Vẻ mặt Hạ Nguyên âm u bất định. Sau đó trong mắt đột nhiên xoẹt qua một tia hung ác, rừng còn xanh thì sợ gì không có củi đốt! Hắn bước lên không, quay người liền nhanh chóng tháo chạy về hư không phương xa! Hắn vốn là người tự tư tự lợi, trước nay chỉ coi “quân Thủy Nguyệt” là nấc thang để tiến thân, thậm chí trong thâm tâm hắn còn không thích, cho rằng thực lực của quân Thủy Nguyệt quá thấp, làm liên lụy đến hắn! Giờ khắc này sinh tử ngay trước mắt, làm...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.