Khoảnh khắc khi Đường Vũ mở ấm trà ra thì năng lượng ma thực tràn ra, Carl và Ares đứng gần nhất thì đầu tiên cảm giác được thú nguyên lực trong cơ thể rục rịch theo, tựa như cảm giác bị ánh nắng ấm áp chiếu vào.
Loại tình huống chỉ cần dựa vào mùi thơm đã có thể lôi kéo thú nguyên lực làm cho Carl đột nhiên nhớ tới chuyện anh gặp phải ở trước cửa nhà tiểu giống cái ở 1 đoạn thời gian trước, lúc ấy còn tưởng rằng là thú nhân nào ăn ma thực cao cấp quý hiếm, bây giờ nhìn thấy Đường Vũ chỉ lấy ra mầm lá ma thực đã có thể dẫn phát hiệu quả như vậy, các thú nhân dưới khán đài đang nhìn thì vẻ mặt khiếp sợ, trong tim con gấu tràn ngập cảm giác kiêu ngạo. Coi đi! Đây là giống cái của Carl đó nha!
Tất cả lực chú ý của Đường Vũ đều đặt ở trên trà cụ trước người mình, tạm thời dĩ nhiên quên mất chính mình đang ở đâu, là địa cầu hay tinh cầu thú nhân thì cũng không sao hết?
Đặt ấm trà ở trước mặt, tay phải từ trong ấm trà lấy ra bã trà, Đường Vũ nhẹ nhàng lấy lá trà Đan Tung ra để cạnh trà sen, chọn ra lá trà lớn nhỏ xấp xỉ nhau sau đó giơ lên cho các thú nhân dưới khán đài đang liều mạng nghểnh cổ xem xét, đây là trà đạo trong “Diệp gia mời khách”.
Theo động tác thong thả mà lưu loát của Đường Vũ thì thú nhân đứng phía trước phát hiện thú nguyên lực của chính mình cũng theo động tác của Đường Vũ mà vận hành hướng đi lên! Trong lòng không khỏi có chút sợ hãi, nhưng nghĩ tới hiệu quả do vẽ tranh Đan Tung mang lại trước đó, cùng với bộ dáng hối hận của thú võ giả bởi vì sợ hãi mà bỏ qua cơ hội thăng cấp hiếm có thì một đám lại thả lỏng chính mình, đương nhiên đám thú nhân vốn muốn đến bắt lỗi tự nhiên sẽ không bị Đường Vũ ảnh hưởng dễ dàng như vậy.
Nước pha trà đạo cũng vô cùng được coi trọng, đơn giản như ví dụ nhỏ này, dùng nước tinh khiết cẩu kỷ đen pha ra màu tím nhạt, mà dùng nước máy pha ra cũng có màu đen, là có thể nhìn ra ảnh hưởng của nước lớn như thế nào. Hiện tại Đường Vũ dùng nước suối trong núi, đạt được hiệu quả xấp xỉ với lúc trên địa cầu, tay áo dài dứt khoát xắn gọn lên lộ ra cánh tay trắng nõn gầy yếu khiến cho con gấu phản xạ có điều kiện mà nuốt nước miếng, xuất hiện tình tự có chút khó chịu.
Giang hai tay, tay giơ cao, Đường Vũ lấy cách thức nước chảy từ núi cao rót nước sôi bốc khói nghi ngút vào lá trà Đan Tung trong ấm trà Thanh Hoa, tiếng nước xao động thông qua máy móc hiện đại rơi vào tai của thú nhân trên khắp tinh cầu, các thú nhân đang xem quang bình thì nháy mắt tinh thần giống như bị khống chế, bên tai chỉ còn lại có tiếng nước.
Trên các tuyến đường chính ở các thành phố lớn, nếu là có người nhìn xem chung quanh thì sẽ phát hiện đường cái bình thường rộn ràng nhốn nháo trở nên trở nên im ắng, tất cả mọi người dừng chân ngửa đầu giống như đang tiến hành nghi thức thần bí nào đó.
Theo chuyển động cổ tay nhẹ nhàng của Đường Vũ, lợi dụng xung lực của nước để khuấy động lá trà, làm cho lá trà thay đổi cũng là làm sạch trọn vẹn lá trà, sau đó không chút do dự đổ bỏ sạch nước ma thực tràn ngập năng lượng, dưới đài nhìn thấy thì không tự chủ được phát ra một trận tiếng tiếc nuối.
Lúc này Đường Vũ đã hoàn toàn đắm chìm trong thế giới trà đạo, căn bản không có nghe được tiếng thở dài phi thường đồng loạt kia. Thật ra tráng trà là cực cần thiết, dưới góc nhìn của người địa cầu vì trong lá trà có chứa tạp chất nhưng ở tinh cầu thú nhân, nếu cẩn thận phân biệt thì có thể phát hiện ma thực có chứa năng lượng hổn độn sâu đậm, nhất là sau khi hấp thu thì rất khó nói có thể trở thành tai hoạ ngầm hay không.
Chờ làm xong hết thẩy thì Đường Vũ cầm ấm nước đi tới chỗ đặt bếp lò, vừa vặn đi bước này tự nhiên là trước đó đã tính toán tốt. Theo từng bước chân vững vàng của Đường Vũ thì mỗi một lần đặt chân liền giống như ở trong lòng thú nhân tiến hành 1 trận trùng kích huyền diệu.
Đột nhiên 1 thú nhân ở hiện trường vui cực mà khóc rồi cười toe, thú nguyên lực cả người tiết ra ngoài, 1 bộ dáng điệu sắp thăng cấp, nhưng người xung quanh rất đông nên gã chỉ có thể đứng tại chỗ tiến hành thăng cấp quan trọng, giống cái đứng bên người gã thật cẩn thận che chở giống đực nhà mình, vốn chỉ ôm lòng muốn thử 1 lần nhưng không ngờ thú nguyên lực nhiều năm chưa biến hóa nay thật sự xuất hiện sự vận hành!
Giống cái bên cạnh lộ ra vẻ mặt hâm mộ, quay đầu lại nhìn giống đực nhà mình, hy vọng cũng có thể may mắn giống vị giống đực kia, ánh mắt nhìn về phía Đường Vũ càng nóng bỏng và chờ mong.
Chờ nước thứ 2 sôi, cầm lên lại đi 7 bước trở lại trước bàn trà, nước sôi vừa mới tốt. Lần này Đường Vũ không hề nhấc tay cao lên mà là dọc theo ấm trà rót nước sôi vào, nước sôi làm cho mùi Đan Tung lan tỏa nhanh chóng, Carl và Ares đứng gần nhất, cùng với một loạt thú nhân sơ cấp đứng hàng đầu đều sắc mặt khẽ biến.
Carl đang ở trạng thái cấp 3 sơ cấp, muốn vượt qua tới cấp 4 trung cấp thì khó khăn so với thăng cấp bình thường càng rắc rối hơn 1 chút, vốn Carl định xấp xỉ sang năm có thể có cơ hội tiến vào trung cấp, không ngờ bởi vì một hồi biểu diễn trà đạo của Đường Vũ mà thú nguyên lực tiến giai sớm, nhưng lúc này anh cũng không có chuẩn bị đầy đủ ma thực đối phó để thăng cấp!
Tình huống của Ares tốt hơn 1 chút, tên ngốc này bất cứ lúc nào đều sẽ có người giúp mình thay thế và bổ sung ma thực, cho nên lưu loát lấy ra tùy thời chuẩn bị sử dụng, nhìn thấy dáng điệu buồn bực của con gấu thì Ares nghiêng đầu nghĩ nghĩ, đều đưa ma thực còn lại trong túi cho Carl. Con gấu thấy thế thì lộ ra vẻ mặt cảm kích, tay vỗ vỗ bả vai Ares nhẹ giọng nói, “Anh em tốt!”.
Mà Đường Vũ cũng không có phát hiện những hỗ động (tương tác lẫn nhau) này, nhẹ vớt bọt trà trong ấm trà và trên nắp ấm, sau đó rót thêm nước sôi vào để tăng hơi nóng, tráng ấm bắt buộc hơi nóng trong ngoài tấn công, thúc đẩy tinh dầu trà nhanh chóng tỏa ra. Nếu lúc này đại sư Warren có thể sử dụng dụng cụ trắc lượng sẽ phát hiện sau khi trải qua quá trình tráng ấm, năng lượng ma thực trong nước trà tiến thêm một bước bị chiết xuất, hơn nữa giá trị năng lượng cũng cao hơn rất nhiều, năng lượng ma thực trong nước trà tăng 1 bậc.
Sau khi tráng ấm thì Đường Vũ nhanh chóng bắt đầu quá trình tráng chén trà. Trước mắt bày 3 chén trà, nước sôi rót thẳng vào giữa 1 trong 3 cái chén, cậu bỏ ấm trà xuống, trực tiếp cầm lấy 1 cái chén xoay tròn rồi rót nước sôi men theo rìa chén, nước sôi làm đầu ngón tay cậu bị nóng mà ửng đỏ, nhưng hình như tinh thần lực xuyên thấu qua nơi này hoàn toàn dung nhập vào. Cậu phát hiện tinh thần lực trong cơ thể chính mình theo chén trà xoay tròn mà dần dần hình thành một cái hình vẽ quen thuộc.
Thái Cực bát quái đồ!*
Là 1 người sõi đời, Đường Vũ cũng đã quen cái “nóng” của trà đạo, 2 tay cậu đồng thời tráng 2 cái chén, Thái Cực bát quái đồ ở trong đầu cậu càng hoàn chỉnh, nhưng khác với người thường chính là hình vẽ trong đầu cậu đều không phải là một đen một trắng, mà là 1 trắng 1 xanh, chỗ mắt cá có 2 cây trà chưa bao giờ gặp qua đứng sừng sững, cành lá vươn ra 4 phương 8 hướng (khắp nơi).
Đường Vũ cảm nhận được biến hóa trong đầu đồng thời động tác tráng chén trà trong tay vẫn nhanh chóng như cũ, tiếng va chạm trong trẻo dễ nghe làm cho người có thú nguyên lực vừa mới xao động dịu xuống, động tác lưu loát lộ ra sự huyền bí khó có thể mà dùng lời diễn tả được. Mấy thú võ giả cao cấp ẩn núp ở hiện trường cùng với đám lão già ngồi trước quang bình nhìn thấy cái này thì trong nháy mắt rốt cuộc không thể bình tĩnh được.
Hơn nữa tướng quân Luke vốn mặt lộ vẻ cười lạnh thì cả người trở nên vô cùng thận trọng, thân mình không tự chủ được hơi hơi nghiêng về trước, ánh mắt nhìn chằm chằm tiểu giống cái trên quang bình lập thể, hai tay để trên tay ghế theo bản năng dùng sức, ẩn ẩn có dấu hiệu nổi gân xanh.
Từ Thái Cực bát quái đồ hoàn chỉnh lơ lửng ở trong đầu, trong ánh mắt chờ mong của mọi người thì Đường Vũ rốt cục tiến hành qua trình cuối cùng —— rót trà! Cổ tay nhẹ nhàng xoay, rót nước trong ấm vào trong 3 cái chén, theo thứ tự qua lại hướng các chén ở dưới rót nước trà, vừa ra 3 chén nước trà “Quan công tuần thành” đều có màu tương tự nhau, nước trà Đan Tung tản ra mùi thơm mê người hiện ra ở trước mặt mọi người, mà lúc này nước trong ấm trà vừa vặn rót hết!
Đường Vũ ngồi vào chỗ của mình, ngẩng đầu cười nói với đại sư Kezi Mo, “Mời!”.
Đại sư Kezi Mo khó nén kích động nhìn 3 chén trà nước ma thực sánh vàng, không thể tin được năng lượng ma thực thuần khiết của nước trà này chính là lấy ra từ ma thực trung cấp! Nhưng là đối với hành động Đường Vũ mời mình nếm thử có chút khó hiểu, giống cái ngưng kết thực ma thực chỉ có hiệu quả với thú nhân, đây là sự thật phải chấp nhận sau khi mọi người nếm thử vô số lần, 3 chén nước ma thực này đưa cho ông nếm thử có hơi lãng phí không?
Nhưng là Kezi Mo đại sư cực chờ mong, hơn nữa trà hương tươi mát bền mùi trên chóp mũi cư nhiên làm cho ông sinh ra phản ứng chảy nước miếng của thú nhân khi nhìn thấy ma thực, liền mặt dày trong ánh mắt lên án sâu sắc cầm lấy 1 cái chén trong đó uống hết!
Mà 2 chén trà khác thì Đường Vũ chủ động cầm đưa tới 2 người trước mặt, 1 chén đưa cho Carl và Ares, lúc này cậu mới mới phát hiện tình huống của Carl hình như có chút khẩn cấp, không có thời gian nhìn phản ứng hoàn toàn sửng sốt của ông lão tóc trắng sau khi uống trà xong, cậu nhanh chóng pha thêm mấy chén trà nữa cho 2 thằng nhóc thú uống thêm, cũng không để ý con gấu nhai mẫu đơn, con hổ ăn hoa hồng, muốn lập tức vì 2 người cung cấp năng lượng ma thực dồi dào!
Vì thế 2 thằng nhóc thú bị chìm trong ánh mắt cực hâm mộ và ghen tị gần như của tất cả thú nhân trên toàn tinh cầu, uống xong nước ma thực thoạt nhìn cực trân quý, sau đó không gặp chút nguy hiểm, gian khổ nào thăng một bậc, đây là 1 trong những khóa giai thăng cấp nguy hiểm!
Phải biết rằng thú nhân thăng cấp rất nguy hiểm, năng lượng ma thực không đủ có thể sẽ làm cho cấp bậc thụt lùi, năng lượng quá nhiều cũng có thể xuất hiện tình huống khống chế không ổn định, nguy hiểm nổ tung mạch máu các loại, bởi vậy lúc mỗi thú nhân thăng cấp thì biểu cảm trên mặt phần lớn là đau đớn.
Mà 2 thằng nhóc thú này bị nước trà nóng làm nóng tới dáng vẻ cả người sảng khoái, thấy thế nào liền muốn bị đánh như vậy đâu? Liền tướng quân Hardman và đoàn trưởng Quentin ngồi trước quang bình đều nhịn không được ghen tị với đứa con của chính mình, uống chậm 1 chút đi! Uống chậm 1 chút! Uống 1 phát hết luôn là sao! Dường như người có thể sáng tạo ra thứ nước này đã bị đứa con của mình nhanh tay đoạt được rồi, trong lòng 2 cái lão già đồng thời tính kế.
Tình huống của 2 thằng nhóc thú thật vất vả mới ổn định lại, Đường Vũ phát hiện chính mình đã có thể thoải mái thông qua bầu bạn khế ước điều tra tình huống thú nguyên lực trong cơ thể 2 thú, cây trà nhỏ kia rõ ràng lớn lên một vòng, thoạt nhìn tràn đầy sức sống, cực kỳ xinh đẹp.
Sau khi đại sư Kezi Mo uống nước trà Đan Tung xong, cảm giác và vân vân trước không nói, làm cho ông khiếp sợ chính là nó mang tới sự biến đổi của ma nguyên lực và tinh thần lực!
Còn hơn thú nhân còn có thể dùng ma thực gia tăng thú nguyên lực, giống cái chỉ có thể liên hệ một chút, chậm rãi tăng lên, bởi vậy đối với giống cái mà nói, thiên phú so với cái gì đều quan trọng hơn. Không phải không ai nếm thử qua hấp thu ma thực nhưng căn bản không có hiệu quả gì.
Hiện giờ nước trà trong tay này thế nhưng có thể ảnh hưởng ma nguyên lực và tinh thần lực, tuy rằng chỉ có một chút nhưng hình như tình huống này còn quan trọng hơn so với thú nhân từ đó có phương pháp mới hấp thu năng lượng ma thực!
Xem phản ứng của đứa nhỏ kia thì hình như chính cậu ta cũng không biết điểm này?! Nhưng lúc này ngược lại một chút tư tưởng muốn lợi dụng đối phương của đại sư Kezi Mo đều không có, khi lúc chấn động đi qua thì ngược lại một loại tâm tình sợ hãi nổi lên.
Trước đó mấy lão già bọn họ đã đoán qua đứa nhỏ này có thể là học trò của vị đại nhân kia không, bọn họ muốn lợi dụng hành vi quá trớn gần đây của đứa nhỏ này để thử, thứ hai là bọn họ cũng sẽ không chân chính xúc phạm tới tiểu giống cái này, với tầm mắt của vị đại nhân kia là sẽ không để ý.
Nhưng hiện giờ đứa nhỏ này luôn vô ý mang đến thứ làm cho ông – lão già sống gần 100 tuổi này hô hấp dồn dập, Kezi Mo bắt đầu hoài nghi tiểu giống cái này thật sự chính là học trò của người đó sao? Nếu tri thức đáng sợ và tin tức này đều là vị đại nhân kia đưa cho, con ruột cũng chỉ được như vậy mà thôi!
Kezi Mo cảm thấy chính mình thật có thể phát hiện 1 bí mật khủng bố, nếu lúc trước mấy lão già bọn họ cũng không biết chuyện này thì cũng rất có thể là vị đại nhân kia muốn giấu diếm, ông theo bản năng mà run lên, hy vọng chính mình sẽ không bởi vậy mà bị giết người diệt khẩu.
Nhìn thấy Đường Vũ chỉ lo cho giống đực nhà mình mà hoàn toàn bỏ quên ông ở 1 bên thì vinh quang vốn là người đầu tiên uống thử nước ma thực kia hoàn toàn biến mất, Kezi Mo buồn bực phất phất tay nói với tiểu giống cái, “Cái kia ta uống xong rồi, còn nữa không?”.
Lời này vừa nói ra làm cho mọi người ở hiện trường cùng với trước quang bình tất cả chờ đợi ma thực sư đại nhân nói ra cảm nhận của mình cười ngất, thật muốn hừ 1 cái người đáng tôn kính này.
* Thái cực bát quái đồ