Ngụy Tác lướt vào bạch sắc chướng khí, Chân Võ thiếu chủ Hứa Thiên Ảo trên huyền quy phi độn pháp bảo, trông cực kỳ phong lưu tiêu sái, như không nhiễm bụi trần liếc Huyền Vũ chân nhân, mỉm cười.
"Hừ!"
Đã giành được Hoang cổ bạch trạch mà bị tu sĩ Kim đan nhất trọng đoạt mất, đối với một tu sĩ Kim đan tam trọng quả thật không gì mất mặt hơn.
Hứa Thiên Ảo nói thế, sắc mặt Huyền Vũ chân nhân xám ngoét như gan lợn.
Hai tay phất lên, một cái đỉnh bốn chân màu xanh lơ lửng trước mặt.
Y gầm lên, thanh sắc cương phong cuồn cuộn quét tới.
Huyền Vũ tông cũng là đại phái của Thiên Huyền đại lục trung bộ, thực lực ngang với Âm Thi tông, có mấy Kim đan tu sĩ, Huyền Vũ chân nhân không thiếu gì dị bảo.
Cái đỉnh bốn chân phun ra thanh sắc cương phong, tương đương với uy năng đạo giai thượng phẩm pháp bảo, với tu sĩ như Ngụy Tác thì uy năng đó không có gì ghê gớm, nhưng cương phong có phạm vi bao trùm cực kỳ kinh nhân, thoang sau đã bao kín năm, sáu trăm trượng.
Cùng lúc, huyền quy phi độn pháp bảo của Huyền Vũ chân nhân có độn tốc tựa hồ không kém gì Ly Hỏa đuổi theo phía thân ảnh Ngụy Tác tan biến, chi mấy tích tắc là bạch sắc chướng khí trước mặt bị thổi tan.
Với tốc độ truy kích của Huyền Vũ chân nhân, Ngụy Tác không thể chạy xa, thoáng nhìn là thấy.
"À!"
Huyền Vũ chân nhân nhìn quanh, sắc mặt càng khó coi, y chỉ thấy dày đặc yêu thú, nào có thân ảnh Ngụy Tác.
Hóa ra y đã mất tung tích của Ngụy Tác, khẳng định không đuổi kịp.
"Huyền Vũ tông chủ, thế nào, mất tung tích của y hả?"
Hứa Thiên Ảo vốn chắp tay sau lưng, không có ý xuất thủ lại cười nhạt, mí mắt ánh lên lam quang.
Đoạn y chỉ vào một mé, "Huyền Vũ tông chủ, xem chỗ kia kìa."
Hứa Thiên Ảo chỉ, Huyền Vũ chân nhân nhìn thấy ở rìa dải khói xám có một làn quang hoa nhàn nhạt đang lao đi.
Quang ảnh như làn gió, trong tình hình đâu đâu cũng là cảnh tu sĩ và yêu thú kịch chiến, nếu Hứa Thiên Ảo không chỉ thì y tuyệt đối không chú ý.
"Đa tạ Hứa thiếu chủ! Y quá ngông cuồng, tại hạ phải đuổi theo, không thể cùng thiếu chủ săn yêu thú."
"Vù!" Huyền Vũ chân nhân âm trầm cực độ điều khiển huyền quy phi độn pháp bảo, hóa thành một đạo huyền hắc sắc lưu quang, đuổi theo Ngụy Tác.
Hứa Thiên Ảo một mình ở lại.
Khẽ mỉm cười đứng trên không, Hứa Thiên Ảo thản nhiên tự đắc, như đang du sơn ngoạn thủy.
Một hồng sắc pháp bảo hình bầu dục trông như lu cá hiện lên.
Pháp bảo này dùng tinh thạch nào đó luyện chế thành, không có phù văn, tuy trong suốt nhưng linh quang cực kỳ nùng hậu, hình thành vô số tinh quang.
Lệ Nhược Hải vẫn lén quan sát y và Huyền Vũ chân nhân, Ngụy Tác, thấy Hứa Thiên Ảo tế xuất vật đó thì nghiến răng, vỗ lên một kim hoàng sắc nô thú đại.
Tứ cước tích dịch đột nhiên xuất hiện cạnh y.
Yêu thú trông không khác gì phổ thông tích dịch này chỉ dài cỡ hai thước, nhưng vảy trên mình như hoàng bảo thạch, hai mắt màu lục, như hai viên ngọc cũng màu.
Yêu thú này xuất hiện, trước mặt ánh lên vô số hoàng sắc ti quang, ngưng kết thành một mũi tên.
Thấy yêu thú không có gì đặc biệt đó xuất hiện, Đế vương hắc giao bị Lệ Nhược Hải dùng Sát sinh trấn thú liên trói chặt, đang lăn lộn chống cự liền rực lên hắc sắc quang hoa, tỏ vẻ hoảng sợ.
Phù, một viên hắc sắc yêu đan cỡ trái dưa phun ra, bắn vào Lệ Nhược Hải và yêu thú này.
Hắc sắc yêu đan rực lên vô số quang văn, tràn ra khí tức hủy diệt, Đế vương hắc giao tựa hồ định tự nổ yêu đan.
Nhưng không để yêu đan phát nổ, mũi tên lóe lên, phát ra sau nhưng đến trước, cắm vào cổ Đế vương hắc giao.
So với Đế vương hắc giao, mũi tên chỉ là một cái lông tơ.
Nhưng mũi tên bắn ra, Đế vương hắc giao run người, thần quang trong mắt đi đi. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Thân thể khổng lồ bị Sát sinh trấn thú liên kéo đến chỗ Lệ Nhược Hải, quang văn trên hắc sắc yêu đan tan đi, cả Đế vương hắc giao và yêu đan bị Lệ Nhược Hải thu lại với tốc độ kinh nhân.
Hạ gục rồi thu lấy Đế vương hắc giao, Lệ Nhược Hải không dây dưa với con Đế vương hắc giao còn lại mà thân ảnh loáng lên, bắn về phía trái.
Cách mé trái Lệ Nhược Hải bảy, tám trăm trượng lan tràn một dải mây vàng nồng nặc thổ tinh khí.
Trong đám mây vàng, Kỳ Long Sơn, Thanh Bình và Pháp Hoa chân nhân đang đấu ngang ngửa với yêu thú như con tằm béo múp và một con ngân sắc biên bức không rõ xuất hiện từ lúc nào.
Ngân sắc biên bức cao bằng nửa thân người, uy năng ngân sắc quang diễm phát ra ngang với đạo giai thượng phẩm pháp bảo, khó đối phó nhất là nó liên tục thuấn di, mỗi lần phát ra một đạo thuật pháp là ngân quang lóe lên, không biết tiếp theo nó xuất hiện ở đâu
Ngân sắc biên bức chí ít cũng đạt thất cấp trung giai.
Trừ hai lão đại yêu thú ra, trong đám mây vàng còn liên tục có Hỏa vũ vân hạc xuyên qua xuyên lại.
Bọn Kỳ Long Sơn không chiếm được thượng phong.
Lệ Nhược Hải chưa kịp xuất thủ, thì hồng sắc tinh quang đột nhiên từ bên trên đổ xuống, tách đám mấy vàng ra, trùm lên hoàng sắc thổ hệ yêu thú như con tằm.
"Cách cách cách!"
Hoàng sắc yêu thú bị kết một lớp vỏ cứng mày đỏ, đang định cựa quậy thì một đóa băng liên quang hoa giáng lên nó.
Yêu thú này cứng lại, da nổi lên những cục băng, như hơi nước trong cơ thể đều kết thành băng.
Lớp vỏ đỏ của nó bị ép, thân hình co lại một nửa, khí tức tắt hết.
Mắt bọn Kỳ Long Sơn ánh lên kinh hãi, ngẩng nhìn, thấy con Đế vương hắc giao vừa giao đấu với Lệ Nhược Hải đã bị bao phủ trong lớp vỏ đỏ, không còn sinh cơ. Chiếc nhân màu vàng trên tay Hứa Thiên Ảo trông có vẻ tự đắc bừng lên hoàng sắc quang hoa, cổ quang phù đặc biệt lưu chuyển không ngừng.
Hoàng sắc quang hoa chiếu vào Đế vương hắc giao rồi co lại, Đế vương hắc giao bị thu vào cái nhẫn.
Giới chỉ này rõ ràng là nạp vật bảo giới có không gian gấp trăm lầm phổ thông nạp bảo nang, thượng cổ tu đạo giới cũng hiếm có!
Thu Đế vương hắc giao xong, thân ảnh Hứa Thiên Ảo loáng lên, lướt đến phía trên con tằm vàng béo ú.
Hoàng sắc quang hoa trùm xuống, nó cũng bị y thu vào nạp vật bảo giới.
"Vù!"
Đoạn Hứa Thiên Ảo mặc kệ bọn Lệ Nhược Hải, thân ảnh đột nhiên hóa thành bạch sắc lưu diễm bắn tới.
Ngân quang liên tục lấp lánh.
Hóa ra ngân sắc biên bức thấy con tằm bị giết thì nhận ra nguy hiểm, liều mạng bỏ chạy ngay.
Nhưng chỉ một tích tắc, ngân sắc yêu thú vừa phát động thuấn di, thân ảnh hiện ra thì hồng quang đã trùm lên.
Quang hoa như sợi xích băng từ tay Hứa Thiên Ảo giáng lên mình nó.
Yêu thú này cũng như thổ hệ yêu thú hình con tằm, khí tức tắt ngóm, lớp vỏ đỏ bên ngoài co lại một nửa, bị hoàng sắc quang hoa trùm lên, thu vào nạp vật giới chỉ.
Nếu là tu sĩ Kim đan tam trọng bình thường, giao khởi với Lệ Nhược Hải vị tất thắng được y nhưng pháo bảo như lu nước trong suốt của Hứa Thiên Ảo còn có uy năng kinh nhân hơn Trường hà thao thiên quyển, tựa hồ là một món huyền giai pháp bảo chân chính!
Hứa Thiên Ảo hóa ra băng liên, tựa hồ ít nhất cũng là thuật pháp thiên cấp trung giai trở lên, tu vi như y thi triển thì uy năng cao hơn bán huyền giai pháp bảo.
Pháp bảo cùng thuật pháp cỡ này phối hợp, thu gom yêu thú quả thật đúng ý nghĩa càn quét, bọn Lệ Nhược Hải chỉ còn biết trơ mắt.
May mà Lệ Nhược Hải nhận ra tình thế, giành lấy một con Đế vương hắc giao, không thì e rằng canh suông cũng không có để húp, bao nhiêu cao giai yêu thú đều bị Hứa Thiên Ảo quét sạch.
"Ngụy Tác, phi độn pháp bảo của y không kém gì Ly Hỏa phảng chi hạ, xem ra khó thoát!"
Lúc đó Ngụy Tác đã kích phát Ly Hỏa phảng, hóa thành một đạo hắc hồng sắc độn quang, bay cách Hoàng Đạo thành không biết bao nhiêu dặm, sau lưng gã, một đạo huyền hắc sắc độn quang theo sát, càng lúc càng gần.