất lỏng màu trắng nồng đậm theo đùi của Đường Vũ chảy xuôi xuống, cậu phải làm như cái gì cũng đều không có xảy ra, tiếp tục công tác tưới hoa cắt cỏ. Ares thỉnh thoảng lấy hình người ngồi ở trên bàn đá, để Đường Vũ khóa ngồi ở trên người chính mình, như vậy vừa hưởng thụ trước ngực trắng mịn trước ngực của Đường Vũ, lại có thể cảm nhận được sự chặt chẽ của phía sau. Mới vừa hoàn thành một nửa công tác thì Đường Vũ liền bị hành vi không chút nào tiết chế của Ares làm cho cả người bủn rủn.
Courson thấy tình huống không đúng, nhanh chóng ngăn cản Ares, anh còn chưa chơi mà, cũng không thể cứ tiêu hao sạch sẽ thể lực của Đường Vũ như vậy. Đút chút nước trà cho Đường Vũ, Đường Vũ được Courson ôm trong lòng tới không muốn động, “Không chơi……. Không đánh…….”.
“Tốt, nếu tiểu Vũ trực tiếp nhận thua thì vậy lại đi quay một chút đi, nhìn xem trừng phạt cuối cùng là cái gì?”. Courson ra vẻ rất rộng lượng, trực tiếp ôm Đường Vũ tới bên cạnh đĩa quay lớn.
Nhìn ra được hôm nay 3 con dã thú sẽ không đơn giản buông tha chính mình như vậy, Đường Vũ nhận mệnh xuống khỏi lòng ngực của Courson, không có giả bộ suy yếu, dù sao lấy thân thể thần cấp hiện tại của cậu thì chút vận động ấy thật đúng là không tính cái gì. Đĩa quay lớn lại chuyển động, chơi đùa hai lần nên cậu đã có thể khống chế điểm mà Courson đã động tay động chân rồi, lúc này địa điểm dừng lại và nội dung trò chơi tự nhiên là chọn lựa của chính cậu.
Phòng ngủ đại hỗn chiến!
Đường Vũ nhướn mày với 3 con dã thú, hứng thú cười nói, “Tới đây đi, nếu không làm cho em thỏa mãn thì 1 tháng sau cũng không cho chạm vào em!”.
Carl trực tiếp tiến lên khiêng Đường Vũ lên đi tới phương hướng phòng ngủ của 3 bọn họ, vừa đi vừa xoa mông của Đường Vũ, “Giống cái nhà mình chưa thỏa mãn là sỉ nhục của giống đực! Tiểu Vũ, em khẳng định như vậy sao?”.
Đường Vũ ghé vào trên vai của Carl, hơi khiêu khích nhìn Courson và Ares đi ở phía sau, đầu lưỡi khẽ liếm khóe miệng, “Đương nhiên…….. Thỏa mãn em………”. Biểu tình và giọng điệu như vậy trực tiếp làm cho hai dã thú ở phía sau Carl điên cuồng lên, hai người đồng thời bước nhanh hơn đuổi kịp Carl và Đường Vũ, vài bước liền vọt vào phòng ngủ.
Courson vẫn chỉ mới nhìn mà một chút đều không có hưởng thụ tới, lúc này nghẹn vô cùng tàn nhẫn, ngược lại với câu nệ ngày thường, là người thứ nhất áp tới trên người Đường Vũ, liều mạng gặm cắn, lưu lại một cái dấu hôn màu tím và dấu răng, hơn nữa vật nhỏ hồng nhạt trước ngực kia tức thì bị Courson mút thành màu đỏ sẫm.
Mà nửa người dưới của Đường Vũ cũng không có bỏ không, bị Carl một ngụm ngậm vào miệng mút mát hầu hạ, Ares thì tại bên cạnh hôn cổ Đường Vũ, vị trí mẫn cảm phía sau lưng của cậu, làm cho cậu không tự chủ được mà run rẩy từng trận.
Bởi vì Đường Vũ đốt lửa nên phải cam chịu, 3 con dã thú hoàn toàn điên cuồng, làm cho 3 bé con suốt hai ngày không gặp mama của bọn nó. Một tháng sau cậu kinh ngạc phát hiện cậu lại mang thai!
Được bác sĩ khẳng định hết lần này tới lần khác, Đường Vũ đã thật lâu chưa thụ thai rồi, lần này trong bụng có một tiểu giống cái, nhưng mà bởi vì giống cái không có đặc thù rõ ràng của papa mình, không thử máu thì bác sĩ cũng không có cách biết đứa bé là con của ai, nhưng mà không sao cả, Đường Vũ từ chối đề nghị thử máu của bác sĩ.
Trong tay bé gấu Jonas kéo 1 cọng dây thừng, dắt trùng vương mập đáng thương ghé vào bên người Đường Vũ, nhìn chằm chằm bụng của Đường Vũ, “Mama, nơi này có em trai giống cái sao? Như thế nào nhỏ như vậy, nó không biết là chật chội sao?”.
Đường Vũ nghe vậy suýt chút nữa cười nghiêng ngã, nhéo nhéo khuôn mặt mập ú của bé gấu Jonas, “Chính là năm đó tiểu hùng và các em trai đều cùng nhau ở trong này 10 tháng đó!”.
Bé gấu Jonas gãi gãi đầu, không nghĩ ra, khổ người chính mình lớn như vậy, 1 mình đều cảm thấy rất chật rồi!
Bé sói Rhea bên cạnh đặt mông chen bé gấu ra, đổi chính mình ghé vào trên bụng mama, thật cẩn thận nói chuyện với cái bụng của Đường Vũ: “Em ơi, anh là anh trai Rhea của em, em phải thích anh nha!”.
Đột nhiên một cái đuôi thật dài trắng đen vàng xen kẽ nhẹ nhàng khoác lên bụng Đường Vũ, một bộ dáng điệu bảo vệ, mà chủ nhân của cái đuôi bé hổ Luo thích dùng hình thú hoạt động coi như cũng không phải không để ý em bé giống cái mới rớt xuống nhà của bọn nó, nhưng khi bé sói Rhea muốn lấy đuôi cọp vướng víu ra thì cái đuôi kia lại cố chấp một lần nữa bao trùm tới bụng của Đường Vũ.
Ba bầu bạn thú nhân của Đường Vũ tới tối muộn mới biết được tin tức làm bọn họ cực kinh hỉ này, cuối cùng không cần lại hâm mộ, ghen tị, oán hận khi nhìn thấy ông bố chơi đùa với đứa con tiểu giống cái của nhà người ta nữa! Đường Vũ cười, tùy ý 3 con dã thú nổi điên, tay phải lúc có lúc không vuốt ve bụng, chờ mong đứa bé này ra đời.