Gần bức tường của trung tâm nghiên cứu để mấy cái sô pha, một gã nam giới tuy rằng khí chất thuần khiết nhưng lộ ra một chút cảm giác không hợp cầm ly rượu trong tay, chất lỏng đỏ tươi rót vào môi cậu ta, theo yết hầu tinh tế chuyển động lên xuống, ánh mắt giống đực thú nhân giống đực thấy 1 màn này thì trở nên âm trầm hơn nhưng bên ngoài lại cười nhạo cậu ta, “Austin đáng yêu của tôi, mùi vị của thất bại ra sao?”.
Austin lạnh lùng trừng mắt nhìn qua, “Luân Đạo Phu, đừng cho là cha tôi trọng dụng anh thì anh là có thể dùng loại giọng điệu này nói chuyện với tôi!”.
Luân Đạo Phu nhún nhún vai đồng thời tới sát phía sau, “Hiện tại chỉ cần tên Trà Trà kia có thể làm theo cách của chúng ta công khai số liệu liên quan của Đan Tung thì chúng ta đây có thể giữ chủ động như cũ, hơn nữa còn có thể nhân cơ hội chèn ép thế lực của công hội ma thực sư, tướng quân Luke nhờ tôi chuyển lời, không từ thủ đoạn bắt Trà Trà”.
“Vấn đề là cuối cùng ai là Trà Trà? Cậu ta là tiểu giống cái ngay cả ma nguyên lực đều không có kia sao? Có thể là công hội ma thực sư đặc biệt tung hỏa mù không, là thủ đoạn bảo vệ Trà Trà thật?”. Austin liên tục quẳng ra nhiều câu hỏi, nhưng là đối với giống cái làm cho gã mất mặt trước mặt toàn bộ tinh cầu thì Austin mặc kệ cậu ta có phải là Trà Trà thật hay giả cũng sẽ không dễ dàng bỏ qua, “Để ma thực sư do chúng ta kiểm soát cố hết sức tìm hiểu tin tức của Trà Trà và Đan Tung, tìm hiểu rõ lai lịch thật sự của Đan Tung! Ngoài ra…….”. Tiếng nói chuyện càng ngày càng nhỏ, ánh mắt tàn nhẫn, độc ác phá hỏng toàn bộ khí chất thuần khiết của Austin, lời nói của gã chỉ có Luân Đạo Phu bên cạnh nghe được.
Luân Đạo Phu lộ ra nụ cười hưng phấn mà thị huyết (thik thấy cảnh đổ máu), “Cậu nhìn rất đẹp!’.
Từ sau hội nghị học thuật thì Đường Vũ liền tạm thời tạm nghỉ học ở nhà sửa sang lại số liệu liên quan của Đan Tung, cũng đợi người của công hội ma thực sư. Công khai tư liệu ma thực là chuyện cực nghiêm túc, cẩn thận, cần người của nghiệp đoàn sau khi trải qua xem xét nghiệm chứng mới có thể chính thức công bố. Hiện tại Internet bị theo dõi gắt gao, vì đề phòng số liệu trước khi chưa nghiệm chứng bị lộ ra bị kẻ xấu lợi dụng nên người của công hội ma thực sư trực tiếp đến nhà Đường Vũ tìm cậu, đến lúc đó nghiệm chứng không thành vấn đề, trước tiên sẽ chính thức công bố ra ngoài, mà người phụ trách toàn bộ là mẹ của Ôn Nhạc là Ôn Lương đại sư.
Sự tình không thuận lợi như tưởng tượng, đợi vài ngày mà Ôn Lương đại sư vẫn chưa tới, chẳng những vậy mà ngay cả Ôn Nhạc đều không liên lạc được.
Sắc mặt Courson khó coi cắt liên lạc trên quang não, “Chúng ta phải mau chóng dời đi, tướng quân Luke đã ra tay”.
“Ôn Lương đại sư và thầy Ôn nhạc sẽ không sao chứ?”. Đường Vũ nghe vậy nhíu mày, có chút lo lắng cho người thầy vẫn đối cậu rất tốt.
“Không rõ ràng lắm, tạm thời chắc bọn họ không bị nguy hiểm tới tính mạng”. Courson lắc đầu cũng thúc giục nói, “Cậu đi chuẩn bị hành lý trước, chúng ta đi ngay lập tức!”. Người bọn họ cử đi bảo vệ Đường Vũ vừa rồi gởi tin thông báo nói sắp cản không được nữa rồi, bảo bọn họ nhanh đi khỏi đây.
Chờ Đường Vũ đi vào chuẩn bị đồ đạc thì Courson nghiêm túc nhìn về phía Carl và Ares, “Tôi biết thân phận 2 người. Ares, cậu là con trai độc nhất của Hardman tướng quân, còn Carl là con của ông vua không ngai lính đánh thuê của gia tộc Quentin, gia tộc 2 người cũng không giống công hội ma thực sư lần này gần như xé rách mặt cùng tướng quân Luke như vậy, nhưng nếu tiếp tục đi theo bên người Đường Vũ thì mức nguy hiểm không nói, có ảnh hưởng bao nhiêu đối với gia tộc sau lưng 2 người thì 2 người chắc biết rõ, bây giờ đi khỏi vẫn còn kịp”.
Carl bóp xương ngón tay kêu răng rắc, hung ác cười lạnh, “Tôi, Carl Quentin giống người sẽ ở lúc nguy hiểm vứt bỏ giống cái của mình sao?! Gia tộc Quentin chúng tôi khi nào thì sợ người khác?!”.
Ares vẫn mặt than như cũ, thản nhiên nói, “Cậu ấy là khế ước giống cái của tôi”.
Đường Vũ thu dọn rất nhanh, đồ đạc quan trọng đều bị cậu ném vào trong không gian, chỉ mang 1 ít quần áo thay đổi để ở trong ba lô. Courson trực tiếp cầm súng xung điện trong tay dẫn đầu, anh ta là sĩ quan quân đội cấp trung úy, có quyền mang và dùng súng ở khu vực hòa bình. Carl và Ares thì bảo vệ Đường Vũ ở chính giữa, một hàng bốn người nhanh chóng ngồi xe cơ giáp đi khỏi.
Cuộc sống của Đường Vũ ở thành phố Sangwa là ngã 3 của mấy thế lực lớn, tướng quân Hardman vì tôi luyện con mình cho nên ném Ares tới đây, có nhiều người mang họ Hardman nên phần lớn mọi người không nghĩ Ares là con trai của tướng quân Hardman, chỉ có 1 số ít người biết được thân thế của anh ta ví dụ như thầy Ôn Nhạc.
Carl đơn thuần là đi ngang qua, con gấu này mới từ 1 tinh cầu chim không ị thực hiện xong nhiệm vụ trở về, vốn định ở chủ tinh tùy tiện tìm 1 thành phố hưởng thụ cho đã, không ngờ lại gặp Đường Vũ.
Nửa đầu quãng đường trước còn khá thuận lợi, Carl và Courson thay phiên nhau lái xe cơ giáp nhanh chóng đi khỏi thành phố Sangwa, đi tới 1 trong những thành phố chính là Bố Đăng Đan thuộc phạm vi thế lực của công hội ma thực sư. Kỹ thuật lái xe cơ giáp của Carl vô cùng lợi hại, bởi vậy Đường Vũ ngồi trong xe cơ giáp của Carl, Courson và Ares ở trong 1 chiếc xe khác hộ tống Đường Vũ.
Khi có con sâu nhỏ bắt kịp thì Ares bình tĩnh lấy ra súng xung điện còn tiên tiến hơn so với của Courson nhắm bắn hướng đối phương, tầm bắn và lực sát thương của cây súng này không phải là súng xung điện bình thường có thể so sánh được, đối phương bị Ares bắn trúng không kịp phòng bị, lập tức bỏ rơi được 1 chiếc, nhưng đối phương nhiều người nên rất nhanh lại có mấy chiếc xe cơ giáp bao vây bọn họ.
“Những người này không phải là người trong quân đội”. Courson thấy kiểu tấn công của bọn chúng thì mở kênh trò chuyện bên trong xe ra, rất nhanh liền truyền đến giọng nói của Carl.
“Là bọn hải tặc bị trục xuất”. Cái gọi là hải tặc bị trục xuất là chính là hải tặc vi phạm luật lệ của tinh hệ, bị người chấp pháp trục xuất khỏi tinh cầu thú nhân, “Cẩn thận chút, bọn họ ra tay rất độc ác”
Ares xử lý chiếc xe bị tụt lại, vẫn còn 3 chiếc bao vây lại đây, những người này đều là những kẻ liều mạng, mà 3 người Courson phải đảm bảo an toàn cho Đường Vũ nên có chút bó tay bó chân. Courson phát hiện làm sao cũng không cắt đuôi được 3 con sâu nhỏ kia, nhìn mắt con hổ tràn ngập chiến ý, “Carl, cậu mang theo Đường Vũ tới thành phố trực thuộc của Bố Đăng Đan, lát nữa chúng ta tập trung ở đó!”.
Nói xong liền đem xe quay ngang ở ven đường, chặn ba chiếc xe trên đường lại, sau khi Ares xuống khỏi xe cơ giáp thì cả chiếc xe bắt đầu biến hình bao phủ đến trên người Courson, rất nhanh một chiến sĩ cơ giáp màu bạc xuất hiện ở trong tầm mắt mọi người. Ares nhìn thấy Courson như thế thì hiểu được tiếp theo sẽ là trận chiến nguy hiểm thì cũng không quan tâm lắm, trực tiếp biến thân thành con hổ sọc vàng khổng lồ, trên người bao trùm cơ giáp đen tuyền.
Lần đầu tiên Đường Vũ nhìn thấy Ares biến thân, cũng là lần đầu tiên nhìn thấy chiến sĩ cơ giáp, nhưng lúc này cậu cũng không có tâm tình tò mò, rất rõ ràng bọn họ muốn thay cậu ngăn cản nguy hiểm. Carl hiếm khi không có cười toe tét làm trò, vẻ mặt nghiêm túc đạp chân ga hết cỡ.
Tiếng phanh xe vang lên chói tai, nếu không phải có đai an toàn thì Đường Vũ không dám đảm bảo sẽ không đụng vào vách xe mà bất tỉnh. Phía trước cư nhiên có 5 chiến sĩ cơ giáp đứng đó, hoàn toàn chặn đường đi của bọn Đường Vũ.
Carl biết lúc này ở lì bên trong xe cơ giáp cũng chỉ có thể bị động phòng ngự, vì thế để Đường Vũ trốn một bên, bản thân anh thì nổi giận gầm lên một tiếng biến thân thành con gấu khổng lồ màu nâu, cơ giáp màu vàng che phủ trên người, thể tích hình dạng dã thú so với thú nhân bình thường lớn hơn một vòng. Năm người đối diện không dám lơ là, thấy Carl thú hóa thì cũng nhanh chóng biến thân, cơ giáp trên người lại có thể linh hoạt căn cứ hình thể người biến hóa mà thay đổi theo, 5 con sói sở trường phối hợp là thiên địch của con gấu đơn độc có sức chiến đấu dũng mãnh.
Courson nhìn thấy tình hình bên này nên cũng lựa chọn thú hóa để đánh nhanh thắng nhanh, thú nhân thú hóa thì sức chiến đấu so với con người mạnh hơn rất nhiều. Courson muốn nhanh chóng giải quyết 3 tên thú nhân này, không ngờ 3 người này thủ đoạn âm hiểm gì cũng dùng. Bình thường đều là cha Ares phái người đến đối chiến với anh ta, kinh nghiệm chiến đấu chân chính rất ít, đối mặt người thích xài thủ đoạn thì Courson đều khó đảm bảo mình sẽ thắng, huống chi thằng nhóc Ares có tính cách đơn thuần này, hơn nữa những người này lại rất mạnh, con hổ liên tục bị yếu thế, trên người dần dần có nhiều vết thương.
Courson giải quyết xong 3 thú nhân rác rưởi này muốn đi giúp Carl đang đau khổ chống đỡ thì không ngờ có mười mấy cơ giáp thú nhân lại tới nữa, trong đó có đủ loại cơ giáp tiên tiến, tự chúng đã có sức chiến đấu rất mạnh.
Hai cuộc chiến bên trái bên phải làm cho Đường Vũ nhìn tới choáng váng, cậu chưa từng thấy qua loại chiến đấu này, quả thực giống như cảnh trong phim khoa học viễn tưởng trên địa cầu nên có loại cảm giác không thật. Nhưng con gấu rống giận, Ares bị cắt ra từng vết máu chảy ra máu đỏ tươi, Courson mất đi hình tượng tao nhã thường ngày mà cả người đầy đầy vệt đen của mồ hôi tro bụi, lần nữa nhắc nhở cậu đây là cuộc chiến thật sự.
“Rống ——”. Sau eo con gấu bị móng vuốt sắc bén của 1 con sói chộp qua, nhất thời cơ giáp vỡ vụn, máu thịt văng ra, Đường Vũ nhìn mà trong lòng hồi hộp, hơn nữa lúc sau con gấu bị 5 con sói rõ ràng không mạnh bằng mình nhưng do phối hợp ăn ý mà sức mạnh tăng lên lần lượt bị chúng bức lui.
Lần đầu tiên Ares trải qua cuộc chiến như vậy, con hổ này được cha mình bảo vệ rất kỹ, từ sự non nớt, vấp váp trước đó nhanh chóng trưởng thành hơn, ra tay càng thành thạo tàn nhẫn nhưng dù sao tuổi còn nhỏ, sức mạnh cũng chỉ là mạnh hơn so với bạn bè cùng trang lứa, đối mặt với kẻ thù có số lượng, sức mạnh đều cao hơn chính mình thì vết thương trên người Ares càng ngày càng nhiều.
Courson cũng vô cùng vất vả, sức mạnh của anh xem như cực mạnh trong đám người này, nhưng là bọn tộc sói sở trường hợp tác tập thể, đơn đả độc đấu (1 mình chống lại nhiều người) thì anh cũng không thể phát huy thực lực cực mạnh của mình, anh còn có 2 đồng đội, nhưng 1 con gấu chuyên đấu tay bo còn con hổ thì chỉ thích ở 1 mình, lúc này ba người căn bản chiến đấu độc lập với nhau, điều này làm cho toàn bộ thực lực của bọn họ suy giảm lớn, hình như kẻ thù hiểu rõ điểm này nên vẫn ngăn cản không cho 3 người hợp tác.
Tính cách Đường Vũ bình thản nhưng cũng không đại biểu cậu ngốc, ở Trung Quốc là nơi được coi là quốc gia võ thuật ở địa cầu, cả ngày trên TV đưa tin các cuộc thi đấu võ thuật, xem nhiều cũng biết được 1 chút. Tuy rằng kẻ địch đông người nhưng ngoại trừ Carl đánh nhau với 5 con sói cực giỏi phối hợp tấn công ra thì ngoài ra đều là đám ô hợp (mí tên làng nhàng hợp lại), sức mạnh cá nhân cũng không bằng 3 người Courson, nhưng 3 người này không hiểu cách hợp tác nên sẽ càng đánh càng khốn khổ, gần như trở thành trận đánh phí sức liên tục, chờ thể lực ba người hết sạch thì phiền phức.
Đường Vũ cau mày nhìn cuộc đấu của 2 bên, trong đầu một mực tự hỏi cách phá bỏ cục diện bế tắc trước mắt, nhất định có!