Mục lục
Thông Thiên Chi Lộ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Ngụy Tác ra rồi! Song thần huyền của y thật khó tưởng tượng nổi!"
"Đây là song Thần huyền tứ trọng thật sự, y dựa vào đâu mà dám đấu với song thần huyền."
Song thần huyền từ sơn môn Đăng Tiên tông hiện ra, Đăng Tiên thành liền sôi lên.
Là một phổ thông tiểu tán tu, qua trận chiến Chập Khí hải sau Đại Hóa minh hội rồi san bằng Thiên Kiếm tông, trận chiến Toái Ngọc cổ vực, công chiếm Đăng Tiên tông, Ngụy Tác trở thành truyền kỳ với tu sĩ Thiên Huyền đại lục và Vân Linh đại lục tâm trung, uy thế không thể tưởng tượng.
"Không cần vội, từ từ xem kinh văn, chỉ cần không để đối phương hoài nghi... kéo dài thời gian."
Ngụy Tác rời sơn môn Đăng Tiên tông, hai thần huyền pháp thân phát ra đủ dị tượng, mục quang nhìn thần huyền đại năng thần bí, ngấm ngầm bình tĩnh như thường truyền âm cho Kim đơn tu sĩ mặt sẹo.
Y và gã tuy không có giao tình, nhưng lần đánh Thiên Kiếm tông, y đứng ra đầu tiên, lần này cũng vậy, còn lên tiếng ủng hộ thì cũng là người có tình nghĩa. Nếu qua được nguy cơ lần này, Ngụy Tác sẽ kết giao với y.
Kim đơn tu sĩ mặt sẹo trong mắt lóe lên quang mang, nhưng không nói gì, cầm hai ngọc phù lên, thong thả đọc kỹ.
"Thế nào, một thủ hạ bại tướng nữa của ta là Vu thần nữ đâu? Ả bảo hôm nay sẽ xuất hiện cơ mà?" Nhờ hai thần huyền pháp thân che chắn, Ngụy Tác vẫn không ngừng thi triển Vạn cổ thánh vương kinh khắc nhập thần văn, đồng thời nhìn Trung thiên tử lôi tông tông chủ và Hóa Cốt thần quân, cố ý cười lạnh.
"Có thể nàng ta thấy bọn ta đủ đối phó ngươi nên không cần hiện thân." Vạn Hoàng công tử đột nhiên xen lời, y chắp tay đứng trên kim sắc thần đài tỏ vẻ hứng thú quan sát Ngụy Tác và những người sau lưng.
"Ngươi là cái thá gì, ta hỏi họ, ai cho ngươi xen vào." Ngụy Tác cố ý liếc Vạn Hoàng công tử, cười lạnh.
"Muốn chết!" Vạn Hoàng công tử đã bao giờ bị ai nói thế nên biến sắc, âm trầm hẳn.
"Y khá trầm ổn, không dễ đối phó." Ngụy Tác mục quang lóe lên, đối lại tu sĩ khác tấ đã nhảy lên, nhưng Vạn Hoàng công tử tuy biến hẳn sắc mặt, có điều vẫn nén được, không dễ xung động.
"Đừng tranh cãi với y, ngươi định cùng Ngụy Tác đơn độc đối quyết lai lịch thế nào? Tiên binh trong tayi Nguyên Âm lão tổ nên cần cẩn thận lão đột nhiên toàn lực ra đòn." Cùng lúc, Hàn Vi Vi đột nhiên truyền âm cho Vạn Hoàng công tử. Vạn Hoàng công tử cách Ngụy Tác rất xa, Hàn Vi Vi dùng Thất xảo truyền âm thạch của Đăng Tiên tông thì mới truyền âm được cho Vạn Hoàng công tử.
"Nàng đã thành công biến đổi thành một đạo lữ của y?!" Vạn Hoàng công tử mục quang lóe lên, không thấy có gì không ổn, truyền âm cho Hàn Vi Vi, "Y thập phần thần bí, đến giờ ta vẫn chưa biết lai lịch."
"Ta sẽ theo tình hình tìm thời cơ xuất thủ, ngươi truyền âm ccho họ đừng động thủ với ta là được. Ngươi nên cẩn thận, nếu thần thông kẻ này trên Ngụy Tác thì với thực lực đó, rất có thể diệt bọn Ngụy Tác xong sẽ thừa cơ đối phó chúng ta." Hàn Vi Vi hơi nhíu mày, định hỏi dò lai lịch thần bí đại năng nhưng không ngờ đến giờ mà đối phương trừ Hỏa Vực thần vương ra không ai biết. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
"Được!" Vạn Hoàng công tử lâng lâng, câu dặn "ngươi nên cẩn thận", khiến y có cảm giác được đạo lữ quan tâm. Ngay cả lửa giận bị Ngụy Tác dấy lên tan hẳn, với y gã không khác gì người chết, không nê chấp nhất.
"A Vu... chúng ta kết làm đạo lữ rồi sẽ cùng chơi trò cưỡng bức, nàng không cự tuyệt chứ." Truyền âm cho Hỏa Vực thần vương rằng Hàn Vi Vi là Vu thần nữ thì y ảo tưởng, "Cưỡng bức một nữ đế tất mùi vị đặc biệt cực độ... A Vu, như nàng thì người khác nhìn thẳng cũng không dám, chỉ có ta mới có cơ hội làm như thế."
"Cái gì, Vu thần nữ đã trà trộn vàophe đối phương?" Phe Hỏa Vực thần vương đã biết nhưng Trung thiên tử lôi tông tông chủ và Hóa Cốt thần quân cả kinh, chỉ là không để lộ, không nhìn Hàn Vi Vi.
"Thần bí thế hả, đến giờ còn giấu thân phận, thật ra có thần thông đặc biệt gì?" Ngụy Tác cũng lấy làm lạ, nhưng không sợ mà lén khắc nhập thần văn, Linh Lung Thiên truyền âm cho gã biết đối phương chỉ tu vi Thần huyền tứ trọng trung kỳ, tu vi đó thì dù có tiên khí để kích phát uy năng, với nhục thân và thần thông của gã cũng đỡ được.
"Thế nào, cần gì lắm thời gian thế?" Y không biết Ngụy Tác kéo dài thời gian làm gì nhưng cũng tốn gấp đôi thời gian Kim đơn đại tu sĩ đọc hai thiên kinh văn, tới khi thần bí đại năng lạnh giọng thì y mới gật đầu, khẳng định: "Hai thiên kinh văn này không có vấn đề gì."
"Ta không sợ ngươi giở trò, chọc giận ta thì đạo lữ và bằng hữu của ngươi sẽ thế nào." Thần bí đại năng bảo tu sĩ mặt sẹo, đi về phía ngọn núi, nhìn Ngụy Tác cười lạnh.
"Ta sợ ngươi giở trò nên xem càng rõ càng tốt." Ngụy Tác trả đòn, "Ngươi muốn chết sớm, ta đương nhiên không ngại đưa ngươi lên đường."
"Có bản lĩnh thì theo ta. Ta sợ các ngươi có kẻ giở trò." Ngụy Tác lướt lên hư không.
Gã cần giã cách phạm vi thi pháp, tránh song phương có tu sĩ nào xuất thủ can thiệp, nhưng gã không tỏ vẻ gì là nhanh mà kéo dài thời gian.
Nhờ đủ kiểu kéo dài mà gã liên tục khắc nhập hơn một nghìn hai trăm thần văn, nhưng không biết còn bao nhiêu nữa thì thần văn nàyviên mãn đại thành.
"Hay lắm, chính hợp ý ta." Thần bí đại năng cười lạnh, hóa thành hắc sắc lưu quang, theo Ngụy Tác lên cao, hai bên cách nhai hai nghìn năm trăm dặm.
Thiên địa lặng ngắt, mấy nghìn dặm quanh Đăng Tiên thành đông nghịt tu sĩ cũng lặng ngắt, biết là trận chiến kinh thiên sẽ được ghi vào điển tịch sắp bạo phát.
"Keng!"
Trước mặt thần bí đại năng đột nhiên phát ra tiếng nổ đùng đục vang xa, hắc sắc thần quang hình thành một cây trường đao, chém vào Ngụy Tác.
Khí tức ngút trời bừng lên.
Thần bí đại năng tung đòn, hắc sắc trường đao có đủ các loại nguyên khí quy tắc đặc biệt, không ngừng lưu chuyển, rõ ràng là một môn đại đạo pháp vực.
"Oành!"
Hắc sắc trường đao chém ra thì Ngụy Tác cũng bừng lên hai làn khí tức như núi lửa, đồng thời phát ra Liệt khuyết tàn nguyệt và Đại đề tu di.
"Cách!"
Hắc sắc trường đao bị Liệt khuyết tàn nguyệt và Đại đề tu di ép xuống thì hóa thành vô số hắc sắc lưu quang, thần bí đại năng bước lên tránh được Liệt khuyết tàn nguyệt và Đại đề tu di.
Tạm thời Ngụy Tác chiếm ưu thế nhưng thần sắc gã ngưng trọng hẳn. Song phương đều chỉ thăm dò, chân nguyên tu vi và đại đạo pháp vực của y chỉ ngang với A Tỳ thần quân, theo lý không thể khiêu chiến gã, tất có chỗ dựa khác.
"Oành!"
Vô số bạch sắc hà quang và bạch sắc đạo liên hiện lên trước mặt Ngụy Tác, trước khi hiểu rõ thần thông của đối phương thĩ gã không dám sơ ý, hiển hóa Đăng tiên pháp vực.
Hiện tại gã có song Thần huyền tứ trọng, chân nguyên cực mạnh, không thi triển Thiên kiếm tru tà kiếm trận thì không cần dùng tới Địa Mẫu chân kinh.
Đại đạo pháp vực này của gã xuất hiện là khí tức chấn động thiên địa, bạch sắc quang hoa như ngân hà trút xuống, khí thế kinh nhân.
"Ngươi chưa xứng." Thần bí đại năng lên tiếng.
Nguyên khí dao động kinh nhân từ mắt thần bí đại năng đột nhiên bắn ra thành ngũ sắc tinh quang, y như được tô thêm thần vận, như thánh vương hàng sinh, đổi thành người khác.
"Thật ra là chuyện gì?"
"Không phải pháp vực, là thần thông gì hả?"
Thay đổi quá quỷ dị, thần lực tựa hồ lan tỏa hư không, mây đen quanh thần bí đại năng tan đi, hiện rõ một trung niên tu sĩ mặc áo đen, diện mục tuấn dật, nhưng rất cao lớn, cao hơn Ngụy Tác nửa cái đầu.
Quanh mình y lấp lánh năm, sáu thần quang, như thần minh hóa sinh. Tròng mắt y biến thành vàng nhạt, mái tóc đen cũng trong suốt, thành ra đủ màu.
Da y trong suốt, lấp lóe ngũ sắc ngọc quang, khí huyết hình thành từng dải hoàng kim hà quang, cùng uy áp khôn tả, khác hẳn khí chất.
"Cách!" "Cách!" "Cách!"...
Dưới chân thần bí đại năng laapsl áng quang hoa, như đạp hư không đi đến chỗ Ngụy Tác.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK