Nhưng Từ Chi Tĩnh lại nghĩ ra cái gì đó, mày đẹp nhướng lên xinh đẹp, ý cười hiện rõ ngây thơ, ánh mắt nhìn Khương An Nhiên nổi lên sát ý, khóe miệng vẫn cười duyên dáng như cũ. Liễu Bán Sinh đứng ở nơi xa, đưa mắt lạnh lẽo quét qua, tay cũng đặt lên trên trường kiếm bên hông chỉ cần Từ Chi Tĩnh ra tay, hắn lập tức sẽ tiếp gươm. Gương mặt Khương An Nhiên hơi xấu hồ, đành cười ha hả nói: “Từ cô nương là nói đùa rồi, viên Dưỡng Nhan quý báu...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.