Đại Vu Tế giơ bàn tay lên với sắc mặt bình tĩnh, một chưởng ấn màu máu ngưng tụ lại, vỗ về phía Càn Kiển Cừ với vẻ mặt đang hoảng sợ cực độ. Rầm! Chỉ trong nháy mắt, cơ thể Càn Kiển Cừ bị chia năm xẻ bảy, đầu nổ tung, máu văng tung tóe. “Chết tiệt!” Hòa Thừa khẽ biến sắc, thầm mắng một tiếng, thân thể cử động một cái, một nhát thương đâm thẳng tới, chẳng cho Đại Vu Tế có cơ hội giết được A Luân Cổ. Tựa như sấm gầm, mà cũng như sét...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.