“Thần cảm thấy đây là thời gian giới hạn của cấm thật Lữ Bố dùng, nếu không, Lữ Bố không thể bỏ qua cho những thần triều đối địch khác, chắc chắn sẽ ra tay diệt tất cả.” Đại thần bước ra khỏi hàng kia là một nam tử thanh niên mặt mũi bình thường, mặc choàng văn sĩ, đội mũ văn sĩ, thắt lưng treo trường kiếm, sắc mặt nghiêm túc nói. “Trước có Tôn Vũ, sau có Lữ Bố.” “Ai biết được thần triều Đại Hạ còn có nhân vật đáng sợ nào nữa không?” Ánh mắt Cửu...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.