Trong sơn môn Chân Võ tông, tông chủ Hứa thần quân nghe tin Ngụy Tác rời Thiên Kiếm tông thì hạ lệnh.
Món truyền thừa pháp khí do Chân Võ tổ sư để lại, giết được cả thiên long bị kích phát, uy năng không ngừng ngưng tụ, khí tức dấy lên huyết quang tỏa khắp sơn môn Chân Võ. Truyền thừa pháp khí này chỉ có thể kích phát một lần, quá trình kích phát uy năng đã mất cả ngày.
Trong sơn môn Chân Võ, Hứa thần quân mặt mày khô đét, nhợt nhạt không còn hột máu. Nguồn: http://truyenfull.vn
Sơn môn Huyền Phong môn triệt để phong bế, bên ngoài lơ lửng phong nhận trong suốt dài cả trượng, cuồng phong gào rú, ẩn hiện hai con rồng xanh.
Mấy làn khí tức hủy diệt không ngừng từ sơn môn Huyền Phong môn dấy lên, chấn động thiên địa.
Ngụy Tác rời Thiên Kiếm tông, cả Chân Võ và Huyền Phong môn đều cực kỳ khẩn trương, đợi gã đến bất cứ lúc nào.
...
"Đây là Đăng thiên kim tang! A! Có tới ba nhánh!"
"Phỉ thúy bồ đề... Tiểu diệp kim gia... Thủy thần chi... A! A! A!"
Trong Loạn Chướng sơn ngoài Thiên Lân thành, một toán lão đầu tử sắp phát điên.
Toán lão đầu tử này do bọn Diệp Tiêu Chính dùng linh thạch, thậm chí cao giai pháp bảo mời đến giúp Ngụy Tác luyện chế dược dịch cho Tạo hóa ngọc trì, đẳng cấp luyện đơn và nhãn lực đều trên Cơ Nhã.
Linh dược bố trí Tạo hóa ngọc trì trừ một phần do bọn Diệp Tiêu Chính tìm thì phần lớn do Ngụy Tác tích lũy và lấy được từ linh viên trong Thất bảo mật địa của Công Đức tông, phẩm giai nhiều loại khiến các lão đầu tử cả kinh. Nhi hiện Ngụy Tác lấy ra những linh dược còn trên cấp thì họ không chịu nổi nữa.
Đừng nói Đăng thiên kim tang, dù Phỉ thúy bồ đề đẳng cũng đã hiếm lắm, đối với các lão đầu tử cũng là chí bảo khó tưởng tượng nổi.
Họ không thể tưởng tượng, ngần này linh dược kinh nhân lại trong tay một người.
"Các vị xác định dược dịch không vấn đề gì?" Thiên kiếm đoạn dị cấm đã bố trí xong, nóc động có Tạo hóa ngọc trì như tinh không, quang hoa rực rỡ, mọi dược dịch đã chế xong, thấy các lão đầu tử sắp điên cuồng thì Ngụy Tác không yên tâm, hỏi kỹ vì sợ họ quá chú ý đến linh dược gã chuẩn bị cho việc hoàn thành bước sau cùng lên thần huyền mà có sai sót.
"Dược dịch này luyện chế không khó, bọn lão phu đều theo đúng công thức, không thể sai được." Toán lão đầu tử nghe quát thì mới tỉnh lại, khẳng định.
"Cho dược dịch vào ngọc trì."
Ngụy Tác không ngần ngừ, đợi khi dược dịch đổ vào Tạo hóa ngọc trì thì gã nhảy vào theo.
Dược dịch trong Tạo hóa ngọc trì hiện màu vàng, nhấn chìm cả đầu Ngụy Tác, bên trên rừng rực quang hoa sáu màu như sóng gợn, cảm giác thập phần kỳ diệu.
Ngụy Tác cảm nhận được tinh khí như nước triều gột rửa lên mình gã, Tạo hóa ngọc trì thập phần thần kì, như một món pháp bảo, dược dịch đổ vào là chấn động ra uy năng đặc biệt, như có vô số điện lưu rung chuyển dược dịch vào những góc nhỏ nhất trong thể nội.
"Thế nào? Hữu dụng không?" Linh Lung Thiên hỏi đầu tiên. Nó biết lúc này chỉ còn trông vào dược lực, đang lúc ngăn cản nhục thân mộc hóa thì không nguy hiểm như hoàn thành bước cuối của thần huyền, như đang tắm mà thôi.
"Hình như hữu dụng!" Ngụy Tác thập phần hoan hỉ, nhận ra dược lực Tạo hóa ngọc trì chảy vào thì tốc độ nhục thân mộc hóa chậm đi.
"Gian thương, vận khí của ngươi không tệ." Linh Lung Thiên nhe răng.
"Tốt quá!" Diệp Tiêu Chính và Diệp Cố Vi hớn hở ra mặt.
"Nhục thân mộc hóa đã dừng!" Sau hơn hai canh giờ, Ngụy Tác mừng ra mặt, xem ra Tạo hóa ngọc trì có tác dụng.
"Tạo hóa ngọc trì đúng là hữu dụng!" Diệp Cố Vi nghe thế thì mừng đến phát khóc.
"Công thức này có thể ngăn được thần huyền nhục thân mộc hóa?!" Mọi lão nhân thập phần chấn kinh, không dám tin, Độc Cô Vũ Vân dẫn Ngụy Tác đến thì cho biết đã chuẩn bị xong "Tam nhật vong hồn đơn".
"Tam nhật vong hồn đơn" là linh dược luyện chế từ Mê hồn hoa và Ma dụ hoa, không có hại gì nhưng khiến tu sĩ quên mọi việc xảy ra trong ba ngày, nên Ngụy Tác không cần giấu việc lợi dụng Tạo hóa ngọc trì ngăn cản thần huyền, các lão nhân cũng đoán ra gã định làm gì.
"Ô!"
Lại hơn nửa canh giờ, tiếng kèn du dương đặc biệt vang lên.
"Chắc là Cơ đại chưởng quỹ đến rồi!" Độc Cô Vũ Vân và Diệp gia huynh muội càng hoan hỉ, đó là ám hiệu họ nhờ một thương đội đưa đến Vân Linh đại lục.
"Ta cùng các ngươi ra ngoài." Linh Lung Thiên sợ có đối đầu đến nên cùng bọn Độc Cô Vũ Vân đi ra.
Một tuần hương sau, quang hoa lóe lên, một toán người theo bọn Linh Lung Thiên đi vào.
"Huynh đệ, không sao chứ? Thật phải chúc mừng!"
"Phu quân..."
Tổng cộng bảy người gồm Cơ Nhã, Thủy Linh Nhi, Nam Cung Vũ Tinh, Hàn Vi Vi, Phong Tri Du, Trương Châu Dự và Sư Phi Thanh.
"Còn may, tạm thời chưa chết được." Thấy bọn Cơ Nhã đến, Ngụy Tác càng hưng phấn, "Âm Lệ Hoa và bọn Kỳ đạo hữu và thỏ huynh đệ đâu?"
"Lệ Hoa tỷ tỷ sợ tất cả đi cùng bị phát hiện, đưa tin đến là không thể sử dụng Tùy tâm ảo hóa quyết, âm nguyên công pháp lại khác đặc biệt, âm khí dễ bị nhận ra nên cùng bọn Kỳ đạo hữu đi theo đường khác, dù bị phát hiện thù có thể thu hút chú ý của đối phương. Bất quá họ theo ước định, bắn tin đến là đã an toàn dừng chân ở Minh Hội thành cách đây sáu thành trì. Khi bọn muội không sao thì mới tới gặp. Lý tiền bối tu vi khá cao, Lệ Hoa tỷ tỷ đi cùng cũng an toàn, nên bọn muội để tỷ ấy đi riêng ra." Thủy Linh Nhi giải thích.
"Đây là Thủy Linh Nhi?" Thủy Linh Nhi trở lại bản lai diện mục, như tiên nữ chân chính, siêu phàm thoát trần, các lão nhân nhận ra đều hít hơi lạnh.
"Tiểu tử tắm dễ chịu không? Được lắm, đã đột phá đến thần huyền." Hàn Vi Vi lúc tới nơi đã nghe Linh Lung Thiên và Diệp Cố Vi kể qua tình hình của Ngụy Tác, lúc này đứng cạnh Tạo hóa ngọc trì bĩu môi bảo gã, bất quá ngữ khí tuy nhẹ tênh nhưng trong mắt không giấu được khẩn trương.
"Một mình tắm thì thú vị cũng vừa vừa thôi." Lâu ngày mới trùng phùng, thấy các đạo lữ quốc sắc thiên hương đến, Ngụy Tác chỉ muốn nhảy khỏi ao phi lễ họ, cố ý nhìn ngực Hàn Vi Vi đoạn lén truyền âm, "Sao lại to ra thêm thế nhỉ."
"Phì! Lưu manh! Đến giờ vẫn không nghiêm túc!" Hàn Vi Vi trước mắt tối sầm, đỏ mặt nghiến răng nghiến lợi truyền âm với Ngụy Tác.
"Gian thương! Ngươi đúng là mặt dày, coi bọn ta là không khí hả!" Linh Lung Thiên tắt tiếng, truyền âm cho Ngụy Tác.
"Ta truyền âm mà ngươi còn nghe được, trách gì nữa?" Ngụy Tác vô sỉ truyền âm cho Linh Lung Thiên, ra vẻ không liên can. Đồng thời càng tệ hơn, truyền âm cho Cơ Nhã và Nam Cung Vũ Tinh: "Vợ ngoan, lâu rồi không gặp, nàng càng ngày càng đẹp."
"Vũ Tinh đạo hữu, lúc nào ta khỏi, chúng ta tìm ôn tuyền cùng tắm nhé?"
"…!" Cơ Nhã đỏ mặt, Nam Cung Vũ Tinh vừa bực và buồn cười trừng mắt với Ngụy Tác.
"Mẹ nó chứ, nghe nữa chắc nôn quá!" Linh Lung Thiên không chịu nổi, lướt đi. "Ta ra ngoài xem có gì không."
"Các người đã tu vi Chu thiên lưỡng trọng? Tây tịnh lưu ly không sao chứ?" Ngụy Tác mỉm cười, quan tâm đến Hàn Vi Vi. Gã nhận ra tu vi tiến cảnh của Nam Cung Vũ Tinh và Hàn Vi Vi thập phần thần tốc. Với nguồn cướp được từ các tông môn dọc đường và Thiên Kiếm tông thì không tốn bao nhiêu thời gian, Nam Cung Vũ Tinh và Hàn Vi Vi sẽ thành tựu kim đơn. Chỉ là Tây tịnh lưu ly khiến gã không yên tâm.
"Đã bả không sao, thế nào, ngươi hỏi thế là hi vọng ta có bề gì, ngươi sẽ được một đạo lữ khác hả?" Hàn Vi Vi cãi cọ với gã.
"Vợ như nàng tìm ở đâu được... sao ta đành!" Ngụy Tác cố ý nhìn mông Hàn Vi Vi.
"Lưu manh đáng chết!" Hàn Vi Vi không hiểu nghĩ gì mà đỏ mặt lừ gã.
"Hiện tại Vân Linh đại lục thế nào?"
Đoạn mấy vị phu nhân quốc sắc thiên hương, như hoa như ngọc trò chuyện cùng Ngụy Tác.
Thông qua lời bọn Cơ Nhã, Ngụy Tác biết gần đây Vân Linh đại lục thập phần bình tĩnh, cả Hóa Thiên giáo, Hoàng Thiên đạo hay Đăng Tiên tông và Công Đức tông đều im lặng, chỉ nhưng tông môn cỡ nhỏ và trung bình, vì tông chủ và các lão bất tử chết nên nội loạn. Có mấy tông môn nguyên khí đại thương, thậm chí tan rã.
"Xem ra giải quyết nhục thân mộc hóa xong phải tìm chỗ cùng tắm..."
Cảm giác đó rất tuyệt, trước kia Ngụy Tác tu vi không đủ, chạm vào siêu cấp tông môn là thấy áp lực ngút trời, như con dao treo trên đầu, không có cả thời gian tĩnh tu nhưng hiện tại tu thành song thần huyền, hồ vô địch Thiên Huyền đại lục cơ, tâm cảnh tự nhiên khác hẳn.
"Không đúng!"
Thêm một canh giờ, Ngụy Tác đột nhiên biến sắc.
"Sao hả?" Cơ Nhã và bọn Hàn Vi Vi cả kinh.
"Nhục thân mộc hóa lại bắt đầu! Dược lực..." Sắc mặt Ngụy Tác thập phần khó coi, hít sâu một hơi.
"Cái gì!" Cơ Nhã và Hàn Vi Vi nhợt nhạt mặt mày, hiểu gã hơn ai hết nên thoạt nhìn là biết gã không nói đùa.